Hạ Minh Tuyên mới biệt thự cách đây lâu, thêm trong lòng đang bực bội nên chỉ cởi áo vét, nới lỏng cà vạt và tháo vài cúc ở cổ áo, vẫn mặc áo sơ mi giống ban ngày, nhưng mái tóc trán còn chỉnh tề như , lộn xộn lòa xòa xuống khóe mắt.
Cho dù bây giờ Lâm Tố Tâm chột và căng thẳng nhưng cũng tránh khỏi hấp dẫn bởi sự quyến rũ của , ánh mắt cô tự chủ dừng vài giây .
Hạ Minh Tuyên cô chằm chằm, ánh mắt sắc lạnh: "Hình như lâu lắm thì ? Hôm nay chúng mới chạm mặt hai đúng ?"
Ngất mất thôi, đây họ gặp 2 ở giải trí Băng Toản, quả nhiên thấy cô !
Lâm Tố Tâm hai tiếng ha ha, cô : "Thì đúng là , còn tưởng là nhầm nữa, ở Pháp ? Sao đột nhiên về nước ?"
Hạ Minh Tuyên lạnh nhạt : "Sao nào? thể về nước hả?"
Đương nhiên Lâm Tố Tâm hy vọng về nước , nhưng cô cũng lý do gì để quản lý hành tung của Hạ tam thiếu gia cả, chỉ thể : "Sao thể như ? Hơn nữa, ở nước nào cũng là chuyện thể can..."
Hạ Minh Tuyên chằm chằm cô một lúc, đột nhiên : "Lại đây."
Lâm Tố Tâm đề phòng hỏi : "Lại đó để gì?"
Hạ Minh Tuyên : " đau đầu, em ở xa như chuyện ."
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-821-tra-loi-toi-may-van-de.html.]
Lâm Tố Tâm nghi ngờ đánh giá một lát, phát hiện sắc mặt của Hạ tam thiếu gia quả thật trắng bệch, mắt lờ mờ quầng xanh, dáng vẻ khá mệt mỏi.
Cô nghĩ đến lời của Giang Dịch Thâm thì do dự, nhưng vẫn chậm chạp tới : "Anh bệnh thật ? Sao đau đầu? Mau về phòng...Á!"
Lâm Tố Tâm vẻ mặt ốm yếu của Hạ Minh Tuyên thì cũng thấy lo lắng, nên cô đến gần một chút xem xét bệnh tình của .
Ai ngờ trong nháy mắt khi cô đến gần, Hạ Minh Tuyền bỗng nhiên duỗi chân dài của , khiến cô vấp ngã. Lâm Tố Tâm ngờ sẽ xảy chuyện như nên phòng , cô lập tức mất cân bằng, ngã xuống Hạ Minh Tuyên.
Hạ Minh Tuyên thuận thế vòng tay qua eo nhỏ của cô, cánh tay dùng sức kéo cô lòng.
Lâm Tố Tâm lúc mới kịp phản ứng , mặt lập tức đỏ bừng, liều mạng giãy dụa dậy: "Anh...Vậy mà lừa ! Anh gì hả? Mau thả !"
Hạ Minh Tuyên chẳng những buông cô mà còn ôm siết lấy cánh tay cô.
Lâm Tố Tâm dùng sức đẩy n.g.ự.c Hạ Minh Tuyên , đánh lên cánh tay , nhưng cô phát hiện cơ thể Hạ Minh Tuyên rắn chắc, mà sức lực của cô nhỏ, thể lay động dù chỉ một chút.
Lâm Tố Tâm nghiến răng : "Anh mau buông , nếu ..."
Hạ Minh Tuyên nhếch miệng: "Không buông đấy, nếu thì em cắn ?" Nhìn thấy cô gái bình thường vẻ trưởng thành chín chắn chọc tức đến đỉnh đầu bốc khói, tâm trạng bực bội ngày hôm nay của Hạ Minh Tuyên hơn nhiều, ánh mắt chậm rãi lướt quá hai gò má ửng đỏ của cô, lười biếng : "Đừng trách nhắc nhở em, nên cựa quậy lung tung khi ở đàn ông, nếu xảy chuyện gì ngoài ý thì em tự gánh lấy hậu quả."