Thẩm Yến  thấy  và  chồng  chuyện trong phòng,  ,  đầu ngủ tiếp.
Thẩm Yến  công việc, cộng thêm cô  tự cảm thấy sức khỏe ,  cần  ở cữ bốn mươi ngày, dù  cô    gì  nữa, Thẩm Yến chỉ nghỉ ngơi ở nhà một tháng,  đó trở  trường học  việc  tháng mười một.
Về phần con cái, buổi sáng thức dậy cô  đưa con đến nhà  đẻ trông hộ, buổi trưa hoặc chiều tan  về nhà,  đưa con về nhà .
Nói chung, cuộc sống của Thẩm Yến  quá bận rộn, nhưng việc chăm sóc trẻ sơ sinh vẫn  mất sức,  ngủ ngon  ban đêm, chỉ  nửa tháng, Thẩm Yến gầy  trông thấy.
Nghiêm Vệ Hoa nghĩ đến việc dứt khoát nhờ  vợ giúp đỡ chăm sóc con, để ban đêm bọn họ cũng  ngủ ngon giấc,  ảnh hưởng đến công việc ban ngày.
Thẩm Yến cảm thấy  phù hợp,   đến chuyện  cô     , điều quan trọng là trong nhà còn  cháu trai nhỏ, nếu  cô  cũng giúp cô  chăm sóc con  ban đêm, dù các chị dâu   , nhưng trong lòng nhất định cũng sẽ  vui.
Không thể trông cậy   vợ, hai vợ chồng trẻ chỉ  thể cố gắng chống đỡ, Thẩm Yến vẫn hy vọng khi nào con trai nhà   thể ngủ trọn giấc,  dậy hai ba  mỗi đêm để  phiền cô .
Mẹ chồng     thể giúp đỡ, chỉ  hai vợ chồng Thẩm Yến tự  cố gắng, cuối cùng  chịu nổi nữa,  của Nghiêm Vệ Hoa  tìm một  phụ nữ  năm mươi tuổi đến,  với   rằng đó là   từ quê nhà, nhưng thực tế là  thuê để  bảo mẫu.
Có  đến chăm sóc con, Thẩm Yến cảm thấy như  giải phóng.
Người phụ nữ   chăm chỉ,  chỉ chăm con mà còn nấu cơm, Thẩm Yến thấy  như  sống .
Sau khi bước  mùa đông, Thẩm Yến bế con đến nhà Trương Huệ chơi, Trương Huệ  : “Tháng  gặp  mặt  hốc hác lắm mà,  mới một tháng  béo trở  .”
Thẩm Yến  ha ha: “Đều nhờ phúc của  chồng  cả đấy.”
Có  chăm con hộ, tiền thuê còn   tự trả, Thẩm Yến thật sự thoải mái cả  lẫn tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-177.html.]
“Đừng  về  nữa, chừng nào   thủ đô đón Tết?”
“Mới giữa tháng mười hai mà, Tết năm nay  giữa tháng hai, còn sớm lắm, chắc  đến đầu tháng hai mới chuẩn  .”
“Vậy đúng là vẫn còn sớm, khi nào  về?”
“Cũng chỉ  đón Tết thôi, Giang Minh Ngạn còn   , chúng  đón Tết xong sẽ trở về.”
“Vậy  về sớm một chút, nếu lúc  về còn  qua mười lăm Tết thì  sẽ đưa con trai đến nhà  chúc Tết, nhận một cái lì xì lớn.” 
Trương Huệ  : “Nhà  giàu như thế, còn thiếu cái lì xì  của  ?”
“Sao   thiếu, càng tiết kiệm càng ,   để dành mua nhà, cưới vợ cho con trai.”
Trương Huệ còn lâu mới tin lời cô .
Vân Mộng Hạ Vũ
“   , xưởng máy móc phân nhà  dịp Tết đúng , xưởng thép ban đầu  là phân nhà  tháng mười một, cũng  hoãn  đến Tết .”
“  ,    cả  , hình như là nhà cửa ít,  chờ phân nhà nhiều, vài ngày  trong xưởng còn   đánh  vì chuyện .”
“ , ai mà chẳng   nhà, bây giờ gia đình nào cũng thiếu nhà cửa, mấy nam đồng chí đều đang chờ  phân nhà để  công việc,  nhà cửa mà kết hôn, cho dù chỉ cao một mét sáu, mặt  sẹo mụn thì vẫn  cô gái sẵn lòng lấy  chồng.”
“Xưởng thép lớn như ,  lượng nhân viên nhiều, quan hệ nhân sự trong xưởng cũng phức tạp,  nghĩ chuyện  còn  ầm ĩ một thời gian nữa.”
“Gia đình Viên Hiểu Đình  thể  phân nhà ?”
“Không , bây giờ Viên Hiểu Đình đang  giáo viên tạm thời ở trường tiểu học con em, cô   đổi ,  giống   nữa,   lúc nào cũng cãi cọ với  , giờ  chuyện với ai cũng nhẹ nhàng dễ chịu, cô   gây rắc rối nên  khác cũng   lý do gì để chỉ trích.”