Nước mắt   thể kiểm soát mà tuôn trào điên cuồng,  chợt nhận   thở của Đường Đường ngày càng yếu ớt.
“Đường Đường,   ?”  lao tới kéo   nhưng tay  chạm  thì thấy    nóng hổi.
Đường Đường yếu ớt tự giễu  một tiếng: “Suốt cả đêm vận động quá sức như , cộng thêm ngâm  trong nước sông lâu thế , cơ thể tớ sớm   chịu nổi nữa .
“Các  đừng bận tâm đến tớ nữa, mau chóng  tìm cánh cửa chính . Tớ   ở đây, tớ  ở bên cạnh cô .”
Lý Vi lén  mặt , lau nước mắt.
Cậu   dậy, mạnh mẽ đỡ lấy nửa  còn  của Đường Đường: “Muốn  thì  cùng . Hơn nữa, c.h.ế.t trong thế giới    nghĩa, nếu  c.h.ế.t thì c.h.ế.t ở thế giới thực! Biết  Triệu Địch vẫn  c.h.ế.t thì ? Đừng vì thế mà mất  ý chí chiến đấu!”
Giọng Lý Vi dứt khoát, chậm rãi khơi dậy trong chúng  một chút ý chí chiến đấu.
 ngay giây tiếp theo, tứ phía bỗng truyền đến tiếng đất nứt vỡ quen thuộc.
Không  từ lúc nào, xung quanh  bắt đầu nổi lên từng ụ đất.
Lòng  thắt , dự cảm  chuyện chẳng lành,  và Lý Vi mỗi  đỡ một bên của Đường Đường  cắm đầu chạy.
Đường Đường  chúng  sẽ  bỏ rơi  , cũng  từ chối nữa, dồn hết sức lực dựa  chúng , gắng gượng phối hợp để chạy mặc cho cơ thể bệnh tật.
  chạy  lo lắng quan sát địa hình xung quanh,  chợt vui mừng chỉ  một khu đất cao  xa: “Phía   một hầm trú ẩn, chúng  trốn  đó  . Đợi Đường Đường hồi phục chút sức lực, chúng  sẽ cùng  tìm cánh cửa.”
12
Nghe tiếng đất rung chuyển vang lên liên tiếp phía , chúng  lo lắng chạy, cuối cùng cũng trốn   trong hầm trú ẩn.
Sau khi đặt Đường Đường xuống một  trống,  và Lý Vi hợp sức đóng  cánh cửa sắt rỉ sét nặng nề.
Đường Đường sốt mê man, một tay vô thức thò  túi.
Thật bất ngờ,  mò   nửa vỉ thuốc con nhộng và một con d.a.o rọc giấy.
“Trời giúp tớ , thuốc con nhộng   ngấm nước.” Cậu   tự giễu một tiếng, nhét thuốc  miệng, khó khăn nuốt xuống.
Sau đó,   đưa tay về phía , lòng bàn tay đặt con d.a.o rọc giấy.
  nhận, đẩy trả .
Cậu  bất mãn: “Tớ nghĩ các  cần tớ giúp đốt lửa sưởi ấm,  con d.a.o nhỏ  ít nhiều cũng giúp  chút.”
Lý Vi  còn sức để đảo mắt nữa, chỉ  với giọng sắc bén: “Chỉ  thế thôi ư? E là nó cùn đến mức  chặt đứt nổi một cành cây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sup-rua-bien/chuong-9.html.]
Lý Vi và  thò đầu  khỏi hầm trú ẩn, cẩn thận dò xét xem gần đó  dấu vết xác sống nào .
May mắn là xung quanh  an .
Thế là chúng   nhổ những cọng cỏ khô, bẻ những cành cây khô héo.
Sau khi trở về, Lý Vi  xổm bên đống củi khô, dùng chiếc bật lửa  ngấm nước lấy từ  xe xuống, bật  bật : “Khỉ thật,   cháy.”
Miệng   thì than vãn nhưng tay vẫn  ngừng động tác.
Cuối cùng với tiếng “xoẹt” một cái, một ngọn lửa nhỏ yếu ớt và mờ nhạt bùng lên.
 nín thở, nhanh chóng bỏ thêm cỏ khô , hy vọng  thể giữ  đốm lửa quý giá .
Ngay khi  và Lý Vi đang  xổm cùng   tâm  ý nhóm lửa, phía  đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập.
“Cẩn thận!” Cùng với tiếng hét khản đặc đầy cố gắng của Đường Đường, tay chúng  theo bản năng run lên.
Đồng thời, một bóng  cao lớn   từ  xông , tay cầm cây gậy gỗ  gai, lao thẳng về phía chúng .
 và Lý Vi đồng thời kinh hoàng né sang hai bên, thậm chí còn  kịp chuyển trọng tâm cơ thể, cuối cùng ngã phịch xuống đất.
  đàn ông lao tới  cho chúng  thời gian phản ứng.
Anh  thấy chúng  né tránh,  vung cây gậy gỗ định đập  đầu chúng .
Lòng  kinh hoàng.
Người lái xe công nghệ  phản bội chúng ,    nhảy xuống nước trốn thoát  ?
Anh  trốn  đây từ lúc nào ?
  vẻ mặt tàn độc  g.i.ế.c c.h.ế.t chúng  của  ,  và Lý Vi vội vàng lăn lê bò toài chạy  ngoài hầm.
Ngay khi  đàn ông định đuổi kịp chúng , một tiếng hét thảm thiết đột ngột vang lên.
Sóng âm vang vọng  trong hầm trú ẩn, tạo  những tiếng vọng dồn dập.
“Á á á! Đồ tiện nhân!” Giọng  của  lái xe đau đớn, khản đặc như  ai đó bóp nghẹt yết hầu.
 và Lý Vi chợt nhớ  Đường Đường vẫn còn ở trong hầm, lập tức dừng bước chân đang bỏ chạy.
Tim  đập thình thịch, lòng  dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Quay   ,  chỉ thấy Đường Đường đang nửa  nửa quỳ bên vách đá,   từ lúc nào  bò dậy.