Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 106: Đúng rồi, dáng người được đấy

Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:30:55
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đây là vấn đề mất thịt ? Không a!

 

Vương Vệ Dân hổ trốn tịt trong phòng. Sau đó, đến ba giây lao .

 

"Được , cô thể ."

 

Bùi Vân Tịch đầu , Vương Vệ Dân tròng vội một chiếc áo sơ mi trắng, cùng kiểu với cái ném cho cô lúc nãy.

 

"Cái đó, đa tạ ơn cứu mạng của hôm nay. Quần áo của giặt sạch sẽ , đợi khô sẽ mang trả ."

 

"Ừ, cần cảm ơn, ai thấy cũng sẽ cứu thôi."

 

Vương Vệ Dân dứt lời, Bùi Vân Tịch nhanh nhảu bồi thêm một câu:

 

"Tối nay, cùng bác trưởng thôn, cả thím Hoa Lan nữa sang nhà ăn cơm, coi như là tạ lễ."

 

"Không cần !" Vương Vệ Dân vội xua tay, "Phiền phức quá, xin nhận tấm lòng thôi."

 

"Không phiền." Bùi Vân Tịch ngắt lời Vương Vệ Dân, "Quyết định thế nhé, tối nay cả nhà ba các đều sang nhà ăn cơm. Không sang tức là coi thường nhà đấy."

 

Bùi Vân Tịch chốt hạ một câu khiến Vương Vệ Dân cứng họng.

 

Lúc , trong phòng truyền tiếng phụ nữ: "Vệ Dân, ai đến đấy?"

 

Thím Hoa Lan khỏi cửa liền thấy Bùi Vân Tịch: "Ơ, cái Vân , cháu sang đây?"

 

"Cháu chào thím ạ." Bùi Vân Tịch ngoan ngoãn chào hỏi, "Cháu sang cảm ơn đồng chí Vương Vệ Dân cứu cháu, mời cả nhà tối nay sang nhà cháu ăn bữa cơm rau dưa."

 

Nghĩ nghĩ một chút, Bùi Vân Tịch sang mách lẻo với thím Hoa Lan: "Đồng chí Vương Vệ Dân cứ từ chối cháu mãi, chê nhà cháu nấu cơm ngon ạ."

 

Vương Vệ Dân: "..."

 

Anh thế bao giờ? Sao chính cũng ?

 

Thím Hoa Lan Bùi Vân Tịch đùa, tươi như hoa: "Thằng cả , cái Vân lòng sang tận nơi mời, chúng nỡ từ chối chứ? Cung kính bằng tuân mệnh !"

 

Vương Vệ Dân vẻ mặt gấp: "Mẹ, mới điều về nông thôn, điều kiện gian khổ..."

 

Bùi Vân Tịch: "..."

 

Người e là cách hiểu khác về cụm từ "điều kiện gian khổ".

 

"Cái thằng !" Thím Hoa Lan trừng mắt con trai, với Bùi Vân Tịch: "Vân , đừng để ý đến nó, lát nữa nhà thím nhất định sẽ sang sớm."

 

Bùi Vân Tịch gật đầu: "Dạ thím, quyết định thế nhé."

 

"Không thành vấn đề. Lát nữa thím mang ít trứng vịt muối mà chị dâu cháu thích ăn sang." Thím Hoa Lan đối với việc sang nhà họ Bùi ăn cơm quen đường thuộc lối.

 

"Vâng, cháu về đây ạ thím."

 

Bùi Vân Tịch xoay định , bỗng nhớ điều gì, đầu với Vương Vệ Dân:

 

" , dáng đấy."

 

Nói xong, đợi phản ứng, Bùi Vân Tịch nhẹ nhàng bước khỏi sân.

 

Mặt Vương Vệ Dân đỏ bừng tới tận mang tai.

 

Thím Hoa Lan tò mò liếc con trai cả: "Dáng cái gì cơ? Vệ Dân, mặt con đỏ thế ?"

 

"Không... gì ạ. Mẹ, con giúp ba việc đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-106-dung-roi-dang-nguoi-duoc-day.html.]

 

Vương Vệ Dân tìm cớ chuồn lẹ.

 

"Thằng nhóc thối, chạy nhanh thật."

 

Thím Hoa Lan , xách cái rổ vườn rau. Nhà họ Bùi gạo thịt đều , nhưng thiếu rau xanh. Thím định hái ít rau vườn nhà xách sang. Nghĩ đến khẩu vị của Thẩm Nam Sơ, thím Hoa Lan nhanh hái đầy một rổ rau, mang thêm ít trứng vịt muối, thế là đủ bộ.

 

Trương Vân và Tôn Tuệ, một đang bận rộn trong bếp, một đang nghỉ ở sân.

 

"Mẹ, định thế?" Tôn Tuệ trong lòng chua xót vô cùng. Từ khi ở riêng, hai ông bà già cả ngày về nhà, ăn sung mặc sướng ở bên ngoài.

 

"Mẹ, cả về ? Tối nay chúng ăn bữa cơm đoàn viên ạ?" Trương Vân gần đây mồm miệng nhạt thếch cả . Từ lúc riêng, cô lâu nếm mùi thịt.

 

Thím Hoa Lan đối với hai cô con dâu thật sự còn gì để . Hai thằng con trai thì còn đỡ, sai , tranh biểu hiện mặt ông bà. Thôi kệ, con cháu tự phúc của con cháu, lười quản.

 

"Có mời cả các cô, bố các cô và ăn cơm, tối nay ăn ở nhà ."

 

Ném một câu, thím Hoa Lan xách giỏ rau thẳng. Phía , mặt Tôn Tuệ và Trương Vân nhăn nhúm như mướp đắng.

 

...

 

Nhà họ Bùi.

 

Thẩm Nam Sơ thấy thím Hoa Lan xách theo bao nhiêu là đồ ăn, còn sang sớm như , trong lòng vui để cho hết.

 

"Thím, vẫn là thím hiểu cháu nhất."

 

"Đương nhiên ."

 

Sự ăn ý của hai cần ai thêm lời nào. Thẩm Nam Sơ bày sẵn nguyên liệu cần dùng cho bữa tối trong bếp. Thím Hoa Lan thấy cái chân giò hun khói to tướng , suýt chút nữa thì hét lên:

 

"Ôi trời đất ơi, cái cháu kiếm thế?"

 

"Bùi Chính Năm kiếm đấy ạ, cháu cũng ." Thẩm Nam Sơ chỉ phụ trách ăn thôi.

 

"Đàn ông nhà cháu đúng là một." Thím Hoa Lan giơ ngón tay cái về phía Thẩm Nam Sơ.

 

"Có chân giò ngon cũng vô dụng thôi ạ! Nếu thím thì cháu cũng nuốt trôi." Thẩm Nam Sơ chớp mắt, vẻ đáng thương vô cùng.

 

Thím Hoa Lan chọc . Giá mà thằng cả cưới cô vợ nào hợp tính với bà như cái Sơ thì mấy.

 

"Thím ơi, chỗ còn cá ủ muối nữa. , Bùi Chính Năm còn mang về ít cá khô, chúng nấu chung luôn ." Thẩm Nam Sơ sực nhớ .

 

Thím Hoa Lan vội giơ tay ngăn : "Sơ , để , chúng hẵng nấu. Hôm nay thức ăn đủ ."

 

"Đâu đủ ạ thím?" Bùi Vân Tịch từ trong phòng , trong lòng còn ôm một rổ trứng gà, "Đồng chí Vương Vệ Dân cứu mạng cháu, ân cứu mạng báo đáp hậu hĩnh, đồ ăn nhiều một chút chứ ạ."

 

Mẹ Bùi và bà nội Bùi cũng lên tiếng phụ họa: "Con bé đúng đấy, nhiều chút. Hôm nay cứ ăn thoải mái."

 

Lúc , căn bếp náo nhiệt lên. Bùi Vân Tịch, Bùi giúp thím Hoa Lan nhặt rau, Bùi Vân Chu nhóm lửa, Thẩm Nam Sơ chẳng gì thì tước đậu cùng bà nội Bùi. Không khí đầy mùi khói lửa nhân gian, náo nhiệt vô cùng.

 

Thím Hoa Lan nấu ăn cừ. Chân giò hun khói ngâm nước ấm cho mềm, đó lóc thịt và xương riêng . Xương đem hầm canh, thả thêm ít đậu nành, nước canh trắng như sữa đầy dinh dưỡng. Thịt chân giò thái lát mỏng, rán chảo sắt nóng cho mỡ trong veo, đó đổ rượu nếp nhà và nấm núi phơi khô hầm nhỏ lửa. Đợi đến khi da thịt chuyển sang màu hổ phách quyến rũ, rắc lên một nắm tỏi tây xanh mướt, cả căn phòng thơm nức mùi gỗ thông hun khói hòa quyện.

 

Còn món cá muối ủ men rượu, chiên hai mặt cho vàng, rưới nửa gáo nước giếng , rắc thêm ớt khô cắt khúc và gừng băm. Đợi nước sốt sôi sùng sục, thả thêm ít hành đoạn , tức thì cả phòng ngập tràn mùi thơm nồng của men rượu quyện với vị cay nồng câu hồn .

 

Thẩm Nam Sơ bưng cái bát sứ thô, cầm đũa ngoan ngoãn chờ bên bếp lò, đợi thím Hoa Lan "đút cho ăn". Hai má phồng phồng, đôi mắt cong thành hình trăng non, cái dáng vẻ nhỏ nhắn y hệt con mèo ham ăn đáng yêu vô cùng.

 

Cưng xỉu!

 

...

 

Loading...