08
  đường về   yên bình.
Vẫn còn ở ngoại ô,   mấy  mặc  hành y phục chặn đường  và Chu Dực.
Ánh đao trong tay lạnh lẽo.
Chậc,  sát khí!
Sắc mặt Chu Dực đột nhiên biến đổi, nắm lấy tay  nhanh chóng chạy về phía một con đường nhỏ khác.
Tuy   chút võ công, nhưng đối phương  đông thế mạnh,  thêm , một  vướng víu, căn bản  thể đánh .
Ta  vận may của  luôn kém đến kỳ lạ.
  mặt sinh tử,   bao giờ nghĩ sẽ kém đến mức . Cả đường liều mạng chạy trốn,  hoảng loạn chạy đến bên bờ vực.
Vách núi dựng , Chu Dực và   cạnh : "A Trản, chúng  chỉ  thể liều mạng một phen."
Oa oa,  cảm thấy  sắp toi .
Chu Dực xoay , che  ở phía . Rút trường kiếm trong tay , trực tiếp bắt đầu giao chiến với đám  áo đen.
Ta chỉ  vung d.a.o mổ heo, thật sự  thể đánh  đám  áo đen võ công cao cường.
Đặc biệt là——
Hiện tại trong tay  chỉ  một cành cây lớn bẻ dở   đường.
Một tên áo đen, ánh mắt sắc bén. Trực tiếp xông về phía , giơ đại đao trong tay lên,   hai lời liền c.h.é.m đứt cành cây lớn của . Sau đó nhanh chóng vung đao thứ hai,  bổ đôi  từ đỉnh đầu xuống.
Thật độc ác!
Lúc ,  nên nhanh chóng né sang một bên.  thật sự đến lúc sinh tử, hai chân   thể tự  khống chế, run rẩy đến mức  nhúc nhích  bước nào, giống như  đổ chì  .
"Chu Dực!"
Ta đột nhiên nhắm mắt ,  lớn tiếng gọi tên .
Một luồng khí lạnh ập đến  đỉnh đầu,  thật sự cảm thấy  sắp c.h.ế.t . Hơn nữa là kiểu  c.h.é.m  đôi, nhưng ngay  đỉnh đầu  đầy một tấc, chuôi kiếm và vỏ đao đột nhiên va chạm   tạo  tiếng vang.
Khoảnh khắc đó, khiến  cảm thấy, âm thanh  như tiếng trời.
Ta mở mắt , liền thấy Chu Dực hai tay cầm trường kiếm đỡ lấy đại đao . Ta cũng nhân cơ hội , lăn lộn đến bên cạnh , Chu Dực  tiếp tục giằng co với  .
Tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Chu Dực cùng lúc đánh  với bảy tám tên áo đen, cho dù võ công cái thế, cũng  chịu nổi kẻ địch đông như , thật sự sẽ  đánh lén.
Tên áo đen suýt nữa c.h.é.m   đôi lúc nãy,  một  nữa giơ đại đao lên, nhảy lên  trung, định dùng chiêu thức tương tự để c.h.é.m Chu Dực.
"Chu Dực, cẩn thận phía !"
Ta thật sự   bản lĩnh gì, nhiều nhất chỉ  thể giúp  hô lên một tiếng.  hành động  của , chắc chắn  chọc giận một tên áo đen khác, khiến   cầm đại đao xông về phía .
Đầu óc  trống rỗng,   hai lời liền chạy về phía Chu Dực.
Lúc   đầu   một thanh đại đao,  lưng  cũng  một thanh. Vừa nghĩ đến kết cục chắc chắn  chết,  dẫm  cành cây  tên áo đen  một c.h.é.m đứt lúc nãy. Cành cây khá to, lúc  dẫm ,  thể trượt chân, hai tay  tự chủ  mà đẩy về phía .
Sau đó... Chu Dực   đụng bay  ngoài.
Sau đó... hai thanh đại đao   ăn ý mà rạch một chữ X thật to  lưng .
Khoảnh khắc ý thức   biến mất, trong lòng  chỉ  một suy nghĩ.
"Mẹ ơi, con  về nhà!"
 
09
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương 
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Đau,   đều đau nhức dữ dội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-tri-mang-6-tieu-si-tinh/chuong-8-9.html.]
Chờ đến khi  tỉnh , mới phát hiện  đang  sấp  mặt đất phủ rơm rạ.
Xung quanh lạnh lẽo, nơi  hình như là một hang động. Mà  khi  mở mắt , Chu Dực liền nhanh chóng chạy đến bên .
"A Trản,  đừng cử động!"
    muộn.
Theo thói quen,  hai tay chống lên rơm rạ định bò dậy. Kết quả mới  dùng sức,  lưng liền truyền đến cơn đau thấu xương, đau đến mức khiến   cắn lưỡi tự sát.
Quả nhiên, ở gần nam nhân sẽ gặp bất hạnh.
"Vết thương  lưng ,   khâu  cho  . Chỉ là nơi  thật sự sơ sài, vết thương vẫn đang chảy máu,  ngàn vạn  đừng cử động. Ta  phát tín hiệu, sẽ nhanh chóng   đến cứu chúng ."
Giọng điệu Chu Dực  chuyện thật sự ôn nhu  thể tả.
Hắn đưa tay, nhẹ nhàng vén tóc mái dính  mặt . Trong mắt lộ  chút cảm kích cùng với một  tình cảm khó  thành lời, giọng  cũng  khàn: "A Trản, chúng  quen   đầy hai tháng, tại    liều mạng cứu ?"
Cái gì?
Trên đầu  xuất hiện một dấu hỏi chấm to đùng.
Hồi tưởng  chuyện  vách núi, bỗng nhiên hiểu  ý của . Lúc đó  vô tình dẫm  cành cây lớn, những động tác  đó đều là theo quán tính,  vô tình cứu  .
Mà động tác , trông giống như    màng đến tính mạng để cứu .
Ngay cả bản   cũng cảm động.
Ta chớp mắt,  hiểu    chút chột . Hơi cúi đầu,  những con kiến nhỏ bò  mặt đất,  : "Ta   để ngươi, dù  thì..."
Dù  ngươi còn nợ  vạn lượng hoàng kim cùng một lang quân như ý.
 loại lời , nếu   lúc , ít nhiều cũng  chút phũ phàng.
Đặc biệt là lúc   hẳn là đang tràn đầy cảm kích đối với ,   nên biểu đạt như thế nào.
Nếu  ngây ngốc  tất cả chỉ là ngoài ý ,  nhất định sẽ lập tức thu hồi lòng cảm kích đối với .
Phải  rằng, hành động  của  coi như là nợ  một mạng.
Nếu     thể trở thành hoàng đế.
Vậy  chính là ân nhân cứu mạng của hoàng đế, đến lúc đó vinh hoa phú quý chắc chắn  ít, nam tử   đời chẳng  mặc  chọn ?
Hehe...
Vì những ngày tháng    ,  thể .
Tuyệt đối  thể !
Vì , lời  ấp úng của , chỉ  để  cho   gian tưởng tượng vô tận. Dù  ngay cả bản   cũng   nên bịa chuyện như thế nào,  nhiều sẽ chột , nhưng nếu tự  phát huy trí tưởng tượng,  thì  liên quan đến .
Ta  nghĩ   thể suy nghĩa nhiều, nhưng  ngờ  đến mức .
Sau khi   xong, Chu Dực  im lặng một cách khó hiểu.
Rất lâu ,  mới chậm rãi  đầu  : "Cả đời  của , mẫu phi  thích, phụ hoàng kiêng kị. Ngay cả những   , cũng hận  thể lấy mạng  mới hả . Còn những tiểu thư khuê các, cho dù  tỏ tình với , cũng là vì  trúng  phận hoàng tử của . Chỉ   là khác biệt, thật sự  thể liều mạng cứu . A Trản, chờ đến ngày đại nghiệp của  thành công,  nhất định sẽ  phụ !"
Cái... cái gì?
Ta  chút ngây , Chu Dực  đưa tay xoa đầu .
"Yên tâm,    sẽ bảo vệ ."
Ta thật giỏi!
Lại tự  chơi ngu .
Ta  định mở miệng giải thích, Chu Dực  đột nhiên cúi  xuống gần . Khuôn mặt  thật sự quá , đặc biệt là  ánh trăng, càng thêm mấy phần thanh lãnh tuyệt trần.
Thình thịch, thình thịch.
Tiếng gì ,   lớn như ?