Theo tiếng động  về phía góc đường, chỉ thấy từng cái xác thối rữa như  bò  từ đống mồ mả, chúng  hợp thành một đội quân xác sống quỷ dị, hùng hổ nhe nanh múa vuốt tiến về phía chúng .
Chúng  ngây , há hốc mồm kinh ngạc.
"Tiêu , giờ thì chúng   tấn công tứ phía,   chỗ nào để trốn nữa!" Trưởng phòng ký túc xá lên tiếng cảm thán trong tuyệt vọng,     run rẩy.
Tất cả   đều kinh hoàng đến mức não bộ và cơ thể mất kết nối, hai chân như  đóng đinh chặt xuống đất, nặng trịch, khó nhúc nhích dù chỉ một tấc.
Nhìn đám xác sống  cứ  vài bước  rơi  bùn đất và thịt thối hôi thối nồng nặc,  giác quan của    kích thích đến mức tê liệt  .
Đột nhiên  bật  một tiếng kêu the thé lạc giọng từ cổ họng: "Chạy !"
Giọng  của  như tiếng kèn hiệu lệnh khai chiến, ngay cả Đường Đường cũng kinh hãi  bật dậy.
Dù  thể kìm nén tiếng  vì sợ hãi trong cổ họng, dù hai chân mềm nhũn như tôm luộc,   vẫn liều mạng chạy về phía .
 lúc chúng  đang tuyệt vọng tột độ, một chiếc SUV phóng nhanh từ đầu  đường tới, cua một cú drift  mắt ngay  mặt chúng .
Ngay  đó, cửa sổ xe nhanh chóng hạ xuống, khuôn mặt một  đàn ông xa lạ xuất hiện trong tầm mắt  : "Mau lên xe !"
Giọng   như một tia sáng, trao cho bốn chúng  niềm hy vọng cuối cùng.
Mọi  ngầm hiểu, ôm theo suy nghĩ "kể cả   là quỷ  cũng chịu", " một con quỷ bắt còn hơn  hàng trăm con quỷ phía  vồ lấy" từng  tranh  chui  xe.
Khoảnh khắc cánh cửa xe đóng , chiếc SUV liền phóng vút  như mũi tên rời khỏi.
8 
Sau khi xe chạy  vài trăm mét,  vẫn còn kinh hoàng mở cửa sổ xe   phía .
Dưới ánh đèn đường sáng như ban ngày, dù đội quân xác sống cố hết sức lết cái  thể tàn tạ đuổi theo nhưng đôi chân dù  cũng khó bì  với động cơ, dần dần chúng càng ngày càng xa chúng , cho đến khi    bỏ  phía .
Dây thần kinh căng thẳng của  cuối cùng cũng  thả lỏng.
Sờ  chiếc điện thoại trong túi,  chợt nhớ  tin nhắn báo cảnh sát mà   gửi khi còn ở ký túc xá.
Lạ thật,  lâu như   mà cảnh sát  hề  hồi âm gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sup-rua-bien/chuong-6.html.]
 rút điện thoại  , lập tức há hốc mồm: "Không  tín hiệu?"
Lẽ nào chỉ trong nửa đêm ngắn ngủi, thế giới    quỷ xâm chiếm  ?
  cam lòng lắc lắc điện thoại, thậm chí còn chuẩn  khởi động  máy.
Người tài xế im lặng bấy lâu đột nhiên lên tiếng: "Đừng phí công nữa."
Giọng   trầm ấm đầy nội lực: "Các cô  nhận  ? Đây   là thế giới thật, ngoài năm chúng  , tất cả đều là xác sống và quỷ dữ."
Trưởng phòng ký túc xá  ở ghế phụ nghi ngờ chất vấn: "Sao  ? Anh là ai? Tại   đột nhiên xuất hiện cứu chúng ?"
Người tài xế  vững vàng lái xe,   khổ: " là tài xế lái xe công nghệ chạy đêm,  khi đậu xe bên đường  cẩn thận ngủ quên, lúc tỉnh dậy  thấy  ở đây. Ban đầu  cũng nghĩ  gặp ma, lái xe chạy trốn khắp nơi cho đến khi gặp các cô."
Đường Đường  lạnh,   siết chặt áo khoác  : "Chúng  đang chơi trò Súp Rùa Biển phiên bản kinh dị thì vô tình lạc  thế giới khác. À,   khả năng là còn những  khác cũng vô tình đến đây ?"
"Có thể."  theo bản năng tiếp lời.
Bầu  khí trong xe tĩnh lặng như nước đọng, mỗi  đều chìm trong nỗi sợ hãi và hoang mang tột độ.
Người đàn ông ở ghế lái đột nhiên lên tiếng, phá vỡ sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc: "À  , các cô  mang theo vật kim loại nào  như chìa khóa chẳng hạn."
Giọng điệu   cố tỏ  thoải mái nhưng   ngửi thấy một điều bất thường: "Có chuyện gì ?"
  hỏi,  cảnh giác nghiêng , lén lút quan sát  .
Người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi bình thường nhưng chiếc áo ba lỗ bên trong  ướt đẫm.
Rõ ràng   là mồ hôi chảy , mà là...
Anh   từng xuống xe và còn xuống nước nữa.
"Trước khi cứu các cô,  từng thấy một cánh cửa  khóa ở phía bên  cầu, cần chìa khóa mới mở . Nhà  dùng khóa mật mã nên cũng   cơ hội dùng chìa khóa nhà để thử xem ."
"Lỡ  đó chính là cánh cửa dẫn đến thế giới thực thì ?" 
Đường Đường mắt chợt sáng rực,  đầu  .
  vội vàng nắm lấy tay  ,  khi   kịp mở lời  : "Trưởng phòng, tớ nhớ   chìa khóa phòng ký túc xá của chúng  mà đúng ?"