đúng  khoảnh khắc  gửi tin nhắn , tiếng động bên ngoài cửa chợt dừng .
Trong  khí tĩnh lặng đến mức  nghi ngờ liệu    ù tai .
Dường như  lâu  đó, trưởng phòng ký túc xá mới run rẩy thì thầm  với  : “Không  . Mọi  đừng thức nữa, mau ngủ .”
 siết chặt chăn, cố gắng bình tĩnh, đúng lúc định  xuống thì… 
Đột nhiên  một tiếng “Rầm” vang lên, kính cửa sổ phát  một tiếng vỡ cực lớn.
Tất cả   theo bản năng  về phía ban công.
Chúng  chỉ thấy  khung cửa sổ kính đang mở hé, một  phụ nữ mặc váy đỏ đang bám  bệ cửa sổ  đập nát bét.
Mái tóc đen bù xù xõa  , chỉ lộ  một con mắt đang  chằm chằm  chúng , miệng đồng thời phát  tiếng  quái dị rợn .
“Chạy …” Không  là ai hét một tiếng như xé toạc bầu trời, tất cả   lập tức luống cuống từ  giường tầng nhảy xuống, cầm lấy đôi giày  mở cửa xông  ngoài.
5 
Giường của  là nơi xa nhất so với cửa phòng ký túc xá.
Thế nên khi  là  cuối cùng chạy  khỏi phòng ký túc xá, khóe mắt  liếc thấy đàn chị váy đỏ  nhảy xuống từ cửa sổ ban công, vì  khập khiễng nên chị   chân cao chân thấp lao về phía chúng .
Bốn  chúng   hét  chạy xuống tầng,  ai dám ngoảnh đầu ,  đường  đánh thức  bộ đèn cảm ứng hành lang của mỗi tầng trong tòa ký túc xá.
Vừa chạy đến tầng một,   đều chú ý đến cánh cửa lớn của ký túc xá   khóa.
Trưởng phòng ký túc xá chạy phía  lập tức rẽ , xông đến cửa phòng quản lý ký túc xá điên cuồng gõ cửa: “Cô ơi, cô ơi! Cứu mạng, mau mở cửa  ạ!”
Đường Đường và Lý Vi thấy , cũng vội chạy đến cùng gọi cửa.
 trốn ở góc khuất, căng mắt  chằm chằm  lối cầu thang, canh chừng giúp  .
Có lẽ vì  khập khiễng mà còn  giày cao gót nên tốc độ của đàn chị váy đỏ đuổi theo xuống cầu thang chậm hơn  nhiều.
Điều  cũng giúp chúng   thời gian để tìm dì quản lý ký túc xá.
Chưa đầy vài giây, đèn trong phòng bật sáng, dì quản lý ký túc xá ngái ngủ mở cửa.
Cô   ngược sáng ở cửa, khó chịu mắng mỏ: “Nửa đêm  còn   ngủ. Gọi cái gì mà gọi?!”
“Ma…  ma!”
“Ma ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sup-rua-bien/chuong-4.html.]
Cô  liếc  lối cầu thang tối đen,    bốn khuôn mặt sốt ruột  mặt,  nở một nụ  mỉa mai: “Đùa  đúng ? Ma ở  ? Nói ,   là  lén  ngoài nên mới bịa  cái cớ  ?”
Trưởng phòng ký túc xá  sốt ruột bối rối, lắp bắp  năng  trôi chảy.
Cậu   sắp xếp  ngôn ngữ chuẩn  giải thích chi tiết thì tiếng giày cao gót đột nhiên xuất hiện trong hành lang  cắt ngang suy nghĩ của  .
“Cộp.”
“Cộp.”
“Cộp.”
Cùng lúc đó, tiếng  khúc khích khiến   sởn gai ốc truyền đến từ cầu thang trống trải.
Đàn chị váy đỏ đuổi đến !
Tất cả   đều  kìm  mà hét lên, ngay cả dì quản lý ký túc xá cũng ngây .
Chính  khoảnh khắc ,   qua khe cửa, nhắm đúng chiếc chìa khóa lớn nhất treo cạnh giường.
 mạnh bạo đẩy dì quản lý ký túc xá , lao , nhét chìa khóa  trong ngực.
Dì quản lý ký túc xá giật , cô    định chặn  .
 đang định đưa tay đẩy cô   nhưng khi  rõ mặt cô , lập tức tóc gáy của  dựng ngược.
Dưới ánh đèn vàng, đôi mắt của dì quản lý ký túc xá đen ngòm như thể   lòng trắng.
Mà đáng sợ hơn là động tác dang hai tay chặn  của cô  là mu bàn tay hướng  ngoài.
Trong khoảnh khắc ,  chợt nhớ  câu chuyện trong trò chơi Súp Rùa Biển mà trưởng phòng ký túc xá  kể… 
Thói quen hành động của  sống và  c.h.ế.t là ngược . Bình thường  là lòng bàn tay hướng  ngoài nhưng  c.h.ế.t sẽ hướng mu bàn tay  ngoài.
 kiềm chế cơn thôi thúc  hét lên, mặt  đổi sắc hét lớn về phía ba  bên ngoài: “Mau kéo dì quản lý ký túc xá  !”
Nhân lúc ba  họ còn  phát hiện  điều bất thường của quản lý ký túc xá,   lập tức đưa họ thoát khỏi tòa ký túc xá .
Lý Vi nhanh chóng lấy  tinh thần, từ phía  ôm chặt eo của dì quản lý ký túc xá.
Dì quản lý ký túc xá vặn vẹo  hình mập mạp của  cố sức giãy giụa,  khi Đường Đường và trưởng phòng ký túc xá lấy  tinh thần cũng lập tức nhập cuộc.
 lao đến cửa ký túc xá, tay run rẩy mở khóa.
Khi cả bốn chúng   lượt chạy  khỏi cửa lớn,  thoáng thấy dì quản lý ký túc xá đang trừng đôi mắt đen ngòm  tựa  cửa,  vỗ tay một cách quỷ dị bằng mu bàn tay,  : "Chạy , chạy nhanh lên, chạy nhanh nữa ."