“Từ khi kho lưu trữ dọn  thì  còn ai đến đây nữa, cũng   ai tưới hoa cỏ cây cối.”
Ngay  cổng là ba phòng chính, bên trái bên   ba phòng phụ. 
“Phòng bên trái vốn là phòng bếp,  thể thấy trong góc  một cái giếng. Lúc đầu nơi   dùng  kho lưu trữ, cất giữ nhiều hồ sơ,  thể gặp lửa nên phòng bếp và miệng giếng  đều  khóa,    dùng.” 
Có thể thấy lớp bụi  ván gỗ che miệng giếng  dày vài cm.
Nhà  đường Hoè Hoa đều là nhà ngói gạch xanh, chẳng  gì  mắt. Trong nhà cũng   đồ đạc gì, vốn dĩ   nhiều kệ gỗ đựng tài liệu, nhưng tất cả đều   chuyển .
Trương Huệ  thích cái sân trống , cho dù    theo Giang Minh Ngạn về thủ đô thì sống hai ba năm ở đây cũng .
Thấy Trương Huệ hài lòng, Giang Minh Ngạn lịch sự hỏi nữ đồng chí  giá cả.
“  thể đưa    xem nhà nhưng  thể quyết định giá cả cụ thể,    đến ủy ban huyện bên  hỏi, nhưng    giá  rẻ .” 
“Được , cảm ơn đồng chí Lưu  giúp đỡ.”
“Không  gì.”
Xem nhà xong trở về, Trương Huệ hỏi   đủ tiền , nếu thiếu thì cô vẫn còn một ít.
“Tiền của em em giữ  tự tiêu .” Giang Minh Ngạn thuận tay xoa bóp cánh tay cô.
Trương Huệ đánh  một phát, Trương Kiến Lâm đang  phía   tiếng  đầu: “Em đừng  học tính hung dữ của , ông bà Giang Minh Ngạn vẫn còn ở đây,   bắt nạt   như thế.” 
Giang Minh Ngạn lén nháy mắt với cô, lộ  nụ  đắc ý, Trương Huệ tức giận  đánh  cùi chỏ  hai một cái. 
Lúc ba  Trương Huệ trở ,   đều  về nhà, vô cùng náo nhiệt   bàn lớn.
Ăn cơm xong xuống  lầu tiêu thực, hàng xóm láng giềng đều   hai ngày nay nhà bọn họ sôi nổi quá, hai ngày liền đều  mùi thịt, chứng tỏ cuộc sống của họ    bao. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-58.html.]
“Ôi, ăn bữa thịt thôi mà,  cái gì lớn , chồng bà còn kiếm  nhiều tiền hơn ông Trương nhà , bà  nỡ mua mà ăn, còn  nhà chúng   gì.”
Bà chị  thở dài: “Nhà  ba trai hai gái, vẫn còn một thằng  lấy vợ, một đứa  lấy chồng, vợ thằng cả  sắp sinh, trong nhà bao nhiêu chuyện cần tiêu tiền,    ăn thịt thoả thích chứ.”
Trần Lệ Phương ngoài mặt  khuyên bà  thư giãn, trong lòng  ghét bỏ  thôi. 
Khi đó Trần Lệ Phương sinh hai đứa con trai,  phụ nữ  khoe  sinh ba đứa,  Trần Lệ Phương đẻ ít, nhà họ Trương chỉ  một  nối dõi, bà  vợ mà  đẻ nhiều một chút,  xứng với ông Trương.
Phụ nữ trẻ tuổi,  đẻ con trai thì  chê bai, đẻ ít cũng  chỉ trích, may mà Trần Lệ Phương  sợ những lời đàm tiếu , nuôi  hai trai một gái, cho đến trường học, cả ba đều thành tài.
Bây giờ đến lượt những  phụ nữ  ghen tị với bà.
Trần Lệ Phương  chút đắc ý, ai bảo năm đó ánh mắt các  thiển cận. 
“A, các cô   ?”
“Nghe  cái gì?”
Trong bóng tối, Trương Huệ đẩy Giang Minh Ngạn một chút, nhỏ giọng nhắc nhở : “Mau , cái giọng điệu  chắc chắn là  tin đồn lớn.”
Giang Minh Ngạn nắm tay cô,  cho cô chạm lung tung.
“Con gái phó xưởng trưởng Viên ,    Chu Chấn mang theo con trai con gái đến ở nhà bọn họ nửa tháng ,  là nấu cơm cho đôi vợ chồng trẻ, nhưng cơm nấu mỗi ngày đều chui  miệng  nhà họ Chu, Viên Hiểu Đình  tức lắm, về nhà  đẻ phàn nàn, thế là vợ phó xưởng trưởng Viên gọi điện cho Chu Chấn mắng một trận.”
“A, con dâu   tranh ăn với  chồng?”
“Chậc,   con gái nhà  thì  xót, thử là con gái bà xem, bà  nhịn  .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cũng đúng.”
Trương Huệ  lạnh, đây chính là bản chất  nhà họ Chu, mới chỉ là bắt đầu thôi, ngày tháng  lành còn dài lắm.