“Chuẩn  sẵn cho con , ăn .”
Mì sợi canh cá  muối mì, Trương Huệ cũng  chê, ăn hai bát mới cảm thấy chắc .
Cô  ăn xong, hai đứa bé gào  vì đói  đưa , Trương Huệ đau hít sâu một , lúc   thấy hai đứa bé dúm dó cô mới nhớ : “Trai  gái ạ?”
“Hai bé trai, cah chồng con đặt tên hết , thằng hai tên là Giang Sâm, thằng ba tên là Giang Phong.
 , Giang Phong là Tiểu Giang đặt,  là tên con chọn.”
Trương Huệ gật đầu: “Con đưa   nhiều tên cho   chọn.”
Trần Lệ Phương nở nụ  dịu dàng: “Rất , sinh đôi hai đứa con trai, hai trai một gái,    cần sinh thêm nữa.”
“Vâng.”
Trương Huệ cũng cảm thấy ba đứa con là đủ.
Trương Huệ sinh con  buổi chiều, bây giờ tỉnh dậy  là nửa đêm.
Ăn xong cho con bú, Trần Lệ Phương dặn dò mấy câu  xách hộp cơm rời , để  thím Vạn chăm sóc em bé, còn Trương Huệ thì mê man ngủ say.
Một lúc , Giang Minh Ngạn nhẹ nhàng mở cửa bước , thím Vạn đang trông hai đứa bé vẫn còn thức.
Giang Minh Ngạn  nhỏ hai câu với thím Vạn, thím Vạn   phòng trống bên cạnh ngủ, Giang Minh Ngạn trông hai đứa con, chờ con ngủ  ,  mới dựa  ánh trăng  xuống ngủ cạnh vợ con.
Khi trời gần sáng, con  oà , Trương Huệ  đánh thức, mở mắt   thấy Giang Minh Ngạn thuần thục bế con dỗ, Trương Huệ vẫy tay, Giang Minh Ngạn đưa con qua.
Đổi qua  cho hai đứa b.ú no xong, cô nghiêng đầu ngủ tiếp.
Giang Minh Ngạn  ngủ ,  đó trông vợ và hai đứa con.
Tám giờ Trần Lệ Phương mang bữa sáng tới, đánh thức con gái dậy: “Ăn nhanh , ăn sáng xong chúng  về luôn, ở bệnh viện bất tiện lắm, Hàm Hàm ở nhà cũng quấy,   đưa con bé đến, bảo là hôm nay con về .”
Trương Huệ cũng  về, ngủ giường bệnh viện  quen.
Giang Minh Thăng mượn xe tới đón cô, Trương Huệ   bao bọc chặt chẽ đỡ lên xe, Giang Minh Ngạn mỗi tay bế một đứa,  cần thím Vạn giúp đỡ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Minh Thăng  : “Thuần thục thật đấy.”
“Anh   bế ?”
Giang Minh Thăng vội vàng xua tay: “Anh  dám bế .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-271.html.]
Tô Đường cũng tới tiễn cô, nhét hành lý  cốp xe: “Mau về .”
Tô Đường ở cữ một tháng    bệnh viện  việc, Tiểu Ngư Nhi để  chồng ở nhà chăm.
Giang Minh Thăng thò đầu  ngoài cửa sổ xe: “Hôm nay em  tăng ca ?”
“Không tăng ca, tan  em về luôn.” Sau khi  con, Tô Đường  nhớ thương, chỉ cần  quá bận cô  sẽ  ở  bệnh viện tăng ca.
“Vậy .”
Xe dừng  cổng nhà ngõ Hoa Chi, Hàm Hàm, chú Khải và chị dâu Lục đều  đón Trương Huệ  nhà,   chiếc giường ấm áp, chợt cảm thấy cả  thoải mái.
“Mẹ, em trai  quá .” Hàm Hàm  em trai xong chạy  phòng  với .
Trương Huệ lười biếng : “Một thời gian nữa các em sẽ  hơn.”
Hàm Hàm  tin: “Em trai , em gái .”
“Em gái  thế nào cũng  .”
Hàm Hàm nhăn mặt chạy mất.
Bên ngoài trời lạnh  tuyết, trong phòng ấm áp như xuân, Trương Huệ  chăm sóc chu đáo, ở cữ  thoải mái nên cho dù  ở cữ  hai cô cũng  phản đối.
Thời gian ở cữ quá dài, lúc cô ở cữ xong, bên ngoài  hết xuân  hè.
Lúc  Trần Lệ Phương cũng  trở về.
Trương Huệ và bọn nhỏ đều  nỡ, Trần Lệ Phương cũng  đau lòng, con gái lấy chồng xa, chuyện  cũng hết cách.
“Mùa xuân năm nay con sinh con  đến núi Mạnh Đỉnh, mùa xuân sang năm   ?”
“Có chứ ạ.”
Mùa xuân sang năm hai đứa bé cũng một tuổi,  chú Khải, thím Vạn, chị dâu Lục và cả cô thì đưa ba đứa nhỏ  ngoài chắc chắn   vấn đề gì.
“Vậy  ở nhà chờ con, mùa xuân sang năm về sớm một chút.”
“Vâng.”
Khi Trần Lệ Phương rời   Hàm Hàm , cô bé oà   lâu, khiến Trần Lệ Phương cũng  một trận.
Trương Huệ im lặng thở dài.