TRI THỦY THỨC LĨNH - 9
Cập nhật lúc: 2025-01-17 15:59:55
Lượt xem: 12,353
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
14
Đi đến cũng cung kính gọi là "Tri Thủy tiểu thư", nhưng gì thì luôn hạ nhân cản .
Ta bực bội dùng nhành liễu quất xuống mặt nước.
lúc kẻ đến gây phiền.
Tiểu tư cúi đầu kính cẩn :
"Nhị công tử nếu tiểu thư rảnh, tối nay uống canh do cô nương nấu."
Ta giận đến mức ném luôn nhành liễu xuống nước, :
"Uống uống uống! Về nhà chỉ ăn với ngủ, đây là khách điếm của !"
Muốn uống canh ?
Ta bếp múc một vá nước nóng đổ bình canh, bảo tiểu tư ngay lập tức mang đưa cho Văn Thức Lĩnh.
Tiểu tư ôm bình nước, mặt mếu máo:
"Chuyện... chuyện lắm , cô nương, đây chỉ là nước nóng mà..."
Ta gạt tay, bực bội :
"Đưa ! Hắn thích uống như thế!"
Phát tiết xong, cảm thấy thoải mái hơn nhiều, trở về phòng tính ngày mai sẽ bàn với lão phu nhân về việc rời khỏi đây.
Vừa thổi tắt đèn, cửa phòng gõ vang.
Ta khẽ kéo cửa hé một chút, liền thấy khuôn mặt đỏ ửng ánh trăng của Văn Thức Lĩnh.
"Tẩu tẩu, buổi tối tẩu cho uống gì ? Ta cảm thấy nóng quá."
Người chắc là rỗi việc kiếm chuyện đây mà?
Ta lườm một cái, lạnh lùng đáp:
"Nước nóng, ngươi thêm gì thì tự mà thêm."
Nước nóng mà còn uống chuyện thì đúng là quái lạ.
Ta định đóng cửa, Văn Thức Lĩnh lách qua khe cửa bước , còn chu đáo đóng cửa .
"Này, ngươi..."
Bóng đêm bao trùm, trong phòng thắp đèn, thứ đều mờ mờ ảo ảo.
Thứ duy nhất thể cảm nhận là nóng phả từ Văn Thức Lĩnh cùng nhịp thở trầm nặng của .
Ta hồi hộp nuốt nước bọt, lùi một bước, nhưng lưng chạm bàn.
Trên bàn, chén nghiêng đổ, phát âm thanh trong trẻo, đó lăn lóc xuống đất, kêu "lộc cộc".
Ta vô thức đầu nhặt lấy.
Văn Thức Lĩnh cũng đồng thời vươn tay, nhưng vì nhặt chén, nắm lấy cánh tay , chặn động tác né tránh của .
Hắn cúi đầu, giọng nhẹ nhàng, như một lời thì thầm quấn quýt:
"Ta mẫu , bà vẫn nàng chính thê của đại ca, nhưng nàng từ chối?"
Khoảng cách gần kề thấy áp lực vô cùng. Cố cứng rắn, đáp một tiếng "Ừm".
"Vì ?"
"Lúc là do lựa chọn mới gả cho đại ca ngươi. Giờ đây ai ép nữa, tất nhiên chọn hợp ý ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tri-thuy-thuc-linh/9.html.]
Văn Thức Lĩnh "ồ" một tiếng kéo dài.
Ta cảm nhận sự kiềm chế tay dần nới lỏng, kịp thở phào thì bàn tay vòng qua lưng , ép gần hơn nữa.
Hơi thở quấn quýt, gần như cảm thấy chỉ cần Văn Thức Lĩnh đẩy nhẹ thêm một chút, hai sẽ hôn .
May , dừng , chỉ thấp giọng hỏi:
"Vậy tẩu tẩu nghĩ, như thế nào mới hợp ý nàng?"
Bàn tay đỡ lưng như cứng , mặc kệ vùng vẫy thế nào cũng động đậy.
Ta đành bỏ cuộc, buông xuôi :
"Ngươi thể đừng gọi là tẩu tẩu nữa ? Tờ hưu thư ngươi vẫn còn trong hành lý của , với đại ca ngươi căn bản phu thê."
Lời chạm dây thần kinh nào của , rõ ràng cảm nhận thở của Văn Thức Lĩnh nặng nề hơn.
"Vậy nên gọi nàng là gì?"
Giọng mềm mại như nước:
"Gọi nàng là ? Hay gọi nàng là... Tri Thủy?"
Rõ ràng chỉ là cái tên đỗi bình thường, nhưng từ miệng thốt khiến hổ bối rối.
Hơi nóng đỏ bừng từ lòng bàn chân lan tỏa khắp cơ thể , thấm dần lên đến đỉnh đầu.
Nếu màn đêm che phủ, giờ đây nhất định phát hiện trông chẳng khác nào một con tôm luộc đỏ rực.
Văn Thức Lĩnh vẫn kiên trì truy hỏi:
"Nàng còn , rốt cuộc như thế nào mới hợp ý nàng?"
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Nếu đưa câu trả lời, e rằng thể hỏi suốt cả đêm.
"Ta thích những sợ vợ, vợ quản nghiêm, ?"
Ta nhớ đây, bên bờ sông, Văn Thức Lĩnh từng , đến nơi an sẽ rõ chuyện giữa và .
Trong lòng quả thực tình ý với , khi câu hứa hẹn , thể vui mừng.
Thế nhưng, khi từng bước thăng tiến con đường quan, ngày càng tiến gần đến trung tâm quyền lực, khỏi tự ti.
Ta chẳng qua chỉ là một nữ tử quê mùa, bây giờ vì cảm giác mang ơn mà sinh ý niệm cùng gắn bó. về lâu dài, khi nhận sự xứng đôi về môn đăng hộ đối, lẽ sẽ cảm thấy ràng buộc bởi ân nghĩa mà phai nhạt tình cảm phu thê.
Chi bằng giữ thái độ khách sáo, để dựa ân tình mà sống yên cả đời.
Thế gian vốn dĩ vẫn cho rằng "phu cương, thê lấy nhu", nữ nhân dịu dàng, nhu mì mới là .
Những nam nhân càng bản lĩnh, trong nhà càng nhiều thê , và càng quan tâm đến hình tượng "đại trượng phu".
Ta như , cũng là cách từ chối khéo léo Văn Thức Lĩnh.
Quả nhiên, khi xong, nhịp thở của đột ngột dừng .
Dù chuẩn tâm lý từ , nhưng đến ngày thẳng thắn rõ, vẫn tránh cảm giác buồn bã như một cơn sóng lớn xô tâm trí, khiến mắt cay xè kìm .
Ta cố tỏ vẻ thoải mái, đẩy tay :
"Nếu ngươi gặp thích hợp, đừng quên trong nhà vẫn còn một tiểu đang đợi gả chồng."
Một , hai , đều đẩy . Đang định bảo buông tay, thì từ trong bóng tối vang lên giọng nghiến răng nghiến lợi của Văn Thức Lĩnh:
"Ta sợ vợ, vợ quản nghiêm, hợp với nàng đến thể hợp hơn."
Ta kinh ngạc, thốt lên:
"Ngươi..."
, chẳng thêm gì. Văn Thức Lĩnh hung hăng c.ắ.n mạnh lên môi .