Ăn hết một bữa cơm đầy một tiếng rưỡi, cô đói , một ngày gặm hai quả táo, các loại trái cây khác cũng ăn, nhưng ăn thua.
Thế nên thỉnh thoảng, cô tự qua chỗ Chu Toàn xin thêm đồ ăn.
Hoặc là qua ăn một cái bắp ngô luộc, hoặc là ăn một cái bánh màn thầu kèm với một đĩa thịt xào nấm, tóm là cực kỳ ăn .
Vương Nguyên : “Không vấn đề gì chứ?”
“Không vấn đề, đừng lời cô út cháu, hốt hoảng quá, cô cũng sinh bốn đứa .” Mẹ Chu .
“ quả thực là ăn nhiều quá, nửa đêm cũng dậy kiếm gì đó ăn.” Vương Nguyên .
Bắt đầu từ tháng , vợ nửa đêm sẽ đói tỉnh giấc, dậy nấu một bát mì trứng cho cô ăn, cô ăn ngon lành.
ăn nhiều như , mà cô hề mập lên, tất cả đều cái bụng hấp thụ hết.
“Bây giờ còn đỡ , đói là cái ăn, ngày xưa bọn tao, đó là thật sự dễ , hồi tao mang bầu thằng cả, lúc đó nhà nghèo rớt mồng tơi, tao đói chịu nổi, vẫn là ông nhà nửa đêm len lén ngoài săn một con gà rừng về, mới nấu cho tao ăn.” Mẹ Chu .
Ngày xưa cuộc sống của bà thật sự dễ dàng, ông nhà cũng dễ dàng, nhưng ông nhà đối với bà cũng , t.h.a.i là luôn tìm đồ ăn cho bà, hồi trẻ thợ phụ, miếng bánh cũng dám ăn, đều mang về cho bà ăn.
“Muốn ăn gì thì cứ , bà nội sẽ cho cháu, cháu cũng gặp thời .” Mẹ Chu .
“Vậy tối nay ăn bánh ngô nhé?” Chu Nhị Ni .
“Cái đó gì khó .” Mẹ Chu đồng ý.
cần bà tự , Chu Hiểu Mai sẵn , bánh ngô đó cũng ngon miệng.
Không chỉ bánh ngô, còn canh trứng cà chua, sườn kho tàu gì đó, đều là những món ngon.
“Lúc về, mang ít cà chua về ăn, nếu nửa đêm đói, cũng thể canh trứng cà chua mà ăn.” Chu Hiểu Mai .
“Được.” Vương Nguyên đồng ý, xách một rổ nhỏ cà chua về.
Chu Nhị Ni ăn nhiều thì Chu Toàn bên cũng kinh nghiệm , nên đều thêm một ít đồ ăn nhẹ cho cô.
Bụng Chu Tam Ni cũng nhỏ , vì tứ thúc tứ thẩm cô ở nhà, nên cô cũng qua bên thăm một chút.
Cô tự qua, Lý Ái Quốc trông cửa hàng, nhưng bản cô cũng vấn đề gì, Chu Tam Ni m.a.n.g t.h.a.i tuy chút trắc trở, nhưng cô cảm thấy cơ thể lắm.
“Chị Tam Ni, bụng đói , em cho chị chút gì ăn nhé?” Thấy cô đến, Chu Toàn .
Bà Mã vui vẻ thôi: “Tiểu Toàn , cứ như thế , vợ cháu phúc lắm đấy.”
Chu Toàn : “Chắc chắn là phúc , nhà họ Chu đều truyền thống thương vợ mà.”
Chu Tam Ni : “Em còn lo, bây giờ xem đúng là em lo xa .” Lão Nhị chăm sóc cửa hàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-606.html.]
“Cái đó gì vấn đề , năm ngoái thằng lão Tam một còn trông cả kỳ nghỉ hè đấy.” Chu Toàn .
Rồi múc cho Chu Tam Ni một bát sủi cảo, sủi cảo nấm hương rau tề, : “Chị Tam Ni, chị ăn .”
“Em ăn mà, cần lấy cho em .” Chu Tam Ni vội vàng .
“Bụng chị bây giờ lớn thế , chắc chắn đói nhanh, bụng chị Nhị Ni nhỏ hơn chị một chút, một ngày qua chỗ em ăn thêm hai ba , nửa đêm rể thứ hai còn dậy nấu cho chị một bát mì to.” Chu Toàn .
Chu Tam Ni ngạc nhiên: “Chị Nhị Ni bây giờ tháng còn nhỏ mà?” Cô đây là nhỏ , hơn bảy tháng , trông to, nhưng chị Nhị Ni mới hơn bốn tháng thôi mà?
Hồi đó khẩu vị cô cũng , nhưng quá đói, mãi đến gần đây, nửa đêm mới nhịn dậy tìm đồ ăn.
“Hơn bốn tháng , nhưng ăn khỏe lắm.” Chu Toàn .
Chu Tam Ni ở đây, ăn xong sủi cảo liền qua cửa hàng quần áo thăm Chu Nhị Ni.
Cô từng ở đây, vị trí, vì cách cửa hàng hải sản khô xa, cũng lâu gặp.
Chu Nhị Ni thấy Chu Tam Ni mập lên nhiều, : “Tam Ni, nếu cô mập thêm một thời gian nữa, sắp nhận cô .”
Sự chú ý của Chu Tam Ni cái bụng cô thu hút: “Cô mới hơn bốn tháng thôi, lộ bụng ?”
“Bà nội mỗi phụ nữ mỗi khác, lộ bụng nhanh, lộ bụng muộn.” Chu Nhị Ni .
Chu Tam Ni gật đầu: “ lão Nhị cô ăn khỏe lắm, thấy cô mập lên? thì mập lên hai cỡ , quần áo đều mua mới, tốn tiền thật.”
Chu Nhị Ni : “ là ăn khỏe, đều cục cưng hấp thụ hết .”
Chu Nhị Ni , rửa hai quả táo, cô một quả Chu Tam Ni một quả: “Có ăn thêm táo ?”
“Có, ngày nào cũng ăn.” Chu Tam Ni gặm táo, : “ mới ăn một bát sủi cảo ở chỗ lão Nhị xong.”
Hai chị em bụng , cùng bất lực, đúng là đều ăn khỏe mà.
Chương 518: Gieo Gió Gặt Bão
Lâm Thanh Hòa và Chu Thanh Bách đang ở Đại Liên và các nơi khác để tìm nguồn hàng những chuyện , Đại Liên đây quả thực một nguồn hàng.
nguồn hàng bằng bên miền Nam, tuy nhiên chủng loại cũng khá nhiều, cũng còn hơn .
Đặt hơn hai ngàn tệ tiền hàng cất gian, xin điện thoại của ông chủ, họ là Kinh Thị, cần bao nhiêu thì gọi điện đến, ông sẽ sắp xếp giao đến.
Có thể trực tiếp đặt đơn hàng hai ngàn tệ, thì ông chủ tự nhiên giữ chân khách lớn .
ông Lâm Thanh Hòa đặt hàng với ông chủ hải sản miền Nam, khởi điểm đều là bốn ngàn, cuối năm ngoái, trực tiếp gọi giao hơn năm ngàn tiền hàng đến, lúc đó cũng là kịp bán hết cuối năm.
Hai vợ chồng ở đây một thời gian ngắn, tàu hỏa du ngoạn những nơi khác.
Lâm Thanh Hòa sắm thêm bất động sản ở một vài thành phố lớn, đây đều là tài sản trong thời đại giá nhà trời .