Hỏi câu  hình như  ngượng miệng, Trương Huệ do dự một chút,  hỏi: “Mì lạnh  ngon ?”
“Ngon, hương vị cay cay, còn  mùi thơm của dưa chuột thái sợi. Lần   tiếp nhé.”
“Ừm.”
Giang Minh Ngạn   thời gian nghỉ trưa, ăn cơm xong nghỉ ngơi một lát   đạp xe .
Trương Huệ thu dọn phòng bếp, ngáp một cái   nhà ngủ.
Trên cây hòe nhà hàng xóm bên cạnh, ve đang kêu ríu rít, đóng cửa phòng, Trương Huệ dựa  gối ngủ  .
Ngủ trưa tỉnh dậy cả  uể oải, ở nhà chỉ   cô, Trương Huệ suy nghĩ,  lấy nước, lấy nhân sâm trong  gian  rửa sạch, đặt  mái hiên phơi khô.
Đợi hơn ba tiếng, nhân sâm tươi  khô héo  nắng, Trương Huệ  thu  cất .
Giang Minh Ngạn sắp tan , hai   hẹn  xem đồ đạc.
Trương Huệ đến đúng lúc, cô  đến cổng xưởng máy móc thì công nhân tan  theo từng tốp hai, ba    khỏi cổng.
Trương Huệ  ở cửa đợi,  nhiều nam nữ đồng chí trẻ tuổi  cô, thậm chí  một nam đồng chí tiến tới hỏi cô đang tìm ai.
“ quen   trong xưởng, cô  tìm ai,  giúp cô hỏi một chút.” 
“Cảm ơn, nhưng  cần,   sắp  .”
“Đừng khách sáo,  lạ  quen.”
Một cánh tay khoác lên vai  : “Cậu  lạ  quen với ai đấy?”
“A, công nhân Hồng, là bạn  ?”
Hồng Minh cong môi  với Trương Huệ, gọi tiếng chị dâu, cánh tay khoác  vai   kéo tai  : “Nghe rõ, đây là vợ của Giang Minh Ngạn.”
Cô vợ trẻ của Giang Minh Ngạn,   vội vàng  lấy lòng: “Bảo , vợ ai mà  xinh  như thế, thì  là vợ của công nhân Giang,   mấy ngày  công nhân Giang  kết hôn, chúmg  còn  kịp chúc mừng, chúc mừng chị dâu nhé.”
Nói lời chúc mừng xong,   đáng thương  Hồng Minh, Hồng Minh hừ nhẹ một tiếng, lúc  mới chịu tha cho  : “Đi thôi.”
“Ừ ừ ừ, chúng   thôi.”
Hồng Minh   với Trương Huệ: “Giang Minh Ngạn  lán xe lấy xe , lát nữa  ngay.” 
“Không ,  chờ  , bây giờ   ?”
“ hẹn ăn tối với mấy  bạn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-68.html.]
“Vậy   phiền  nữa,    , khi nào rảnh rỗi tới nhà ăn cơm.”
Đang  chuyện, Giang Minh Ngạn đạp xe   ngoài, dừng   mặt hai .
“Chờ lâu ?”
“Mới đến một lúc. Đi thôi.” Trương Huệ  ngọt ngào.
“Vậy chúng  .”
“Ừm.”
Hồng Minh  bên cạnh, Giang Minh Ngạn  như   thấy, hai vợ chồng trở về trông nom việc nhà, để  một  cẩu độc    thở dài.
Kết hôn  như  .
Tên nhóc Giang Minh Ngạn   tay nhanh thật, để mắt liền dồn sức, bây giờ  kết hôn.
Chờ bọn họ  xong ba năm công việc trở về thủ đô,  khi con trai  cũng chào đời .
Bộ bàn ghế còn để ở sân khu phế liệu, Giang Minh Ngạn vỗ vỗ ngăn tủ, mở cửa tủ  xem: “Ngăn tủ  .”
Hiện tại sơn đồ nội thất phổ biến là sơn đỏ, sơn đen hoặc sơn vàng,   thích loại đó lắm, vẫn thích gỗ thô, chỉ cần sơn một lớp sơn bóng mỏng là .
Hơn nữa, giá trị của bộ bàn ghế    ở chất liệu gỗ mà  ở tay nghề thủ công.
“Vợ ơi, trả tiền.”
Trương Huệ gật gật đầu.
Anh hai Dương  : “Nhà  vẫn là vợ quản lý gia đình .”
Giang Minh Ngạn nghiêm túc : “Nhập gia tùy tục mà.”
Mấy công nhân ở khu phế liệu  ha ha. 
Trả tiền, nhờ bọn họ giúp đỡ, mất một thời gian mới mang  đồ về nhà và sắp xếp xong. 
Trương Huệ chỉ đạo Giang Minh Ngạn lấy chậu múc nước: “Anh lau  một lượt , em  nấu cơm.”
“Đừng  cầu kỳ quá, ăn qua loa là  .
Nấu mì , mì trứng gà.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Được.”
Hai vợ chồng chia   việc, chờ Giang Minh Ngạn  việc xong, hai vợ chồng ăn tối xong thì Trương Kiến Lâm dẫn theo một  đàn ông thấp bé  cửa.