Con gái cưng ruột thịt của  mà, ấm áp mềm mại dán  .
Cô lắc nhẹ chiếc quạt  tay, Hàm Hàm đung đưa đôi chân nhỏ nhắn, thoải mái híp mắt .
“Con đừng  ngủ, giờ ngủ tối   ngủ  .”
“Huệ Huệ.” Cổng đang đóng, Giang Minh Ngạn đang gọi cửa.
Mắt Hàm Hàm chợt sáng lên, chỉ  ngoài: “Cha.”
Trương Huệ  bế cô bé lên: “Cha đấy,  nào, chúng   mở cửa cho cha.”
Cổng mở , Hàm Hàm lập tức vươn tay về phía cha. 
Giang Minh Ngạn bế con gái, giới thiệu với Trương Huệ: “Đây là những công nhân từ nhà máy cơ khí thủ đô  điều đến nhận chức năm nay, Triệu Kiến Xương, Tỉnh Quốc Trung và Chu Văn Long.”
Thì  là đến đưa Giang Minh Ngạn tan , Trương Huệ  chào hỏi  .
Bột  chuẩn  sẵn, nhưng khách tới nhà, chút bột hấp bánh bao  chắc chắn  đủ ăn, Trương Huệ nghĩ đến thức ăn trong nhà, chuẩn   thêm món khác.
Trương Huệ đặt con gái  lòng Giang Minh Ngạn, pha  ngon đưa qua,  một câu   nấu cơm .
Gói bánh bao nhân trứng gà rau hẹ bỏ  nồi hấp,  đó nấu một nồi cháo, lát nữa ăn cùng bánh bao. 
Nấu chín lạp xưởng và thịt khô , thái lạp xưởng thành miếng  ăn, xào thịt khô với cải bắp, vớt một con cá ở chum nước bên ngoài,  một nồi canh chua cá là đủ ăn.
Trương Huệ đang bận rộn trong bếp, trong phòng chính, Giang Minh Ngạn bế con gái trò chuyện với Triệu Kiến Xương, chủ yếu  về những chuyện ở xưởng máy móc huyện Vân Đỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-225.html.]
Một lúc , Hồng Minh và Trương Kiến Lâm cũng tới.
Giang Minh Ngạn giới thiệu cho ba  Triệu Kiến Xương: “Hồng Minh thì các   , Trương Kiến Lâm là công nhân của xưởng máy móc, là  địa phương,    kỹ thuật ,   các   việc sẽ thường xuyên qua  với  ,  chuyện gì trong công việc  cuộc sống đều  thể nhờ   giúp đỡ.” 
Triệu Kiến Xương khách sáo : “Sau    phiền công nhân Trương nhiều trong công việc , chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống thì chúng   thể tự giải quyết.”
Hồng Minh  ha ha: “Trương Kiến Lâm là  vợ của Giang Minh Ngạn, kỹ năng vẽ và thiết kế của   đều do một tay Giang Minh Ngạn dạy dỗ, như  Trương Kiến Lâm cũng là  quen của chúng , các  tuyệt đối đừng khách sáo với  .”
Trương Kiến Lâm  ngây ngô: “ đúng đúng, Hồng Minh  đúng,  lớn lên ở đây, gặp chuyện gì thì cứ đến tìm .”
Ba  Triệu Kiến Xương  Trương Kiến Lâm,   Giang Minh Ngạn, thấy Giang Minh Ngạn nở nụ , cũng  : “Vậy chúng  sẽ  khách sáo.”
Trương Kiến Lâm  một lúc, thấy họ đang  về nhà máy cơ khí thủ đô thì  bếp xem xét.
Tỉnh Quốc Trung  với Giang Minh Ngạn: “Anh vợ của   vẻ là  vui tính.”
“Vâng,    chỉ  tính mà còn  đầu óc linh hoạt, chuyện gì dạy một  đều ,   còn phiền các  giúp đỡ dìu dắt.” 
“Dễ , các   điều chuyển tới đây ba năm, chúng  cũng chỉ ở  một năm,  chung sự phát triển của xưởng máy móc huyện Vân Đỉnh đều phụ thuộc  chính bọn họ, chúng  chỉ hướng dẫn bọn họ phần nào thôi.”
Nhóm đầu tiên điều chuyển hơn mười , năm nay nhóm thứ hai điều chuyển  chỉ  ba  bọn họ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Minh Ngạn hiểu  rõ về tình hình của xưởng máy móc huyện Vân Đỉnh: “Năm nay chúng  đều  , xưởng trưởng  yên lòng nên mới mời các  tới.” 
Ba  Triệu Kiến Xương cũng  chuyện , Triệu Kiến Xương  : “Thật  điều  nơi khác một năm cũng  dài, nhưng  khi  thành công việc trở về, chức vụ ít nhất sẽ thăng lên một cấp, nên chúng   sẵn lòng đến.”
Không chỉ  bọn họ  đến mà những  khác cũng  đến, nhưng ba  bọn họ  chớp lấy cơ hội .
Hồng Minh xoay chuyển đầu óc, lập tức hiểu  ý tứ của Triệu Kiến Thường: “Anh Triệu, ý  là khi trở về chúng  đều sẽ  thăng chức ?”