“Anh cả nó tinh ranh lắm, to con như thế, võ nghệ cũng giỏi, khác xa thì lo, chứ nó thì cần,” Chu Quy Lai an ủi .
“Thằng nhóc thối , chút lương tâm nào ? Anh con xa, một bơ vơ, dặn dò hai câu ?” Lâm Thanh Hòa giáo huấn.
Chu Quy Lai liền ngượng nghịu, cái gì mà bơ vơ, đây là ngoài phiêu bạt .
Con trai lớn rời nhà, Lâm Thanh Hòa chút buồn bã, vẫn quen với cuộc sống con trai về , tâm trạng thấp thỏm hai ngày, mới hồi phục.
Vào lúc , là cuối học kỳ , còn mười ngày nữa là nghỉ hè.
“Bố , năm nay hai còn du lịch phương Nam nữa , mấy chuyến , thấy chán ,” Chu Quy Lai hỏi.
Lâm Thanh Hòa : “Năm nay chú ba con dặn chúng , còn mua một chiếc mô tô, chúng giúp chú mang về.”
“Xa xôi quá,” Chu Quy Lai .
“Nếu là cố tình giúp chú ba con thì thôi, nhưng chúng cũng những nơi khác xem ,” Lâm Thanh Hòa .
“Anh hai năm nay nghỉ hè còn dạy kèm, tiệm bánh bao để một con trông ?” Chu Quy Lai .
“Thằng hai con còn dạy kèm ?” Lâm Thanh Hòa ngạc nhiên: “Không xong hết .”
“Con hỏi hai , mỗi ngày buổi chiều hai giờ đến năm giờ vẫn qua, qua với , bảo ở tiệm bánh bao giúp đỡ là ,” Chu Quy Lai .
Lâm Thanh Hòa liền qua tìm thằng thứ hai chuyện.
“Con qua buổi chiều, buổi sáng và buổi tối đều thể về giúp, ,” Chu Tuyền .
Bên đó hai đứa trẻ cần kèm, hơn hai tiếng, giá tiền nâng lên hai đồng, , giá cũng hề thấp.
Thực tiền bạc là thứ yếu, chủ yếu là rèn luyện , dù sẽ phát triển theo con đường giáo dục.
Lâm Thanh Hòa thấy vẻ thích, liền nhiều nữa.
Ba đứa con trai bây giờ đều lớn, mỗi đứa đều dự định riêng, cô cũng định can thiệp sự phát triển của chúng.
“Vất vả cho con , nhé, tin con,” Lâm Thanh Hòa liền vỗ vai thằng thứ ba nhà , .
“Vậy con thời gian thư giãn thật ,” Chu Quy Lai .
“Ban ngày quản con, thì , buổi tối nhớ bày sạp là ,” Lâm Thanh Hòa .
Sau thằng thứ ba sẽ phát triển theo con đường kinh doanh, nên Lâm Thanh Hòa cũng khách sáo, bày sạp gì đó đều bảo .
Chu Quy Lai quả thực là một giỏi ăn, thằng nhóc mặt dày đùa, để bày sạp mỗi tối đều thể mượn chiếc xe ba gác của ông Mã dùng để chở hàng, chở mấy chục bộ quần áo, cả đồ nam lẫn đồ nữ đều .
Cậu trực tiếp qua quảng trường bày sạp, dùng một tấm bạt nhựa trải xuống đất, bày quần áo lên, coi như khai trương.
Đừng thấy mới mười lăm tuổi, nhưng trông trưởng thành, cao ráo, mười bảy mười tám tuổi ai tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-517.html.]
Hơn nữa miệng lưỡi lanh lợi, thuộc loại đặc biệt giỏi ăn .
Lâm Thanh Hòa và Chu Thanh Bách đạp xe qua xem một , dù vây quanh ít, nhưng vẫn thể đối phó tự nhiên, trả giá với , bán quần áo.
Mỗi tối mấy chục bộ quần áo, lúc về chỉ còn hai ba bộ, lúc nhiều thì cũng chỉ còn bảy tám bộ, hơn nữa lợi nhuận còn cao hơn cả cửa hàng.
Vì ?
Vì cửa hàng còn danh tiếng, uy tín, còn bày sạp thì cần, trả giá thì lời ít một chút, trả giá, thì thường sẽ chặt chém.
Thằng nhóc nắm điều cốt yếu đầu tiên của gian thương , giá.
Buổi tối về liền mang tiền về, tính sổ trả tiền, trả vốn lấy hàng cho Lâm Thanh Hòa , chia cho Lâm Thanh Hòa chín phần lợi nhuận.
Cô cũng là bóc lột, trực tiếp chia cho chín phần lợi nhuận, còn một phần thì cho tự tiêu vặt.
Dù vẫn còn nhỏ, tuy khôn lanh nhưng dù cũng dễ lừa, thì khó lừa .
Lâm Thanh Hòa nhận tiền, cảm thán với Chu Thanh Bách như .
Chu Thanh Bách thấy buồn , cảm thấy ba đứa con thể trưởng thành như , công lao của vợ là thể tách rời.
Đôi khi là con, đôi khi giống như đối tác ăn, thấy nào như cô, nhưng , con cái nuôi dạy .
Còn về thằng nhóc Chu Quy Lai , thì cũng là tiết kiệm tiền, mỗi tối dù chỉ nhận một phần lợi nhuận, nhưng một tối cũng thể năm đồng .
Đương nhiên cái còn là vì Lâm Thanh Hòa nâng vốn lên , thì thể chia nhiều hơn.
năm đồng cũng ít , Chu Quy Lai hài lòng.
Tuy tiệm nước giải khát bốn tủ lạnh, tiệm bánh bao cũng một cái, nhưng nhà vẫn tủ lạnh.
Cậu định hè ngày nào cũng bày sạp, lúc đó dành tiền mua cho nhà một cái!
Chương 441: Kinh doanh hải sản
Lâm Thanh Hòa tâm tư của con trai út, cũng quản , đưa tiền cho thì để tự sắp xếp.
Nói thật về tiền bạc, Lâm Thanh Hòa quản lý ba đứa con trai khá lỏng lẻo, như nhà khác cho một xu nào, chỉ là bọn trẻ vẫn sẽ tự dành tiền mua những thứ mà thôi.
Về điểm Lâm Thanh Hòa ủng hộ.
Thời gian thoáng chốc, đến lúc nghỉ hè .
Lâm Thanh Hòa và Chu Thanh Bách cũng phương Nam ngay lập tức, hai vợ chồng giao cửa hàng cho thằng ba, bơi xem phim gì đó , thư giãn thật hai ngày, mới phương Nam.
Hai vợ chồng họ phương Nam, Chu Quy Lai liền mời ông Vương qua cửa hàng giúp đỡ: “Ông nội nuôi giúp cháu mới , cả cháu nhà, hai dạy kèm, bố lãng mạn của cháu vứt gánh nặng phương Nam , ông bà nội còn giúp cô út cháu trông con đưa đón Thành Thành họ học.”
Nên , chỉ còn ông Vương thể qua giúp đỡ.