Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 187: Nam chính gặp nguy hiểm tính mạng
Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:50:15
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tắt bộ đàm, Bùi Chính Năm dựa vách đá thở dốc, cơn đau nhức nhối lưng khiến mồ hôi lạnh túa như tắm. nỗi đau thể xác sánh với nỗi đau trong lòng.
Bùi Chính Năm khẳng định lầm, đó chắc chắn là cả Bùi Chính Vĩ. tại g.i.ế.c ? Chuyện tập huấn trong núi đó cũng liên quan đến ? Trong lòng Bùi Chính Năm rối bời.
Sau khi bình tĩnh , Bùi Chính Năm phát hiện bên cạnh cái cây nhỏ cứu mạng một lối ẩn nấp tự nhiên, dẫn thẳng đến phía trung tâm chỉ huy của phe Xanh.
Anh c.ắ.n răng bò lên con đường mòn bên vách núi...
Khi mò đến gần lều chỉ huy, thấy tiếng bên trong. Một đang lệnh qua điện đài:
"Tăng cường phòng ngự phía Tây Nam, chủ lực phe Hồng sắp tới ..."
Giọng của cả. Bùi Chính Năm cau mày.
Hùng Lỗi và Tôn Học Lâm cũng theo lệnh Bùi Chính Năm bò lên tới nơi. Cả nhóm hội quân. Bùi Chính Năm hiệu tác chiến cho Hùng Lỗi và . Mọi đồng loạt gật đầu.
Theo cái phất tay của Bùi Chính Năm, cả nhóm bắt đầu tấn công mạnh mẽ...
Cuối cùng, phe Hồng do Bùi Chính Năm đại diện giành chiến thắng. Bùi Chính Năm nén đau, quan sát kỹ tất cả bên phe Xanh một lượt, nhưng thấy bóng dáng Bùi Chính Vĩ . Bùi Chính Vĩ cứ như bốc khỏi thế gian . Ánh mắt Bùi Chính Năm trở nên phức tạp.
...
Mãi đến khi trong bệnh viện quân khu, Bùi Chính Năm vẫn suy nghĩ về chuyện Bùi Chính Vĩ xuất hiện. Anh chắc chắn tuyệt đối lầm, cũng hoa mắt.
"Đoàn trưởng, may mà , chứ em cũng chẳng ăn thế nào với chị dâu." Hùng Lỗi nhớ tình cảnh lúc đó mà vẫn còn sợ.
"Giữ bí mật, cho cô ."
Bùi Chính Năm sợ Thẩm Nam Sơ chuyện sẽ lo lắng. Đợi vết thương đỡ hơn chút, sẽ tự .
...
Đêm khuya.
Bùi Chính Năm giường bệnh nhắm mắt nghỉ ngơi. Lưng quấn băng gạc dày cộm, t.h.u.ố.c tê hết tác dụng khiến vết thương đau như lửa đốt.
Cửa phòng bệnh đẩy nhẹ, gió đêm mang theo mùi t.h.u.ố.c sát trùng lùa . Bùi Chính Năm cảnh giác mở mắt .
Một y tá mặc áo blouse trắng đẩy xe tiêm , vành mũ ép xuống thấp, đeo khẩu trang che kín mặt.
"Đoàn trưởng Bùi, đến giờ t.h.u.ố.c ."
Giọng y tá khàn, như cố tình bóp giọng chuyện. Bùi Chính Năm nhíu mày. Mọi khi t.h.u.ố.c đều là y tá trưởng ban ngày , từng gặp cô y tá bao giờ.
Anh định mở miệng hỏi, cô y tá chạy đến bên giường, tay cầm ống tiêm, rút t.h.u.ố.c từ một lọ màu nâu. Một mùi lạ hăng hắc bay tới.
"Đây là t.h.u.ố.c gì?"
Giọng Bùi Chính Năm khàn vì đau đớn, ánh mắt lập tức cảnh giác. Anh lăn lộn trong quân đội bao nhiêu năm, trực giác về nguy hiểm nhạy bén hơn ai hết. Động tác của cô y tá quá cứng nhắc, giống nhân viên y tế dày dạn kinh nghiệm.
Cô y tá dường như thấy, mũi kim trong tay lao nhanh về phía cánh tay Bùi Chính Năm. Bùi Chính Năm chộp lấy cổ tay cô .
"Cô rốt cuộc là ai?"
Giọng Bùi Chính Năm lạnh như băng, vết thương lưng vì dùng sức mà đau nhói, mồ hôi lạnh túa trong nháy mắt.
Cô y tá buông tay, tay đỡ lấy ống tiêm, đ.â.m mạnh eo Bùi Chính Năm. Tốc độ cực nhanh, tốc độ của một y tá bình thường. Bùi Chính Năm tránh nhưng cơ thể thương cho phép. May mắn là mũi kim chỉ sượt qua quần áo.
Đồng t.ử Bùi Chính Năm co rút mạnh, thuận thế nhấc chân, dùng hết sức đá bụng đối phương. Cô y tá hét lên một tiếng đau đớn ngã xuống đất.
Động tĩnh trong phòng bệnh quá lớn, Hùng Lỗi vệ sinh về thấy liền lao .
"Đoàn trưởng!"
Hùng Lỗi thấy cảnh tượng mắt, kinh hãi rút s.ú.n.g chĩa nữ y tá giả mạo: "Không cử động! Động đậy là bắn!"
Nữ y tá giả họng s.ú.n.g đen ngòm, quyết đoán nhảy qua cửa sổ phía chạy thoát. Hùng Lỗi định đuổi theo nhưng Bùi Chính Năm ngăn .
"Mau, gọi bác sĩ cho ."
Bùi Chính Năm chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, mí mắt nặng trĩu.
"Đoàn trưởng! Anh thế?" Giọng Hùng Lỗi như càng lúc càng xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-187-nam-chinh-gap-nguy-hiem-tinh-mang.html.]
Bác sĩ và lính gác tiếng động cũng chạy tới, phòng bệnh náo loạn thành một mớ hỗn độn. Bác sĩ kiểm tra xong liền nhíu mày. Chỗ eo Bùi Chính Năm kim tiêm sượt qua quần áo xuất hiện một vệt đỏ tím, sưng tấy lên.
Cả phòng bệnh rối như tơ vò.
...
Sáng sớm.
Thẩm Nam Sơ rời giường, trong đầu liền vang lên giọng dồn dập của hệ thống.
"Ký chủ đại đại, xong , nam chính gặp nguy hiểm tính mạng."
Cái gì? Nam chính gặp nguy hiểm tính mạng? Không thể nào! Nam chính chẳng hào quang nhân vật chính bảo vệ ? Hơn nữa, Thẩm Nam Sơ tiểu thuyết, thời điểm nam chính cũng gặp chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng?
"Rốt cuộc xảy chuyện gì?"
"Xin ký chủ đại đại, cách quá xa, cách nào thông tin cụ thể."
Thẩm Nam Sơ còn kịp hỏi hệ thống cách nào thì ngoài sân truyền đến giọng gấp gáp của Chính ủy Liễu.
"Em dâu, nhà ?"
"Có ạ."
Thẩm Nam Sơ vội vàng khỏi phòng. Nghe tiếng gọi, Bùi cũng theo .
Chính ủy Liễu Thẩm Nam Sơ bụng to, Bùi, trong mắt hiện lên vẻ do dự. Cuối cùng, ông vẫn mở lời:
"Bác gái, em dâu, Chính Năm gặp chuyện khi đang diễn tập ."
Mẹ Bùi chỉ cảm thấy trời đất cuồng, may mà Thẩm Nam Sơ đỡ lấy bà.
"Chính ủy Liễu, cần chúng em đến bệnh viện chăm sóc ạ?" Thẩm Nam Sơ nháy mắt với Chính ủy Liễu.
Chính ủy Liễu bộ dạng của Bùi, hiểu ý ngay lập tức. ", đúng ."
"Vậy còn chờ gì nữa? Mẹ thu dọn đồ đạc ngay đây." Mẹ Bùi vùng vẫy định phòng, nhưng thấy Thẩm Nam Sơ khựng .
"Mẹ, thu dọn đồ đạc , chúng cùng ."
Mẹ Bùi lo lắng cho Bùi Chính Năm, nhưng yên tâm để Thẩm Nam Sơ ở đơn vị một . Cuối cùng, bà c.ắ.n răng, Chính ủy Liễu với vẻ mặt khẩn khoản:
"Chính ủy, phiền giúp và Nam Sơ mua vé giường chuyến tàu sớm nhất. Tốt nhất là giường mềm, tiền nong thành vấn đề."
Trước yêu cầu của Bùi, Chính ủy Liễu thể từ chối.
"Được, bác yên tâm, chắc chắn sẽ mua ."
"Cảm ơn . thu dọn đồ đạc ngay đây."
Chờ Bùi hốt hoảng thu dọn đồ đạc, Chính ủy Liễu mới tìm cơ hội chuyện riêng với Thẩm Nam Sơ.
Chính ủy Liễu kịp mở lời, Thẩm Nam Sơ lên tiếng :
"Chính ủy, em nếu Chính Năm thương nặng, sẽ cho em . Phiền giữ bí mật với em . Bà lớn tuổi , em sợ bà chịu nổi."
Chính ủy Liễu còn gì nữa? Chỉ thể gật đầu.
"Được."
Nhìn bụng bầu vượt mặt của Thẩm Nam Sơ, Chính ủy Liễu khô khốc nặn một câu: "Em dâu, em cũng đừng quá đau buồn, hiền..."
Bốn chữ " hiền tự thiên tướng" Chính ủy Liễu còn kịp Thẩm Nam Sơ cắt ngang.
"Vâng ạ."
Vết thương của Bùi Chính Năm, chỉ cần c.h.ế.t khi cô đến, Thẩm Nam Sơ tin rằng thể dựa cửa hàng đổi đồ của hệ thống để cứu về. Đơn giản là sẽ tốn ít giá trị chán ghét thôi.
Thẩm Nam Sơ còn bắt đầu tiêu mà thấy đau lòng .
...
◇