Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 202: Việc này còn khó hơn cả đi làm nhiệm vụ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:50:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tắt đài vô tuyến, Bùi Chính Năm rơi trầm tư. Tôn Học Lâm cũng im lặng gì.

 

Một đêm trôi qua, khi tia nắng đầu tiên của buổi sớm chiếu qua cửa sổ, Bùi Chính Năm cuối cùng cũng hành động.

 

"Thu dọn đồ đạc, chuẩn thủ tục xuất viện !"

 

Cấp lệnh: Dụ rắn khỏi hang, theo manh mối nhỏ để bắt con cá lớn phía . Nhân lúc bố Bùi giải oan, trở Bắc Kinh.

 

Vốn dĩ Bùi Chính Năm lôi nhà chuyện . như Tư lệnh Đường , trốn trốn mãi ? Chi bằng một đao chặt đứt tơ vò, thuận theo dòng nước bắt trọn cả ổ. Như nhà họ Bùi mới yên .

 

Đã , Bùi Chính Năm cũng lãng phí thời gian nữa. Bùi Chính Vĩ gì, sẽ "cho" cái đó.

 

Trước khi xuất viện còn một trận chiến đánh. Rốt cuộc thì ngày nào Bùi Chính Vĩ cũng kiên trì đến thăm "em trai ruột" một . Muốn xuất viện thì trấn an chứ?

 

Quả nhiên, Bùi Chính Vĩ đến, thấy Bùi Chính Năm đang thu dọn đồ đạc, trong mắt lóe lên tia sáng.

 

"Chính Năm, em định xuất viện ?"

 

"Vâng, cả." Bùi Chính Năm bỏ lỡ vẻ vui mừng thoáng qua trong mắt Bùi Chính Vĩ. "Bố và mấy hôm nữa sẽ về Bắc Kinh. Em cũng định ở Bắc Kinh xử lý chút việc. Đợi bố đến, cả nhà chúng sẽ đoàn tụ."

 

Bùi Chính Vĩ kìm niềm vui sướng mặt: "Được, đợi."

 

Tình em "plastic" diễn bao lâu, Bùi Chính Vĩ mới thỏa mãn rời .

 

Thấy Bùi Chính Vĩ khỏi, Bùi Chính Năm cũng tức tốc chạy về nhà.

 

...

 

Thẩm Nam Sơ hồi phục . Ngày thứ ba xuất viện về nhà.

 

Giang Kiệt sợ Bùi lo liệu xuể, định bảo chị Vương giúp việc ở nhà qua phụ một tay. Bùi từ chối. Hiện tại Hùng Lỗi giúp đỡ, bà thể xoay xở .

 

Bùi Chính Năm bước tiểu viện, bước chân theo bản năng nhẹ . Mẹ Bùi thấy con trai, vô cùng vui mừng, hạ thấp giọng:

 

"Vết thương lành hẳn con?"

 

"Cũng gần khỏi ạ. Cô và con ạ?" Trong mắt Bùi Chính Năm ánh lên vẻ nôn nóng.

 

"Ngủ , ở phòng kìa!" Mẹ Bùi chỉ nhà chính.

 

Bùi Chính Năm định bước thì dừng : "Mẹ, con tắm cái ." Anh mới từ bệnh viện , còn ám mùi t.h.u.ố.c sát trùng. Không gặp vợ con ngay, mà sợ mang bệnh về lây cho bé con non nớt.

 

Nước ấm gột rửa bao mệt mỏi, Bùi Chính Năm bộ quần áo sạch sẽ mới nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ.

 

Trong căn phòng ấm áp, Thẩm Nam Sơ dựa đầu giường ngủ say, trong lòng ôm một bọc tã nhỏ, thở đều đều, khóe miệng còn vương nụ nhàn nhạt. Cậu nhóc quấn kín mít, chỉ lộ chiếc cằm trắng nõn, lồng n.g.ự.c nhỏ phập phồng theo nhịp thở, ngoan ngoãn như chú mèo con.

 

Bùi Chính Năm rón rén đến bên giường, ánh mắt dừng khuôn mặt Thẩm Nam Sơ. Quầng thâm nhàn nhạt mắt cô cho thấy việc chăm con vất vả thế nào, nhưng dù , ánh mắt cô vẫn toát lên vẻ dịu dàng của đầu .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-202-viec-nay-con-kho-hon-ca-di-lam-nhiem-vu.html.]

Ánh mắt Bùi Chính Năm chuyển sang bọc tã, cẩn thận vươn ngón tay chạm nhẹ má con. Làn da mềm mại như bông, còn non nớt hơn tưởng tượng, trong lòng phút chốc tràn ngập sự mềm yếu từng .

 

Cậu nhóc đang ngủ say tưởng trêu , bàn tay nhỏ xíu quơ lên tóm lấy ngón tay "gây sự" của bố. Tay nhỏ nắm lấy tay to, tim Bùi Chính Năm như tan chảy. Ngón tay cứng đờ dám động đậy, sợ đ.á.n.h thức con.

 

Nhìn sang khuôn mặt ngủ say sưa của Thẩm Nam Sơ, lòng Bùi Chính Năm mềm nhũn. Anh nhớ lúc thương, Thẩm Nam Sơ vác bụng bầu vượt ngàn dặm xa xôi đến tìm; nhớ lúc con chào đời, vẫn còn ở bệnh viện giải quyết công việc; nhớ mấy năm nay, Thẩm Nam Sơ luôn dùng sự "gai góc" của để bảo vệ gia đình ...

 

Sự áy náy dâng trào như thủy triều, Bùi Chính Năm nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Thẩm Nam Sơ để ngoài chăn.

 

Có lẽ cảm nhận sự đụng chạm quen thuộc, Thẩm Nam Sơ khẽ cựa , từ từ mở mắt. Thấy Bùi Chính Năm, cô nheo mắt, giọng khàn khàn vì mới ngủ dậy:

 

"Về ?"

 

"Ừ." Bùi Chính Năm cúi , hôn nhẹ lên trán cô, ánh mắt dừng con trai. "Nó ngoan ? Có quấy em ?"

 

"Ngoan lắm, ăn no là ngủ thôi." Thẩm Nam Sơ căn bản chẳng cần gì, đều do hệ thống chăm sóc cả. Mấy hôm nay rảnh rỗi, cô còn cày khối phim .

 

Thẩm Nam Sơ nhẹ nhàng dịch , chừa một chỗ trống: "Anh một lát ?"

 

Bùi Chính Năm cẩn thận xuống mép giường, sợ đụng con, ánh mắt rời khỏi bọc tã. Cậu nhóc dường như cảm nhận ánh của bố, đột nhiên cựa quậy, miệng chép chép hai cái nhưng tỉnh, vẫn nắm chặt ngón tay bố ngủ tiếp.

 

Bùi Chính Năm cảnh , khóe miệng kìm nhếch lên.

 

Đáng tiếc, nụ duy trì bao lâu thì tiếng vang lên. Bùi Chính Năm luống cuống tay chân ngay lập tức.

 

"Thế ... bây giờ?"

 

Nhìn ánh mắt cầu cứu của Bùi Chính Năm, Thẩm Nam Sơ bật .

 

"Chắc là tè , tã cho con , thoải mái là hết ngay."

 

Thay tã? Lần đầu tiên trong đời Bùi Chính Năm chuyện . Cũng may thông minh, khéo tay. Dưới sự chỉ đạo của Thẩm Nam Sơ, cuối cùng cũng xong tã cho con. Một hồi loay hoay khiến trán Bùi Chính Năm lấm tấm mồ hôi. Việc còn khó hơn cả nhiệm vụ.

 

Thay tã xong, nhóc tỉnh dậy, mở to đôi mắt tròn xoe đen láy chằm chằm Bùi Chính Năm. Thi thoảng phát tiếng "ê a" non nớt khiến tim ông bố trẻ tan chảy. Bàn tay to của Bùi Chính Năm nhẹ nhàng nắm lấy tay con. Cậu nhóc thế mà quấy .

 

Thẩm Nam Sơ ghen tị mặt: "Biết đây là bố nên hả?"

 

Cậu nhóc nhoẻn miệng rạng rỡ với Thẩm Nam Sơ.

 

"Nghịch ngợm." Thẩm Nam Sơ cạo nhẹ mũi con, ngẩng đầu Bùi Chính Năm. "Phải đặt tên cho con thôi. Không thể cứ gọi tiểu gia hỏa, bảo bảo mãi ."

 

Bùi Chính Năm gật đầu, ánh mắt dừng khuôn mặt khôi ngô của con, giọng nghiêm túc: "Anh nghĩ , đặt tên là Bùi Kiến Quân. Kiến thiết tổ quốc, quân nhân. Nhà là gia đình quân nhân, để nó nhớ lấy gốc gác của , nếu thì cũng quân đội rèn luyện."

 

Vừa dứt lời, Thẩm Nam Sơ nhíu mày, đập tay lên mu bàn tay : "Bùi Kiến Quân? Tên gì mà quê một cục thế! Trùng tên với cháu trai ông Vương đầu thôn thì ? Với , con mới sinh mong nó quân đội chịu khổ ?"

 

Thẩm Nam Sơ cúi đầu con trai, giọng dịu dàng hơn: "Con trai trai thế , cái tên thật và ý nghĩa chứ, thể tùy tiện ."

 

Bùi Chính Năm: "..."

 

Loading...