Tô Đường sợ ngây , một huyện thành nhỏ như   nuôi   một cô gái  trang điểm cũng  như thế.
Sau khi  Giang Minh Ngạn giới thiệu, Trương Huệ  hổ gọi chị dâu, Tô Đường  sang  với  chồng em chồng thật may mắn, đến huyện thành nhỏ cũng gặp  tiên nữ. 
Quan trọng là tiên nữ   chỉ xinh  mà các mặt khác cũng  .
Phan Lạc Tinh  : “Mẹ đều yêu quý chị em dâu hai đứa,    hòa hợp với ,  cuộc sống gia đình hạnh phúc thịnh vượng.”
Giang Minh Thăng hiếm khi phàn nàn: “Tô Đường bây giờ còn bận hơn cả con, cả ngày  trở về nhà thì  mà hạnh phúc ?”
Tô Đường chột  tránh ánh mắt của chồng, bất lực phản bác.
Viện trưởng già của bọn họ sắp nghỉ hưu, phó viện trưởng  thăng chức, bỏ trống chức vụ phó viện trưởng, mấy  chủ nhiệm  trình độ đều đang tranh giành vị trí phó viện trưởng.
Tô Đường là một bác sĩ trẻ,  dám nghĩ đến vị trí , nhưng chủ nhiệm khoa vẫn  thể dư sức.
“Con đừng  Tô Đường,  lúc  mắt  cơ hội, hiện tại  nắm bắt thì khi nào mới nắm bắt ?”
Giang Tùng mắng con trai cả: “Là một  chồng, con nên ủng hộ Tô Đường nhiều hơn, đừng giữ chân con bé.”
Giang Minh Thăng im lặng, dù    cũng là cục trưởng cục kỹ thuật bộ công nghiệp máy móc thứ tư, mỗi ngày đều bận rộn  nhiều việc, tan  về nhà ăn cơm, còn  chạy đến bệnh viện đưa cơm cho vợ, ủng hộ như thế còn   . 
Hồ Tú tới tặng đồ,    nhà họ Giang trò chuyện thì cô  đầu  với chồng, mối quan hệ giữa  chồng và nàng dâu nhà họ Giang  ,   Huệ Huệ  cũng sẽ   bắt nạt. 
“Yên tâm,  chị Lệ Phương  hỏi thăm rõ ràng, nếu  nhà họ Giang chỉ  cái mã bên ngoài thì  gì cũng  cho Huệ Huệ gả .”
“Nghe bọn họ , cha và  trai của Giang Minh Ngạn đều là cán bộ, chị dâu cũng là một bác sĩ lợi hại.” Hồ Tú  ngừng hâm mộ.
Trần Giác vui vẻ : “Rất   , Huệ Huệ nên gả  một gia đình như .
 , mơ ?”
“Để trong bếp.” Buổi sáng bọn họ mang đến thành phố, hái từ  núi  sáng sớm nên  tươi, những quả mơ còn đọng sương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-61.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Lát nữa mang  chia cho   một chút.”
Đầu bếp phụ trách kêu lên, chuẩn  ăn cơm.
Nam nữ tụ tập trong phòng cưới hóng chuyện đều chạy  ngoài, những   thiết cũng ùa   một bàn, Trương Huệ mặc váy đỏ, ôm Mập Mạp trong tay.
Đặt Mập Mạp xuống, Trương Huệ định   ngoài theo thì  Trần Lệ Phương ngăn : “Hôm nay con   chung.”
“Vậy con   ăn cơm ?” Trương Huệ mở to mắt.
“Con sốt ruột cái gì, lát nữa gọi con thì con  .”
Văn Diễm Thu vỗ vỗ vai Trương Huệ: “Chờ chút, bà nội  lấy đồ ăn cho cháu.”
Mập Mạp ôm bụng, tội nghiệp : “Mập Mạp đói bụng.”
Giang Minh Ngạn   bế  bé lên: “Chú dẫn cháu  ăn thịt.” 
“Thật ạ?” Mắt Mập Mạp sáng lên.
“Ừm, lát nữa cháu ăn cùng cô.”
Trương Huệ vội hỏi: “Sắp xếp cho lãnh đạo trong xưởng ?” 
“Cũng   cùng bàn với cha và các lãnh đạo để giúp đỡ chiêu đãi, lát nữa hai chúng  cùng  mời rượu.”
“Vậy đổi thành nước cho em, em  uống  rượu.”
Hồng Minh tay trái cầm chai rượu, tay  cầm ly bước : “Hì hì, chị dâu, chúng   chuẩn  sẵn cho cô .”
Hôm nay khách hai nhà đến tổng cộng  năm bàn, một bàn là   chuyển từ nhà máy cơ khí thủ đô xuống cùng Giang Minh Ngạn, một bàn là lãnh đạo xưởng máy huyện Vân Đỉnh, ba bàn còn  là  , bạn bè và hàng xóm láng giềng nhà họ Trương.
Giang Minh Ngạn  đầu  khách bên ngoài: “Bình tĩnh, ăn xong  .”
Tiệc cưới  tổ chức trong sân mới mua  phố Hòe Hoa, trong nhà chính bày ba bàn, phòng trống bên  bên cạnh bày hai bàn, lúc   bắt đầu dọn thức ăn lên.