Cậu  nhảy lên lưng  lái xe như một nữ quỷ  xương, một cánh tay trắng bệch gầy gò ghì chặt lấy cổ họng  .
Và bàn tay  đang nắm chặt con d.a.o rọc giấy cắm  cạnh cổ  đàn ông!
Máu tươi cuồn cuộn chảy  từ cổ  lái xe,  nhuộm đỏ nửa chiếc áo và bàn tay  của Đường Đường.
Anh   đau đến mức  thể kêu thành tiếng,  nhanh đôi mắt   mất  tiêu cự, bước chân lảo đảo.
   vẫn  quên điên cuồng đập lưng  vách đá khiến Đường Đường ở  lưng đau đớn.
 và Lý Vi kinh hãi, xông tới  ngăn  đàn ông .
Người đàn ông mặt mũi vặn vẹo  vớ lấy cây gậy, chạy về phía chúng .
    vài bước,   Đường Đường đang phát điên rút mạnh con d.a.o ,   đ.â.m xuống. 
Người đàn ông  thể chống đỡ  nữa,   lảo đảo,  ngã nhào xuống bên cạnh. 
 kinh hãi tột độ, tuyệt vọng vươn tay  kéo .
 chỉ kịp đối diện với đôi mắt đầy vẻ giải thoát và mong ước của Đường Đường.
“Rầm” một tiếng, chỉ cách  mười mấy mét  khu đất cao   thêm hai cái xác đẫm máu.
13
 và Lý Vi  lóc chạy xuống núi theo con đường nhỏ, lao  ôm Đường Đường mà  thét.
Dường như tất cả nỗi sợ hãi trong lòng suốt mười tiếng ngắn ngủi cùng với nỗi đau mất  hai  bạn cùng phòng liên tiếp đều  giải phóng .
Lý Vi chửi bới, đá văng  lái xe  khỏi Đường Đường.
Cậu  dùng hết sức lực, đá, giẫm, trút hết  sự tức giận lên   .
Còn  thì nắm chặt bàn tay vẫn còn  ấm của Đường Đường,   buông .
 ngay khi   đến mức khàn giọng.
Từ tiếng Lý Vi đang sụp đổ chửi rủa bên tai,  còn  thấy một âm thanh cực kỳ chói tai và kỳ lạ.
Cứ như thể  ai đó đang ẩn  trong rừng, lén lút tiếp cận chúng .
Lý trí  trở ,  đột ngột  đầu .
Không  từ lúc nào, hàng chục xác sống  lặng lẽ xuất hiện ở vị trí cách chúng   đến 20 mét.
So với đám xác sống  cầu, dường như đám   tiến hóa hơn, chúng giống như con  ngày càng tỉnh táo hơn.
Một luồng lạnh lẽo kinh hoàng lập tức bò dọc sống lưng ,  hét lớn một tiếng “Lý Vi”  điên cuồng chạy về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sup-rua-bien/chuong-10.html.]
Cơ thể Lý Vi cứng đờ, nhận  tình cảnh của chúng ,    còn bận tâm đến t.h.i t.h.ể của Đường Đường nữa, cắm đầu bỏ chạy theo .
Cậu   chạy  chửi: “Mấy con xác sống  đều tiến hóa ,  thể  thi đại học   đấy,  mà còn  đánh lén ?!”
 tranh thủ  đầu  đám xác sống đang vặn vẹo  thể bằng đủ tư thế kỳ dị đuổi theo,  rằng kế hoạch của chúng  thất bại,  cũng  nhịn  mà chửi rủa: “Tại  bọn chúng cứ  ngừng tiến hóa! Còn chúng  thì , cũng   nâng cấp lên chứ!”
Chạy  khỏi rừng, đột nhiên  mắt chúng  xuất hiện một bụi lau sậy cao lớn.
   gì, kéo Lý Vi xông thẳng . 
“Cái cánh cửa c.h.ế.t tiệt đó rốt cuộc ở  chứ!” Lý Vi  đưa tay gạt những cây lau sậy cao hơn   mặt,  lẩm bẩm.
  phía , nhảy lên   xa.
Dường như trong sâu thẳm bụi lau sậy,   thấy một góc của một tòa kiến trúc thấp: “Lý Vi,  lối !”
Mặt đất  chân lầy lội ẩm ướt, chúng  càng , bùn đất bám  đế giày càng dày, tốc độ của chúng  cũng càng chậm .
Tiếng gầm gừ và những tiếng kêu kỳ quái rợn  của đám xác sống đang xông  từ  phía phía .
 và Lý Vi cố gắng  gây  tiếng động, chỉ lặng lẽ tiến về phía  ẩn  trong bụi lau sậy dày đặc.
Tiếng xào xạc xung quanh  ngừng vang lên, chúng  lượn lách qua , mấy  thoát c.h.ế.t ngay  mặt những con xác sống chỉ cách vài mét.
Nhanh chóng, đường cùng chợt lóe ánh sáng,  khi gạt  bụi lau sậy cuối cùng che khuất tầm .
Đột nhiên một căn nhà nhỏ chỉ cao bằng một   xuất hiện trong tầm mắt.
“Lý Vi,  mau  …”  phấn khích  đầu báo tin vui nhưng phía   trống rỗng  một bóng .
“Lý Vi?”   , khẽ gọi tên  .
Chẳng lẽ  nãy  cẩn thận  lạc  ?
  nghĩ đến tòa kiến trúc đó  một cánh cửa khóa,  vẫn quyết định  tìm một tia sống sót .
Thế là    trở , mạnh dạn  đến bên cửa của tòa nhà thấp.
Mới phát hiện   cánh cửa  khắc sâu một hàng chữ in.
Trên đó : [Chỉ một   phép  qua.] 
Lòng  bỗng thắt .
Khi lùi nửa bước, bàn chân  dẫm  một vật lồi lên.
 nhặt lên, phát hiện đó là chiếc chìa khóa phòng ký túc xá   cướp .
Nó lấm lem bùn đất,  cong vẹo.