Lời  rõ ràng như , giống như   còn gì để , Trương Huệ xoay   rời ,   Trang Hồng gọi .
“Hiệu trưởng Trang còn gì  chỉ giáo.”
“Trương Huệ, cô còn trẻ nên  hiểu, phụ nữ  thể quá nổi bật,  quá nhiều  để ý   chuyện .”
Trương Huệ lập tức hiểu ý của Trang Hồng, hiểu bà   cho phép các nữ giáo viên trong trường mặc váy vì sợ bọn họ quá xinh , thu hút sự chú ý của  khác.
Người phụ nữ   gặp  khó khăn gì khi còn trẻ mà   suy nghĩ như ?
Theo quan điểm của Trương Huệ,   quá mức cần thiết.
Buổi chiều tan học, Trương Huệ gặp con gái Trang Hồng ở cổng trường, mười mấy tuổi, hình như đang học cấp hai.
Tóc cắt  ngắn, mặc một bộ đồ  phân biệt giới tính, cô bé  rụt rè, cúi đầu  chờ ở cổng trường,  gọi , cũng   .
Vấn đề tâm lý của chính Trang Hồng  khiến con gái   chịu thế , bà  nghĩ gì ?
Trương Huệ  khỏi  chút thương hại cô bé .
Buổi tối ăn cơm xong, Trương Huệ về nhà cha ,   cửa  thấy  vui mừng hớn hở, tinh thần cực kỳ phấn chấn.
Chị dâu lặng lẽ  với cô, chiều nay  cô đến tổ dân phố, mắng mấy  phụ nữ thích gây sự  đến  ngóc  đầu, mắng khô họng, còn rót một cốc nước sôi để nguội uống. 
Trương Huệ  rõ nên  ngạc nhiên chút nào, đây là hành động bình thường của  cô.
Khi còn  học, vì xinh  nên ngay từ đầu cô  dễ  tẩy chay,    mấy  chặn ở nhà vệ sinh gây rắc rối,  khi  cô  chuyện liền đến mắng mỏ từng nhà một. 
Khi học cấp hai cấp ba, tuổi dậy thì nảy sinh tình cảm nam nữ, cô  bạn học nam quấy rối,  cô  thể hiện sức chiến đấu đáng kinh ngạc.
Trương Huệ   ơn ,  lẽ vì  sự bảo vệ của  nên cô mới  thể trưởng thành  .
Trang Hồng, Trương Huệ nghĩ,  lẽ  đây bà   gặp nạn, nhưng    xông  bảo vệ bà .
Nghĩ tới đây, Trương Huệ cũng hiểu  một chút nội tâm bất an của Trang Hồng.
Chỉ một chút xíu thôi.
Nếu thật sự như cô đoán, Trang Hồng  lớn như thế, bản   thể thoát , còn  như  với chính con gái ruột thì cuộc sống  ý nghĩa gì nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-79.html.]
Trương Huệ chạy tới, ôm  dụi dụi.
Trần Lệ Phương cố ý đẩy : “Đã kết hôn còn nhõng nhẽo, sang năm con cũng    đấy.”
“Vậy  cũng là  con mà.”
Trần Lệ Phương hừ nhẹ một tiếng, kiêu ngạo  đầu : “Mấy đứa các con đều vô dụng,  dựa   thôi.” 
Lưu Lị  : “Mẹ  đúng.”
“À, Mập Mạp ăn hết sữa bột , hai ngày  cha  Giang Minh Ngạn  gửi một ít tới, con và Giang Minh Ngạn lớn   cần đến, để hôm nào con mang cho Mập Mạp.”
“Con đừng mang,   đưa vẫn còn.”
“Còn bao nhiêu nữa?” Cô nhớ tổng cộng cũng   nhiều.
“Còn một túi rưỡi.”
“Cái gì?” Trương Huệ   cô.
Trần Lệ Phương  vui: “Nhìn   gì, đồ  như sữa bột  thể uống hàng ngày, hai ngày uống một  là  .”
“Hai ngày uống một  cũng  hết  chứ,  pha nửa thìa  một bát ?”
Cái đầu nhỏ của Mập Mạp lắc lư như trống lúc lắc: “Cô đoán đúng .”
Trương Huệ: “...”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Được   ,   , ngày nào cũng cho nó uống là .” 
Trương Huệ về nhà, Giang Minh Ngạn còn đang vẽ phác họa trong phòng  việc, Trương Huệ  ở cửa hỏi: “Anh  tắm ?”
“Tắm , để  nước cho em, em tắm .”
“Được.”
Một lúc , Trương Huệ tắm gội xong,  lau tóc  bước : “Anh sắp xong ?” 
Cất bản vẽ , Giang Minh Ngạn  lên, Trương Huệ   tới  xuống.
Giang Minh Ngạn   ghế lau tóc cho cô, trong khi Trương Huệ phàn nàn về việc  cô sống tiết kiệm như thế nào.