Hà Khang Hoa  liên hệ với bên vận chuyển hàng hóa đường sắt, nhưng  cần đến trạm đầu tiên, vì trạm đầu tiên là Thiên Tân, Thiên Tân gần,  thể lái xe đến.
Từ Thiên Tân  miền Nam đến Tế Nam, Sơn Đông,  từ Tế Nam đến Nam Kinh, nhất định   xe lửa vận chuyển hàng hóa.
Dọc đường bọn họ  ăn  chơi, lái xe thẳng  miền Nam, đồ đạc  xe càng ngày càng nặng, đến Hàng Châu, Trương Huệ cảm thấy  , chắc chắn  gửi đặc sản du lịch mua dọc đường về.
Lâm Tây  : “Tại em mua nhiều tơ lụa quá, còn cả cái gì mà dăm bông Kim Hoa, em mua mười cái, trời ạ, mười cái em ăn đến bao giờ mới hết?”
“Mười cái cũng  nhiều, cho cha  chồng với  cả, chị dâu em ba cái, cha  em hai ba cái, nhà sư phụ em cũng  cho hai cái, chị tính .”
“Được  , em giỏi.”
Lâm Tây  mua dăm bông  tơ lụa, nhưng  mua  nhiều đồ thêu và , cô   cần gửi về, đợi đến ngày mai mang đồ qua Thượng Hải, tự nhiên sẽ   giúp cô  mang về Hồng Kông cho cha .
Trương Huệ do dự một chút: “Hay là gửi  ? Em cảm giác  khí đến Thượng Hải chúng  sẽ mua thêm  nhiều thứ.”
Lâm Tây liếc mắt: “Thượng Hải  cái gì ? Bây giờ cải cách mở cửa, em  mua cái gì thì mai mốt chị đưa em đến Hồng Kông, nào là túi xách giày dép quần áo, thoải mái chọn.”
Trương Huệ sờ ví tiền, cô chỉ  một ít tiền,  nhiều đến mức  thể chọn thoải mái.
“Nhà em nhiều đồ cổ như , chọn bừa một cái để chị mang  đấu giá cho em là  tiền ngay.”
“Hiện tại   thời điểm , đợi mấy năm nữa  .”
Thấy Trương Huệ thật sự  ý định đấu giá, Lâm Tây vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Nể tình chúng , chị nhất định sẽ  lấy hoa hồng.”
“Không cần , chị coi em là bạn, em cũng  thể  khó chị, cứ  theo quy củ là .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Tây  : “Đến lúc đó  .”
Đêm cuối cùng ở Hàng Châu, bọn họ  giới thiệu đến một nhà hàng riêng trong vườn ăn tối, thực đơn đủ món từ tôm lột Long Tỉnh, thịt heo Đông Pha, cá ngâm dấm Tây Hồ, bánh bơ Ngô Sơn…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-294.html.]
Biết đây là  đầu bọn họ đến Hàng Châu,  khi  ông chủ  đưa cho Hàm Hàm một vài món ăn vặt nổi tiếng của Hàng Châu, Hàm Hàm cực kỳ vui vẻ, liên tục bảo     đến.
“Lần   đến,   là bao giờ.”
“Sang năm thôi, sang năm chúng   đến.”
Hàm Hàm vui vẻ nhảy nhót, Giang Sâm và Giang Phong vẫn im lặng theo , tay cầm đồ ăn vặt gặm, tranh thủ nhét thêm một ít đồ ăn ngon  bụng.
"Giang Sâm, Giang Phong, hai đứa đừng ăn nữa, cẩn thận bể bụng đấy.” Trương Huệ  đầu   thấy hai đứa con trai đang ăn vụng.
Ngày hôm  đến Thượng Hải,  khi xe  thành phố, Lâm Tây bảo chú Khải lái xe đến khách sạn Hoa kiều Thượng Hải.
Lâm Tây xuống xe ,   cổng,  với quầy lễ tân một tiếng, một lát ,  hai thanh niên tới giúp dỡ hành lý  khỏi cốp xe.
“Chúng  sẽ ở  Thượng Hải trong vài ngày tới.”
Trương Huệ và Lâm Tây ở chung thời gian dài,  thể hiểu đơn giản một chút tiếng địa phương Hồng Kông, hai thanh niên  gọi cô  là cô chủ.
Lâm Tây nhận thấy vẻ mặt nghi hoặc của Trương Huệ: “Một chú chị quen   phòng cố định trong khách sạn, chị cũng đến mấy   nên bọn họ nhận  chị.”
“Thì  là .”
Chậc,  chơi với cô chủ Lâm thật thoải mái.
Lần đầu tiên đến một nơi như , Hàm Hàm cảm thấy mắt của   đủ dùng,  nhỏ với  phòng  quá.
Hai  em Giang Sâm và Giang Phong thấp bé,  thấy   vóc dáng kỳ lạ thì vội chạy đến cạnh .
Lâm Tây  ha ha: “Đừng sợ,  nước ngoài  ăn thịt trẻ con .”
Đi theo Lâm Tây, nhận phòng  cần trả tiền thuê, Lâm Tây thản nhiên : “Sẽ   thanh toán .”