Về phòng lấy tiền, Trương Huệ đạp xe khỏi thành phố, chỉ mua thịt, mà còn mua khá nhiều rau củ như khoai tây, bí đao.
Thấy gần trưa, Trương Huệ đạp xe nhanh, sắp đến cổng thành phố thì thấy Chu Chấn và đang lôi kéo , kéo qua kéo , Trương Huệ chạm chân xuống đất, chờ bọn họ nhường đường.
Hạ Tam Muội lửa giận ngút trời, quan tâm đang ở ngoài mà mở miệng chửi, chửi nhà họ Viên , con trai bà chia nhà, cho bà ở, nhà họ Viên đều là tội phạm, đều nên đưa lao động cải tạo, bỏ Viên Hiểu Đình là nhà họ Chu bọn họ bụng.
Nói mãi mãi, lải nhải thôi, Trương Huệ sờ lên lỗ tai.
Chu Chấn lúng túng Trương Huệ, cố gắng nhỏ giọng giải thích với , nhưng Hạ Tam Muội chịu : “Chu Chấn mày giỏi lắm, giờ mày vợ quên đúng ?”
Hạ Tam Muội phịch xuống đất, vỗ đùi lóc chửi rủa, con trai con dâu bất hiếu, bắt nạt già.
Thấy cảnh , hiểu , Trương Huệ buồn , cô chứng kiến ít loại cảnh tượng hoành tráng ở kiếp .
Trương Huệ châm chọc một tiếng, hôm nay Hạ Tam Muội thể hiện lắm, bắt con trai quỳ xuống thề sẽ ly hôn ngay ngày mai.
Đàn ông thường chút sĩ diện, đối tượng cũ sống hơn chứng kiến trong tình cảnh đáng thương, trong lòng đương nhiên cảm thấy khó chịu.
Trước đang gây sự vô lý, giọng điệu của càng lạnh lùng, biểu hiện mất kiên nhẫn.
Thấy con trai thực sự tức giận, Hạ Tam Muội dậy, phủi bụi mông, gào lên: “Mẹ cũng chỉ vì cho mày, là mày thể lừa mày .”
Khi nhà họ Viên còn thì bưng lấy khuôn mặt tươi mà nịnh nọt bám lấy. Nhà họ Viên sa cơ lỡ bước liền trở mặt quen .
Cô thấu bộ mặt thật của nhà từ lâu.
Hạ Tam Muội nhường đường, Trương Huệ đạp mạnh một cái, đạp xe về nhà.
Cô thấy Chu Chấn, bỏ phía , tự chủ mà đuổi theo hai bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-188.html.]
Lúc Trương Huệ về đến nhà, cô muối thịt với hạt tiêu rang muối. Thịt mua về cần rửa, chỉ cần lau qua một với rượu trắng, đó xoa đều muối lên.
Sau khi ướp thịt xong, Trần Lệ Phương : “Thịt còn ướp mấy ngày nữa, tranh thủ thời gian , chúng giày .”
Buổi chiều ngủ trưa dậy, hai con bế cháu đến tìm thợ giày, cả nhà đều cần , hôm nay cho hai con.
“Anh , dày dặn một chút, chúng Bắc.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tay nghề của là do tổ tiên truyền , chị yên tâm, chắc chắn chị lạnh .”
Trần Lệ Phương sờ sờ bàn chân nhỏ của cháu gái, Hàm Hàm cần chuẩn gì cả, mấy hôm nhà thông gia gửi nhiều quần áo bông và tất dày tới.
Đo xong kích thước ở chỗ giày, hai con cũng về nhà mà chợ một vòng.
“Đến muộn .”
Buổi sáng nghĩ đến, bây giờ bỗng nhiên nghĩ nên mua ít củ sâm dại, thể nấu thành cháo sâm cho Hàm Hàm ăn.
“Sáng mai đến sớm hơn chút.”
Hiện tại Trương Huệ sợ cho con gái bú, Giang Minh Ngạn xót vợ: “Hay là cho b.ú nữa, tính cũng nửa tuổi , uống sữa bột kết hợp ăn cháo với thịt băm là .”
Trương Huệ dỗ con gái mở miệng, chiếu ánh đèn: “Anh xem, lợi con bé một chấm trắng nhỏ, răng bên cũng nhú lên .”
“Có răng của Hàm Hàm mọc nhanh quá ?” Giang Minh Ngạn hiểu .
“Cũng bình thường, trẻ con lớn như , mọc từ một đến ba chiếc răng là chuyện thường.”
Dù cũng cho b.ú nữa.
Ngực cô đau, ngày hôm cho b.ú nữa, pha sữa bột đút cho cô bé, cô bé cũng quấy , đút cho cô bé ăn cháo, cô bé càng thích hơn.