“Mấy năm xảy nhiều chuyện, từ việc chiếm đoạt đến việc chủ nhà vắng để tự ý phân nhà, thể đếm xuể. Căn nhà ở ngõ Hoa Chi, điểm là chủ nhà bán, sẽ rắc rối gì.” Đây là điều Phan Lạc Tinh quan tâm nhất.
“Vậy chúng chọn căn nhà , chiều nay con tìm Tả Duy mua luôn.”
“Con đủ tiền , đủ thì cha hỗ trợ thêm cho.”
“Đủ ạ.” Giang Minh Ngạn với : “Hai ngày nữa bọn con về , đợi đầu xuân tuyết tan, phiền giúp con dọn dẹp sân, cuối năm chúng con sẽ về ở.”
“Được, việc cứ để lo.”
Trương Huệ chồng, cô tin tưởng gu thẩm mỹ của chồng, chắc chắn bà sẽ khu vườn.
Tả Duy quen chủ nhà, dẫn Giang Minh Ngạn thủ tục, nhà tên Trương Huệ.
Tả Duy thể tin : “Người em, cũng quá thành thật .”
Giang Minh Ngạn : “Bây giờ chúng mua nhà sẽ vấn đề gì chứ.”
“Không vấn đề gì .”
Tả Duy quen thuộc với những thao tác : “Không cho phép mua bán nhà cửa, nhưng vẫn thể việc đổi nhà cho , chỉ cần hai bên đồng ý, đổi nhà lớn lấy nhà nhỏ, nhà nhỏ lấy nhà lớn đều .”
Bên nào lợi trong việc đổi nhà chắc chắn bồi thường cho bên thiệt ở một nơi khác, còn bồi thường cái gì thì hai bên thể thương lượng riêng.
Như việc mua nhà , hợp quy tắc lắm, nếu giúp đỡ, cũng thể thực hiện , coi như là một loại đổi nhà đặc biệt.
Giang Minh Ngạn vỗ vai : “Người em, cảm ơn nhiều.”
“Cảm ơn cái gì, cảm ơn là xa lạ đấy." Tả Duy hỏi: “Năm điều chuyển trở về, bên nhà máy cơ khí chắc thăng chức cho chứ?”
“Có thể thôi, cái ai mà .”
“Cậu bằng cấp với năng lực, kinh nghiệm điều chuyển, thể thăng chức.” Tả Duy rõ ràng về những việc .
Tả Duy dẫn Giang Minh Ngạn thủ tục, đường về, Tả Duy : “Cậu em gái nhỉ.”
“Em út nhà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-202.html.]
“Ừm, đầu năm là học kỳ hai lớp 10, nửa cuối năm là lên lớp 11 .”
“Em gái ở đơn vị của ?”
Tả Duy ừ một tiếng: “Nhà máy cơ khí các vị trí công tác tuyên truyền .”
“Có.” Giang Minh Ngạn hiểu ý : “Khi nào về sẽ giúp để ý.”
“Ừm.”
Đi đến ngã tư, hai tách : “Hai hôm nữa tiễn nữa.”
“Được, bận rộn công việc .”
Tả Duy vẫy tay: “ đây.”
Xử lý xong việc nhà, Giang Minh Ngạn đưa giấy tờ cho vợ.
Trương Huệ thấy tên đó, hôn một cái, hứa hẹn: “Về nhà em sẽ nấu đồ ngon cho ăn, ăn gì thì cứ .”
Giang Minh Ngạn bên cửa sổ con gái ngủ, để tâm đến giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà.
Xử lý xong chuyện nhà cửa, gia đình họ sẽ lên đường.
Ngày khi , cả nhà chụp một bức ảnh lớn, coi như thành tâm nguyện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phan Lạc Tinh cảm thấy đủ, bế cháu gái đến tiệm ảnh, chụp thêm một bức ảnh chung. Sau đó, các bậc trưởng bối trong nhà cũng đòi chụp ảnh chung, thế là, việc chụp ảnh tiêu tốn hơn hai mươi đồng, chút xa xỉ.
Phan Lạc Tinh ghét bỏ liếc chồng một cái: “Anh , thật là, bế cháu chụp ảnh thì thẳng , còn để em .”
Giang Tùng lúng túng ho khan một tiếng: “Đâu , em mà, kịp mở miệng nữa.”
Trương Huệ và chị dâu một bên trộm.
Sáng hôm xe lửa nên buổi tối ngủ sớm, sáng dậy, Trương Huệ thấy bàn phòng khách chất đầy hộp bánh ngọt, chồng đang chỉ đạo cha chồng đóng gói.
“Mọi dậy ?”
“Vâng, tối qua ngủ sớm, sáng nay Hàm Hàm dậy sớm, con bé dậy thì ai cũng dậy, cả nhà đều đánh thức.”