Nếu Ninh Viễn sẽ  Giang Minh Ngạn đưa về nhà, tức là  đáng tin, lúc lấy nhân sâm, Trương Huệ bỏ  trong hộp gỗ ba củ.
Ninh Viễn sửng sốt,  ngờ bọn họ  tùy tiện với nhân sâm như thế.
Trương Huệ  : “Anh xem thử   .”
“Được, tất nhiên .”
Hai năm nay Ninh Viễn chăm sóc sư phụ, thường xuyên nấu thuốc cho sư phụ, cũng  gặp qua vài loại nhân sâm, loại Trương Huệ mang , bất kể là hình thức  kích thước, cũng là loại  nhất   từng thấy.
“Chỉ  ba củ thôi ?”
“Không đủ ?”
“Đủ , chúng  cần nhiêu đây thôi.  nghĩ là, nếu cô còn  nhiều hơn,  nghĩ nhất định sẽ    đổi đồ cổ trong tay với hai .”
Trương Huệ  : “Vậy thì xem đồ trong tay bọn họ  đáng giá  .”
Ninh Viễn hiểu rõ: “Yên tâm, chuyện  giao cho ,  sẽ  để hai  chịu thiệt.”
“Vậy  phiền  .” 
Hai  trò chuyện trong phòng  việc một lúc, thấy gần đến giờ ăn mới  ngoài.
Tả Duy  đó ăn quýt: “Ninh Viễn,  cầm cái gì  tay đấy?” 
“Đồ vặt thôi.”
“Đồ vặt mà đựng hộp gỗ.” Tả Duy  ánh mắt  , chiếc hộp gỗ   qua là loại hộp  đánh bóng cẩn thận,   hàng bình thường.
Trương Huệ  hộp  từ gỗ thừa Giang Minh Ngạn  đồ chơi cho con gái, trong tủ phòng  việc còn mấy cái, cô tiện tay lấy một cái  dùng.
Tả Duy và Ninh Viễn  quan hệ , đòi xem thử. Ninh Viễn  đòi bất lực  về phía Trương Huệ.
“Anh   xem thì cứ xem,  gì  mà.”
Có gì  mà? Tả Duy  thấy ba củ nhân sâm cường tráng, tam quan  sụp đổ, loại đồ   trong mắt vợ Giang Minh Ngạn  là   gì.
Những thứ mà vợ Giang Minh Nghiên thích đều  giá trị  lớn.
Ninh Viễn đóng hộp : “Cậu cũng  tình trạng của sư phụ  mà,  nhờ Giang Minh Ngạn giúp tìm thôi.”
“Tìm cho  một củ nữa,  trả tiền.” Tả Duy vội vàng .
“Cậu lấy  gì? Người nhà  đều khỏe mạnh mà.”
“Cậu đừng   nhảm, thấy đồ  thì  lấy chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-251.html.]
Ninh Viễn lắc đầu: “Nhân sâm để lâu sẽ mất tác dụng chữa bệnh, khi nào thật sự cần  hãng nhờ Giang Minh Ngạn tìm.”
“Loại đồ vật quý hiếm thế   thể tìm   lúc ?” Tả Duy  tin.
Trương Huệ gật đầu: “Nếu   cần nhiều thì lúc nào cũng .”
“Không nhiều là bao nhiêu?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hai ba cây gì đó.”
“Đều là tự nhiên .” Vừa  mở hộp gỗ ,   ngửi thấy mùi sâm nồng đậm, liền  đây nhất định là tự nhiên.
“ .”
Tả Duy liếc  Ninh Viễn, ánh mắt ám chỉ cô vợ Giang Minh Ngạn tìm  khá  năng lực.
Giang Minh Ngạn bế con gái từ ngoài sân  : “Chị dâu Lục nấu xong cơm , bàn ghế cũng bày biện , chuẩn  ăn thôi.”
Tả Tuyết giúp việc trong bếp, cùng chị dâu Lục bưng đồ ăn , Trương Huệ cũng phụ giúp.
Nhân lúc Trương Huệ   bếp, Tả Duy kéo Giang Minh Ngạn : “Nói thật , ngoài việc học pha ,   vợ  còn quen  ai giỏi hái thuốc ?”
Nhân sâm  như ,   là  luôn.
Giang Minh Ngạn  : “Đừng hỏi nhiều,   thì đến lấy là , đừng  ngoài  lung tung.”
“Chúng  là  em bao nhiêu năm nay,  còn  tin .”
Giang Minh Ngạn và Ninh Viễn     gì.
Tả Duy dỗi: “Được lắm, hai  các  bắt tay xa lánh .”
“Đừng  loạn nữa, chuẩn  ăn cơm .”
Hàm Hàm giãy dụa: “Cơm cơm.”
“ , chúng   ăn cơm cơm.” Giang Minh Ngạn đặt con gái lên ghế trẻ em cố định .
Tả Duy cố ý : “Bao nhiêu tuổi  còn cơm cơm, buồn nôn c.h.ế.t .”
“Không buồn nôn.”
Tả Duy trợn mắt  Giang Minh Ngạn.
Giang Minh Ngạn bất lực: “Bán cho  một củ.”
Tả Duy tươi : “Thế mới là  em  chứ.”
Trên bàn ăn, Giang Minh Ngạn  với vợ Tả Duy  mua một củ nhân sâm, Trương Huệ thản nhiên gật đầu: “Anh xem mà .”