Tri Xuân - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-11-07 20:57:51
Lượt xem: 1,685
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi đêm, lúc Triệu Vinh An trở về, đều thắp một nén hương tường.
Kẻ uống rượu lâu ngày mà hít khói hương , sẽ dần trúng độc.
Lâu dần, tính tình càng trở nên nóng nảy điên cuồng.
Chỉ là, để ai nghi ngờ, dùng liều lượng nhỏ.
Khi Tân Vũ Triệu Vinh An đột nhiên trở nên hung bạo, độc hương bắt đầu phát tác.
Lý Cảnh như chợt hiểu , khẽ:
“Lúc mới phủ, gói t.h.u.ố.c mà tặng Trương ma ma, trong đó cũng thứ khiến Triệu Vinh An phát cuồng đúng ?"
Trương mụ mụ nô bộc, nếu ngủ ngon thì là do chủ tử cũng mất ngủ.
Không lâu , Tân Vũ đến xin một gói t.h.u.ố.c khác, miệng là để cho Trương ma ma dùng, nhưng rõ, là để đưa cho Hầu phu nhân.
Vừa bước đại sảnh hôm nay, ngửi thấy mùi hương Hầu phu nhân.
Bà tưởng rằng Triệu Vinh An ong độc chích nên phát điên, mới hại .
Giờ thì bà còn đang gào bên con, mong tỉnh .
khi tỉnh, e rằng đầu tiên g.i.ế.c, sẽ là bà .
Hồng Trần Vô Định
Ong độc kết hợp với hương độc, chỉ khiến Triệu Vinh An càng thêm cuồng bạo mà thôi.
Quả nhiên, khoảnh khắc , một lão ma ma đẫm m.á.u hoảng hốt chạy , kêu thất thanh:
"Cứu mạng! Mau tới cứu mạng!"
Bình thường, sân hẳn canh gác.
lúc , Hầu gia sai bộ tìm nuôi ong, nhất thời ai đến kịp.
Ta cùng Lý Cảnh chạy xem, chỉ thấy đại phu đ.á.n.h bất tỉnh.
Hầu phu nhân ngã đất, y phục dính đầy máu.
Triệu Vinh An cầm một cây trâm, tóc tai rũ rượi, thể bốc mùi hôi thối, mặt mày chẳng khác gì ác quỷ.
Kẻ vốn đáng c.h.ế.t từ lâu.
Chỉ tiếc vị đại phu tay nghề quá cao, cố sức giữ cho c.h.ế.t hẳn.
sống như , còn khổ hơn cái c.h.ế.t.
Hắn trừng trừng , gào lên giận dữ:
“Là ngươi , Lý Ngọc Lan! Ngươi đến tìm để báo thù! Tiện nhân! Còn giả vờ thanh cao trinh liệt! Cuối cùng cũng để gia hạ d.ư.ợ.c mới chịu thuận theo !”
Hắn bước từng bước tới gần , miệng điên cuồng mắng:
“Còn con bé lạnh như băng bên cạnh ngươi ? Lúc nên để ý đến nó mới đúng! Tuổi còn nhỏ mà xinh như hoa, dáng vẻ trầm tĩnh của lớn. Cha các ngươi cũng thú vị thật, bán ngươi , mà nhất định bán nó, là còn quá nhỏ. Ha ha ha… thật nực !”
Phải, thật nực .
Vì để cứu đứa con trai do ngoại thất sinh , phụ đem tỷ tỷ bán cho .
Ta nhớ rõ ngày tỷ tỷ nhận thư của phụ , chải tóc, áo, vui mừng :
“Có lẽ phụ đổi ý, đón chúng về nhà .”
Khi tỷ tỷ uống chén rượu t.h.u.ố.c mê mà phụ mang đến, hẳn là đau đớn đến tận tim gan.
Ta Triệu Vinh An, ánh mắt lạnh lẽo, tay siết chặt một cây kim bạc tẩm độc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tri-xuan/chuong-11.html.]
Lý Cảnh nắm tay , càng lúc càng lạnh.
Giọng nó run rẩy: “Tiểu di, chảy trong dòng m.á.u của hạng như thế, thật nhơ bẩn."
Ta khẽ đáp: “Không . Hắn c.h.ế.t , con đổi một cha khác, sẽ chẳng còn bẩn nữa.”
Triệu Vinh An tới gần, gằn như quỷ dữ:
“Lão tử thể nhục ngươi một , thì cũng thể nhục ngươi thứ hai! Dù cũng sẽ mẫu thu dọn hậu quả!”
Phải, mẫu , phụ nhân luôn che chở , mua chuộc quan , vu oan cho tỷ tỷ tội trộm cắp, khiến hai hai tỷ đày đất khách, kêu oan chẳng ai .
Ngay lúc kim bạc trong tay sắp đ.â.m xuống, một bàn tay nắm chặt cổ tay .
Là Triệu Chinh Bắc.
Hắn kéo lòng, trầm giọng: “Lý Tri Xuân, đừng g.i.ế.c .”
Viên ngọc tránh độc cổ tay chuyển thành màu đen thẫm, độc chỉ cần chạm m.á.u là lập tức đoạt mạng.
Ta tiếc nuối, ngờ đến kịp như thế.
Ta tuyệt đối sẽ để tìm ong độc để cứu Triệu Vinh An .
Triệu Chinh Bắc nhỏ: “Tin một , ?”
13
Tai tiếng của phủ Vĩnh An hầu lan truyền khắp kinh thành.
Nhị công tử suýt nữa g.i.ế.c c.h.ế.t ruột, còn trúng độc ong đốt, liệt giường, thành một kẻ phế nhân.
Hình bộ nhận đơn tố giác, rằng bảy năm nhị công tử từng cưỡng bức nữ tử lương thiện ở huyện Nam An.
Hầu phu nhân hối lộ nha môn huyện Nam An, ngược khiến nữ tử phán tội lưu đày.
Hoàng thượng hiện nay vốn căm ghét nhất lũ quyền quý ỷ thế h.i.ế.p , ức h.i.ế.p dân lành.
Sau khi tra rõ sự thật, ngay cả Vĩnh An hầu cũng liên lụy, chịu tội “trị gia bất nghiêm”, cách chức tước vị.
Hoàng thượng niệm tình hầu phu nhân mang trọng thương, miễn cho bà giam ngục, chỉ hạ lệnh giam lỏng tại phủ.
"Ngươi nhị công tử giờ t.h.ả.m cỡ nào , hoại tử, thối rữa, sống còn khổ hơn c.h.ế.t."
"Trong lao ngục ngày nào cũng vang lên tiếng kêu t.h.ả.m thiết rợn ."
"Ta thật, chắc chẳng bao lâu nữa sẽ tự treo cổ thôi."
Trong lâu, bàn tán rôm rả.
Có kẻ cất lời: "Thực nhị công tử phẩm hạnh cũng đến nỗi nào, chỉ là lỡ cưỡng bức một nữ tử, rơi kết cục thế , chẳng là oan uổng quá ?"
Lại gật đầu phụ họa: " , ai năm xưa nữ tử là trèo cao ."
Bà chủ lâu xách lấy cây chổi lông gà, sầm mặt bước tới, hung hăng quật mạnh lên bàn một cái, mắng to:
"Cút! Trà lâu của lão nương chứa chấp súc sinh!"
Hai kẻ hổ ngượng ngùng , lặng lẽ chuồn mất.
Ta ở cửa cùng Lý Cảnh, trông thấy cảnh đều bật .
Bà chủ lâu trông thấy , mừng rỡ chạy đến.
"Tri Xuân!"
Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y , đỏ hoe mắt.
Sau đó nhẹ giọng hỏi: "Mọi chuyện đều cả , chuyện đều cả chứ?"