Nghĩ đến đây, nụ mặt Hạ Cẩn Ngôn biến mất còn gì.
Anh xoay , quét mắt lạnh lùng những bạn học xung quanh.
Vốn dĩ mấy bạn nữ vẫn líu la líu ríu chuyện rôm rả, nhưng đối diện với ánh mắt rét lạnh của Hạ Cẩn Ngôn, vì đột nhiên rùng , cũng dám chuyện nữa.
Mặc dù Hạ Cẩn Ngôn vẫn còn nhỏ so với đang mặt tại đây, vẫn là một thiếu niên tuổi vị thành niên, nhưng khí thế của áp đảo tất cả .
Rất nhanh trong lớp trở nên còn tiếng động, Hạ Cẩn Ngôn chầm chậm mở miệng : “Các kĩ cho , Ân Vũ Lam là vợ cưới thanh mai trúc mã của , ai em là đang tát mặt ! thêm nữa bất kỳ nào em hổ ôm đùi to các thứ, cũng mong thấy bất kỳ ai tôn trọng em , nếu thì... sẽ khiến các gây sự với vợ tương lai của chủ nhà họ Hạ sẽ là hậu quả gì!”
Lời Hạ Cẩn Ngôn , tất cả đều kinh ngạc mở to mắt.
Có chắc là họ nhầm đó chứ? Cậu chủ Hạ mà Ân Vũ Lam là vợ cưới của ? Sao thể ? Rõ ràng cô chỉ là học sinh nữ gia thế bình thường, thành tích cũng bình thường, tuy rằng lớn lên vẫn coi như là đáng yêu nhưng cách đại mỹ nữ cũng còn xa mười vạn tám nghìn dặm nữa kìa!
Chỉ dựa cô?
Mê Truyện Dịch
Hạ Cẩn Ngôn sẽ vì tuổi còn nhỏ thấy qua con gái nào nên mới cô lừa đó chứ?
Đủ loại ánh mắt kinh ngạc, ganh ghét, ngưỡng mộ hỗn tạp b.ắ.n lên của Ân Vũ Lam, đều đang suy nghĩ, cảm thấy Ân Vũ Lam quả thật là đơn giản, rõ ràng quan hệ với chủ Hạ như , ở trong trường thế mà khiêm nhường, học chung hai năm cũng hậu đài của cô cứng như !
Trên thực tế, Ân Vũ Lam còn kinh ngạc hơn cả họ.
Phản ứng đầu tiên của cô là Hạ Cẩn Ngôn bắt đầu linh tinh ? Không là phát sốt đó chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7781-phien-ngoai-nhat-ky-lua-hon-cua-cau-chu-nha-ho-ha-4.html.]
Cô và Hạ Cẩn Ngôn... Sao thể là quan hệ đó ? Hoàn thể, ? Tuy bố Hạ luôn bảo vệ cô như con gái ruột, nhưng Ân Vũ Lam là trời cao đất dày, cô cũng và cô chủ nhà giàu quyền thế như vẫn là chênh lệch.
Còn Hạ Cẩn Ngôn, giờ cô càng nghĩ qua phương diện , hai môn đăng hộ đối, cho dù quản vấn đề phận, Hạ Cẩn Ngôn trong lòng cô cũng chỉ như là một em trai.
Ai sẽ suy nghĩ với em trai chứ? Cô thấy qua Hạ Cẩn Ngôn mặc quần tả yếm bò khắp nơi đó!
khi Ân Vũ Lam nghĩ thì hiểu , đại khái... là cô quá đỗi gây thất vọng, ngày xưa thì bắt nạt, ngay cả Hạ Cẩn Ngôn cũng xem mắt, vì chống lưng cho cô, để dám đắc tội với cô mới dối như nhỉ?
Hạ Cẩn Ngôn xong xoay Ân Vũ Lam, phát hiện dáng vẻ một mặt ngốc nghếch của cô, hiển nhiên là xem lời tỏ tình của là thật.
Lòng rầu rĩ, mặt biểu hiện gì, mà là điềm tĩnh tiến gần cô, ánh chằm chằm của hôn lên môi của Ân Vũ Lam.
Đây là một nụ hôn thuần khiết, bờ môi của hai chỉ chạm nhẹ một lát tách .
Hạ Cẩn Ngôn thẳng lên, một phát nắm chặt lấy cổ tay của Ân Vũ Lam kéo cô khỏi lớp.
Người trong lớp học đều một màn dọa cho ngơ ngẩn, cái áp bức của Hạ Cẩn Ngôn dồn dập lui về nhường đường cho hai .
Hạ Cẩn Ngôn kéo Ân Vũ Lam rời khỏi lớp, qua mấy khúc ngoặc, đến một góc khuất yên tĩnh mới dừng , đẩy Ân Vũ Lam dựa tường.
Lưng của Ân Vũ Lam va bức tường cứng ngắc, cảm thấy đau mới khôi phục tinh thần.
Nhớ đến một màn xảy nãy, mặt cô trong phút chốc đỏ lên.
Hạ Cẩn Ngôn ... Rốt cuộc đang gì ? Sao thể... Sao thể hôn cô chứ?