“Con nhà chúng  dễ chăm lắm, giờ  gần như  thể ngủ trọn giấc .”
Cảm nhận  ánh mắt đầy ghen tị của Thẩm Yến, Trương Huệ  : “Thói quen của trẻ con đều là do  lớn giúp từ từ hình thành,  sinh con xong cũng  thể thử xem, ban đầu thực sự  khó khăn, nhưng  đó sẽ  hơn.”
“Được, đến lúc đó  nhất định sẽ thử.”
Nhà Thẩm Yến hiện chỉ  hai vợ chồng bọn họ ở, cha  Nghiêm Vệ Hoa đều  việc , khi Thẩm Yến sinh con, chắc chắn  cô  sẽ đến chăm sóc cô  trong tháng đầu.
“Mẹ chồng     ,  ở cữ bà  sẽ mua mười con gà mái già, gà   đưa tới, đang nuôi trong chuồng  nhà bếp.”
“Mẹ chồng   quá.”
Thẩm Yến cũng thấy : “Chưa  trong bụng là trai  gái mà  cho mười con gà mái già, đúng là  .”
Trong thời đại ,   đến gà mái già, ở cữ chỉ cần đảm bảo  trứng gà ăn,  là gia đình khá giả .
Nhà chồng Thẩm Yến giàu , nhà  đẻ cũng  kém, nhà cô  chắc chắn  thuộc về dạng gia đình bình thường.
Thời gian  còn sớm, trò chuyện một lúc, Trương Huệ  dậy chuẩn  : “Chờ  sinh xong   đến thăm .”
“Được.”
Bọn họ sắp , Nghiêm Vệ Hoa đang bận rộn trong phòng bên cạnh cũng vội chạy  tiễn khách.
Sau khi ba   , Thẩm Yến  theo bóng lưng của Giang Minh Ngạn, hỏi: “Sau  sinh con gái   chăm ?”
“Chăm chăm chăm, chỉ cần  thời gian,  sẽ cưng chiều con bé mỗi ngày  ?”
Thẩm Yến  khẽ: “Không cần  cưng chiều mỗi ngày,  tan  về nhà bế con nhiều một chút, con cũng sẽ  thiết với  hơn mà.”
Thẩm Yến mang bầu đủ tháng, qua Tết trung thu, đến ngày mười lăm tháng mười mới chuyển , trời còn  sáng  đưa đến bệnh viện, buổi trưa sinh  một bé trai bụ bẫm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-176.html.]
Ngày hôm  Trương Huệ đến thăm, cha  và cha  chồng cô  đều  mặt, cả nhà vui mừng hớn hở, cha Nghiêm Vệ Hoa còn   bồi bổ thêm cho con dâu, mười con gà mái già vẫn  đủ, sẽ mua thêm mấy con nữa về.
Mẹ của Nghiêm Vệ Hoa vội vàng đồng ý: “Hôm qua  nhờ một đồng nghiệp ở đơn vị chúng  giúp tìm hiểu, thôn bọn họ nhà ai cũng nuôi gà, chỉ cần trả tiền là  thể mua .”
Trương Huệ chào hỏi trưởng bối nhà họ Thẩm và nhà họ Nghiêm, đặt quà mang đến lên bàn,  phòng ngủ thăm Thẩm Yến.
Sắc mặt Thẩm Yến  tái nhợt, nhưng tinh thần vẫn .
“Trời ơi,  sinh con trong một tiếng kiểu gì ,  mất tới năm sáu giờ, đau c.h.ế.t  , lúc đó  sợ đến nỗi tưởng  sinh nổi, sắp c.h.ế.t mất .”
“Đó là trường hợp ngoại lệ,    thường thì  sinh đầu tiên sẽ mất thời gian hơn.”
“ cũng , nhưng  thì   thôi, vẫn đau lắm.”
“Lần  còn sinh nữa ?”
Thẩm Yến suy nghĩ một chút, nếu  bầu nữa, cô  vẫn  giữ .
Trương Huệ  : “Vết thương của  còn  lành mà   sợ đau nữa .”
Thẩm Yến nhịn : “Cậu đừng trêu ,  vẫn còn đau đây .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai   chuyện một lúc, Trương Huệ chào tạm biệt về nhà,  chồng Thẩm Yến tự tay tiễn Trương Huệ đến cổng, chờ Trương Huệ  xa mới đóng cửa.
“Người bạn  của Yến Yến thật là hào phóng, tặng tới hai gói sữa bột.”
Mẹ chồng Thẩm Yến  : “Bà thông gia   đấy thôi, nhà chồng Trương Huệ  thủ đô,    quan hệ, quanh năm suốt tháng gửi  ít sữa bột về đây, bọn họ cũng  thiếu .”
Mẹ chồng Thẩm Yến  một  bạn   việc ở bưu điện, mỗi năm nhà họ Giang ở phố Hoè Hoa nhận  nhiều gói lớn gửi từ thủ đô đến  còn là chuyện mới mẻ, trong lúc trò chuyện mang ,  chồng Thẩm Yến cũng .
“Người   thì , nhưng  thể tặng cho là  hào phóng .”
“Người bạn  của Yến Yến  .”