“Anh sợ xảy  chuyện, dù   cũng  quen Trương Huệ, em thì ngày nào cũng gặp mặt, nhất định sẽ hiểu cô  hơn.”
Thẩm Yến khẽ  một tiếng: “Nhìn  sợ hãi kìa, em còn  ngại  theo đuổi Trương Huệ,  căng thẳng như   gì?”
Nghiêm Vệ Hoa    chủ đề : “Mau lên, muộn nữa sẽ  kịp giờ ăn tối.”
Cha  Nghiêm Vệ Hoa sống trong khu gia đình ủy ban huyện, hai vợ chồng trẻ  cửa đúng lúc  Nghiêm Vệ Hoa đang nấu cơm, cha   đang  báo.
Hai  bước  chào cha , Thẩm Yến xắn tay áo  phụ bếp, Nghiêm Vệ Hoa đến gần cha : “Cha, con  cha  một chuyện.”
Thẩm Yến ăn tối ở nhà cha  chồng,  chồng bát còn  rửa  cùng cô  về nhà ngoại.
Dọc đường gió lạnh thấu xương, nhưng trong lòng Thẩm Yến   ấm áp, nghĩ đến Trương Huệ chỉ thấy  ơn cô, nhờ  Truong Huệ cô  mới gặp   đàn ông  như , còn  cha  chồng quan tâm đến triển vọng tương lai của cô . 
Người nhà thông gia đích  tới cửa, cha  Thẩm Yến vội vàng  đón, Thẩm Yến  chào .
“Con bé   về nhà    một tiếng, ở nhà  chuẩn  gì cả.”
“Mẹ đừng vội, hôm nay con đến  chuyện mà.”
“Chuyện gì?”
“Chuyện công việc.”
Hai nhà Nghiêm Thẩm  xuống,  Nghiêm Vệ Hoa mỉm  ấm áp: “Thẩm Yến, con  chuyện  với cha  con  chúng  bàn bạc kỹ càng, dù thế nào cha  cũng vì lợi ích của  trẻ các con.”
Rốt cuộc là  chuyện gì?
Người nhà Thẩm Yến bối rối  con gái, Thẩm Yến   với cha  chuyện Trương Huệ đổi công việc, trong phòng  ai lên tiếng.
“Cha ,  cả chị dâu,   thấy thế nào ạ?” Thẩm Yến thăm dò hỏi.
Mẹ Thẩm Yến  : “Nếu  tiện thì nhà   thể tìm công việc khác thích hợp.”
“Tiện chứ    tiện?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-130.html.]
Anh cả Thẩm Yến  cha : “Con thấy chuyện  cũng , cha  thấy ?” 
Cha  Thẩm Yến  sớm động tâm, nhưng   năng lực nhất trong nhà là con trai cả, con trai   thì bọn họ  thể  .
Lúc   con trai cả đồng ý,  Thẩm Yến  rạng rỡ: “Nói đúng lắm, nếu bỏ lỡ cơ hội  như ,     khi nào mới .”
Chị dâu Thẩm Yến hỏi: “Chị nhớ hình như Trương Huệ là cô gái phát hiện   thai khi em kết hôn nhỉ.”
“Chính là cô , bụng nhô lên ,  nhà chăm bẵm cô  lắm.”
“Bảo .”
Hai gia đình  hỏi thăm một  vấn đề chi tiết hơn, cuối cùng quyết định ngày mai sẽ đến nhà họ Trương giải quyết chuyện . 
Ngày hai mươi tám Tết, hương vị năm mới càng đậm đà.
Trương Cao Nghĩa ở nhà   gì , sáng sớm thu dọn đồ đạc chuẩn    ngoài câu cá, những ngày Tết sắp tới sẽ  khó  câu cá.
Người nhà họ Thẩm tới.
Lưu Lị như thường lệ học tập ở nhà em chồng, thấy  nhà họ Thẩm tới thì vội vàng trở về gọi cha  qua. 
Trương Cao Nghĩa đặt đồ  tay xuống  gọi vợ.
Trần Lệ Phương rửa tay : “Tiểu Giang ở nhà, vợ chồng trẻ bọn chúng  thể bàn bạc với nhà họ Thẩm mà.”
Trương Cao Nghĩa chờ ở cổng: “Không  con dâu cả  cha     đến  , chúng   trưởng bối cũng nên  xem một chút.”
“Vậy thì  thôi.” Trần Lệ Phương chỉnh trang .
Việc cần  đều  , hôm nay  cả Thẩm Yến chủ yếu  hỏi về trình độ học vấn của chị dâu Trương Huệ. 
Lưu Lị ngượng ngùng : “Học sinh tiểu học, năm đó thi đỗ cấp hai nhưng   học.”
Anh Thẩm Yến  : “Có bằng tiểu học cũng  tệ, nhưng kém hơn một chút,  là thế , chờ năm mới cửa hàng bách hóa tuyển nhân viên cô   nhân viên tạm thời , chờ khi nào  bằng  nghiệp cấp hai  tìm cách chuyển thành nhân viên chính thức.” 
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẹ Thẩm Yến  thêm: “Chúng  chắc chắn  lừa đảo,  thể   gì mà chiếm công việc chính thức của  .”