“Sau   con, em nghĩ chúng  nên tự  chăm sóc, em sợ  tiếc sữa bột, để con  đói.”
Nói xong, Trương Huệ đỏ mặt khi nhận  điều   thuận miệng .
Giang Minh Ngạn hừ nhẹ một tiếng, nghiêng   bên  cô, cúi đầu hôn cô một cái: “Nghĩ xa như .” 
Trương Huệ liếc  một cái, đức hạnh  như thế nào   tự  .
Còn  dùng biện pháp, chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
Khoé miệng Giang Minh Ngạn cong lên  cao: “Yên tâm, cha  phụ trách bộ phận hậu cần thu mua, ông  quen   trong nhà máy sữa bột, kiếm chút sữa bột dễ như trở bàn tay,   con chúng  sẽ  thiếu sữa bột.
Hay là  gọi cho cha  bảo bọn họ gửi thêm, để  vợ  tiếc nữa.” 
Trương Huệ do dự một chút: “Giờ  cần thiết, sữa   gửi cộng với chỗ  vẫn còn, đủ cho Mập Mạp uống một thời gian, đến lúc đó tính tiếp.”
Hơn nữa Mập Mạp cũng   con cháu nhà họ Giang, cô sợ sẽ gây phiền phức cho cha  chồng.
“Ừm,  em.”
Trương Huệ tính toán trong lòng xem nên gửi gì cho cha  chồng.
Nhà họ Giang  thiếu cơn ăn áo mặc, đồ ở huyện Vân Đỉnh chắc chắn  bằng thủ đô, Trương Huệ suy nghĩ một chút, quyết định gửi đồ tự , ít nhất cũng  lòng.
Trương Huệ xác định, đến ngày nghỉ cuối tuần, cô bỏ  Giang Minh Ngạn,  tìm Thẩm Yến.
Sau khi Thẩm Yến  mục đích của cô: “Cậu đến đúng lúc lắm, hôm nay  định  mua đồ.” 
“Cậu mua cái gì?”
Thẩm Yến ngượng ngùng : “Hôn lễ của chúng  dự định tổ chức  ngày hai mươi tám tháng mười, cũng  còn nhiều thời gian nữa.”
Ồ, đây là bắt đầu chuẩn  đồ cho đám cưới.
“Chúc mừng chúc mừng nha.”
Thẩm Yến  ha ha: “Đến lúc đó nhất định sẽ mời .”
“Quan hệ giữa chúng  thế nào chứ, chắc chắn sẽ đến.”
Nhà Thẩm Yến    trong cửa hàng bách hóa, bình thường  thiếu sản phẩm công nghiệp như quần áo, vật tư, cô  dẫn Trương Huệ đến một nhà nông dân ở ngoại thành, cổng cao sân rộng, ngoài cổng còn   tuần tra, bên trong đều bán thực phẩm. 
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên trong  những quầy hàng giống như ngoài chợ, bán đủ thứ từ rượu, thịt đến rau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-nam-muoi-tam-tuoi-bi-ep-hon/chuong-80.html.]
Thẩm Yến nhỏ giọng : “    , nơi   quan hệ với đại đội bên cạnh, rau thịt bán bên trong đều là sản phẩm trong thôn.
Ài, cũng chỉ mỗi thôn bọn họ  thể đoàn kết như thế, nếu ở nơi khác chắc chắn  thể.”
Bảo .
Hôm nay Thẩm Yến tới mua rượu và đặt thịt , Trương Huệ  theo cô  đến mấy quầy hàng, mua năm cân thịt mỡ và ba cân xương sườn.
“Nữ đồng chí ,  thấy cô mua xương sườn,   lấy một ít ngó sen, ngó sen chúng  trồng trong ao là ngó sen hồng, dùng để hầm canh sườn,  mềm dẻo.”
Trương Huệ chọn mấy cây.
“Vừa vặn sáu cân.”
Sáu cân ngó sen cũng  nhiều, đến nhà cha  ăn chực nhiều bữa như , tối nay gọi   đến uống canh ngó sen. 
Gặp hàng bán trứng gà, mua ba mươi quả.
Bất tri bất giác  tay đầy ắp,  đường về may mà  Thẩm Yến xách hộ.
“Trở về gọi chồng  đến.”
“Lần  dẫn   đến xách đồ.”
“Được.”
Thẩm Yến đưa cô đến tận cửa nhà, Giang Minh Ngạn vội vàng nhận đồ : “Sao em mua nhiều thế?”
“Không nhiều , buổi tối gọi   đến ăn cơm.”
Hai   bếp: “Chiều chúng  sẽ hầm.”
“Ừm.”
Trương Huệ  với Giang Minh Ngạn: “Còn bán cả cá, cá sống, nếu   em  xách  hết thì  mua hai con về nuôi, vạc đá nhà  trống  lâu .” 
Từ nay ngày nghỉ chắc chắn cha cô  giúp chị dâu học tập,  lẽ sẽ   thời gian  câu cá.
“Có xa ?”
“Hơi xa,   chúng  đạp xe qua.”
Lúc  mới mười giờ, Trương Huệ xắn tay áo, thái thịt, nhóm lửa rán mỡ, chắt  một bát tóp mỡ nhỏ và một hũ mỡ heo. 
“Thịt heo béo cũng   nhiều mỡ như mỡ.”