Như quá vất vả.
Chương 310: Lòng
“Bố nó, là lời chị Ba .” Ngược là em dâu Lâm, mím môi, với ánh mắt đầy quyết tâm.
Những khác thể lừa gạt gia đình cô, nhưng riêng chị Ba thì tuyệt đối , chỉ mong gia đình cô .
Nếu việc mở cửa hàng , chị Ba hết lòng thúc đẩy như ?
Hơn nữa tiền cũng hai lời mà cho mượn để mua cửa hàng, điều thật sự hiếm .
“Em còn bản lĩnh bằng vợ em.” Lâm Thanh Hòa liếc em trai một cái, : “Cũng là bảo em bây giờ lập tức qua đó mở cửa hàng, cửa hàng đó qua Tết mua , chị năm nay mùng mười mới , khi chị với rể em sẽ cùng em lên thành phố, giúp em mua cửa hàng.”
Không còn cách nào khác, đứa em trai của cô cả đời lớn lên ở quê, nó bước bước đó thật sự dễ dàng, lúc nào cũng thể rút lui trở , cô đỡ nó một tay.
“Vâng.” Em trai Lâm do dự một chút, lúc mới hạ quyết tâm, gật đầu mạnh mẽ.
“Em gật đầu ngày hôm nay, em sẽ cảm thấy may mắn.” Lâm Thanh Hòa an ủi.
“Nghe lời chị con .” Châu Thanh Bách cũng .
Em trai Lâm gật đầu.
“Trước khi mua, hai đứa cũng về nhà suy nghĩ kỹ, , chị tuy hết lòng tiến cử các em mở một cửa hàng, sẽ tệ , nhưng cũng ép buộc các em nhất định việc .” Lâm Thanh Hòa .
Em trai thì cần giúp đỡ, nhưng quyền lựa chọn thật sự ở nó.
Dù cô cũng đến nước .
Em trai Lâm và em dâu Lâm hai trở về, tự nhiên bàn bạc kỹ lưỡng một phen, dù đây quả thật chuyện nhỏ.
Buổi chiều lúc em trai Lâm và em dâu Lâm , Châu liền với Lâm Thanh Hòa và Châu Thanh Bách: “Sau út nhà thằng cả lên thành phố mở cửa hàng ?”
“Không họ quyết định thế nào.” Lâm Thanh Hòa .
“Mở cửa hàng thì cả nhà đều qua thành phố ? Việc đồng áng thì .” Châu hỏi.
“Mở cửa hàng thì cả nhà đương nhiên qua bên đó ở , lúc đó tìm một chỗ lớn hơn chút, nhất là sân , ở cho thoải mái, còn về đất đai ở nhà, thì đơn giản lắm, chuyển cho khác trồng thôi, thu hoạch thì trả chút tiền hoặc chút lương thực cũng .” Lâm Thanh Hòa .
Chỉ cần em trai cô lên thành phố, những chuyện còn đều thành vấn đề.
“Không cả họ thể lên thành phố mở cửa hàng ?” Châu liền hỏi Châu Thanh Bách.
Châu Thanh Bách liếc vợ một cái, : “Chuyện qua hỏi cả họ.”
“ , chuyện hỏi trong cuộc, con đều bảo em trai con và em dâu con về bàn bạc, hơn nữa điều còn xây dựng cơ sở em trai con năm ngoái chịu lời con việc , Thanh Bách qua với cả chị dâu họ, bảo họ đừng trồng trọt nữa, trực tiếp lên thành phố mở cửa hàng ?” Lâm Thanh Hòa .
Châu lúng túng : “Mẹ thấy con út qua như , nên mới nghĩ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-365.html.]
“Điều cũng thành vấn đề, nếu cả chị dâu họ lên thành phố mua cửa hàng mở cửa hàng, thiếu tiền thì con với Thanh Bách đều thể cho mượn một ít.” Lâm Thanh Hòa vẫn giữ thể diện cho bà, như .
“Làm gì nhiều tiền như mà cho mượn, cứ để họ tự tìm cách là .” Châu lắc đầu .
Lâm Thanh Hòa hứng thú chuyện nhiều với bà, về phòng sách.
Châu liền nhỏ với con trai : “Vợ con vui ?”
“Không vui.” Châu Thanh Bách vẫn hiểu rõ vợ , đến nỗi vì chuyện nhỏ mà vui, nhưng Châu Thanh Bách cũng thật: “Hôm qua con hỏi cả họ , họ đều trồng trọt, mở cửa hàng gì cả, thì tự qua .”
Châu tự nhiên cũng hy vọng ba con trai , liền thật sự hỏi.
Châu cả, Châu hai và Châu ba đều ý nghĩ đó.
Đã khoán ruộng đến hộ gia đình , ai nấy đều chuẩn giêng bắt đầu ăn lớn.
Châu trở về liền Châu cha mắng một trận.
Châu nhỏ: “Mẹ thấy ý của con dâu cả với con út, là mở cửa hàng , nên mới nghĩ, cũng để họ thử xem ?”
“Thử cái gì mà thử? Làm việc ? Bây giờ thời tiết , chỉ cần ăn chăm chỉ, còn sợ lên ?” Châu cha vui .
“ cũng …”
Châu còn xong Châu cha cắt lời: “Bà cái gì mà , con dâu út giúp đỡ em trai nó sai, nhưng Hiểu Mai bên đó cũng giúp đỡ, bà bớt tơ tưởng những thứ , thì hè năm nay, bà cứ ở nhà với cho yên, đừng qua bên đó gây rối.”
“ ý gây rối, chẳng qua là tiện nghĩ đến, mấy đứa con trai họ , thì thể ép họ ?” Châu .
Châu thực mối quan hệ với em ruột thịt bên ngoại .
gần như là như .
Bản quan hệ với em ruột thịt , nhưng yêu cầu con cái quan hệ , gì cũng nâng đỡ , chăm sóc lẫn .
“Bớt nghĩ những thứ , bà cũng tuổi , còn sống mấy năm, đừng quản chuyện của chúng nó, chúng nó đều tự lập gia đình , ai còn lời bà.” Châu cha .
Châu : “Thôi ông già , mà ông còn mấy nữa.”
“Con dâu út giận chứ?” Châu hỏi nhỏ.
Thực Châu sợ cô con dâu út , dù Lâm Thanh Hòa bao giờ là hiếu thảo mù quáng, tai thì cô thể cãi ngay tại chỗ, cần bà là chồng .
“Có gì mà giận, bà nghĩ con dâu cả lòng hẹp hòi thế .” Châu cha lườm một cái.
So với vợ , cái cân trong lòng Châu cha rõ ràng.
Học vấn cao như , con cái cũng dạy dỗ như , còn so đo với vợ những chuyện , những chuyện cần so đo, thì thường giải quyết ngay tại chỗ , sẽ để qua đêm.
Lâm Thanh Hòa đương nhiên để tâm, quả thật đang xem sách ngoại ngữ và giáo trình của .