Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 204: Môn lịch sử này, anh không rành lắm

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:00:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở trong tiểu viện mấy ngày, Bùi Chính Năm nếu đang trông con thì cũng là đang đường trông con. Có Bùi Chính Năm ở đây, hệ thống cũng đỡ vất vả hơn nhiều.

 

Cuộc sống bình yên trôi qua vài ngày, cuối cùng ngày bố Bùi về Bắc Kinh cũng đến. Bùi Chính Năm dẫn theo Hùng Lỗi đón từ sáng sớm. Bố Bùi trở về báo hiệu cuộc chiến tiếng s.ú.n.g sắp bắt đầu. Nhà họ Bùi lánh nạn ở thôn Vương gia gần một năm, đến lúc phản công. Bùi Chính Năm đoàn tàu từ từ ga, ánh mắt rực sáng.

 

Trên tàu, bố Bùi cảnh vật quen thuộc, trong lòng ngổn ngang suy nghĩ. May mắn là rời quá lâu. Rũ mắt xuống, ông che giấu sự sắc sảo trong đáy mắt. Xuống tàu, bố Bùi liếc mắt thấy Bùi Chính Năm trong đám đông. Hai cha con gần hai tháng gặp.

 

"Bố!"

 

Bùi Chính Năm bước nhanh tới, đỡ lấy hành lý từ tay bố Bùi.

 

"Về nhà thôi."

 

Bố Bùi rảo bước . Ông nóng lòng gặp đứa cháu nội bé bỏng .

 

"Vâng!"

 

...

 

Trong nhà, từ căn bếp nhỏ ngừng bay mùi thơm hấp dẫn. Tay nghề nấu nướng của Bùi giờ lên tay hẳn. Hôm nay bà nấu mấy món bố Bùi thích nhất. Bố Bùi cửa, bụng réo lên ầm ĩ.

 

"Mùi thịt kho tàu thơm quá."

 

"Là xếp hàng từ sáng sớm mua miếng thịt ngon nhất đấy." Mẹ Bùi đeo tạp dề từ trong bếp , mặt mày rạng rỡ.

 

"Thần Thần ?" Bố Bùi sốt ruột hỏi.

 

"Ở trong phòng, để bế ."

 

Bùi Chính Năm định đặt hành lý xuống phòng thì bố Bùi ngăn .

 

"Không vội. Bố ở tàu mấy ngày, mùi. Để bố tắm cái ."

 

"Vâng ạ."

 

Chờ bố Bùi tắm xong, bạn nhỏ Bùi An Thần khéo tỉnh ngủ và uống sữa xong. Được ông nội bế lòng, bé tò mò mở to mắt . Dáng vẻ mềm mại đáng yêu khiến bố Bùi thích mê. Ông bế cháu hồi lâu, mãi đến khi nhóc buồn ngủ mới chịu buông tay.

 

Thẩm Nam Sơ đang ở cữ, bố Bùi ngại phòng thăm, bèn nhét một phong bao lì xì to đùng tã lót của cháu. Khi Thẩm Nam Sơ mở phong bao , phát hiện bên trong là sổ tiết kiệm. Tổng cộng bốn cuốn. Của ông bà nội, của bố Bùi, mỗi cuốn đều 6000 đồng.

 

Thẩm Nam Sơ ngẩn hồi lâu.

 

"Sao thế? Nhìn choáng váng ?" Bùi Chính Năm bước , thấy vợ ngẩn ngơ thì nhịn .

 

"Bố , ông bà cho em nhiều tiền thế ?"

 

"Chẳng em mua nhà ?"

 

Mẹ Bùi đó gọi điện chuyện với bố Bùi. Bố Bùi bàn bạc với ông bà nội, quyết định rút sổ tiết kiệm luôn.

 

Thẩm Nam Sơ cũng khách sáo. Có tiền , cô thể danh chính ngôn thuận lớn một phen. Nghĩ thôi thấy vui . Bùi Chính Năm vợ như con mèo trộm mỡ, khỏi bật .

 

" , chú ba và chú tư đăng ký thi đại học, em thử ?"

 

Thẩm Nam Sơ trầm mặc. Đi học ? Cô hứng thú gì. nếu học, nhiều thứ của cô thể danh chính ngôn thuận lấy dùng .

 

"Bố bảo Cục trưởng Quách bên Cục Văn vật gọi điện cho em, em tham gia kỳ thi đại học năm nay." Bùi Chính Năm bổ sung.

 

Thẩm Nam Sơ xong là ngay Cục trưởng Quách ý đồ gì. Ông cô thi ngành khảo cổ, đó về việc cho ông đây mà!

 

Thẩm Nam Sơ suy nghĩ một chút: "Bao giờ thi ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-204-mon-lich-su-nay-anh-khong-ranh-lam.html.]

 

"Sau khi em ở cữ xong."

 

Thực Bùi Chính Năm Thẩm Nam Sơ thi lắm. Rốt cuộc cô mới sinh xong, sợ cô chịu nổi. tin tức truyền đến, thể cho cô . Còn về việc Thẩm Nam Sơ lựa chọn thế nào, ủng hộ.

 

"Anh đăng ký cho em !"

 

Trong tích tắc, Thẩm Nam Sơ quyết định. Cô học. Sau về Bắc Kinh, chẳng lẽ ? Vào đội khảo cổ cũng , thể chạy khắp nơi, danh chính ngôn thuận chơi.

 

"Được. Anh tìm sách cho em."

 

Sách vở gì đó Thẩm Nam Sơ thực chẳng cần xem. vẫn bộ tịch một chút.

 

"Vâng."

 

...

 

Bố Bùi ở nhà một đêm xách hành lý rời . Bùi Chính Năm cũng cùng bố. Tôn Học Lâm và Hùng Lỗi cũng trở về đơn vị. Trước khi về đội, Bùi Chính Năm tìm thím Điền về giúp việc. Có Bùi và thím Điền cùng chăm sóc hai con Thẩm Nam Sơ, Bùi Chính Năm mới yên tâm . Anh còn âm thầm bố trí bảo vệ an xung quanh. Sắp xếp xong xuôi thứ, Bùi Chính Năm mới rời .

 

...

 

Cuộc sống ở cữ trôi qua nhanh chóng. Bạn nhỏ Bùi An Thần lớn nhanh như thổi. Trắng trẻo mập mạp, chân tay chắc nịch.

 

Cuối cùng Thẩm Nam Sơ cũng hết thời gian ở cữ. Bên phía Bùi Chính Năm và bố Bùi tin tức gì. Không tin tức chính là tin .

 

Bùi Vân Tịch và Bùi Vân Chu mấy hôm nữa sẽ về Bắc Kinh tham gia thi đại học. Ông bà nội Bùi vốn định cùng, nhưng Thẩm Nam Sơ nghĩ mùa đông Bắc Kinh lạnh lắm, thoải mái bằng ở thôn Vương gia. Hai già chịu nổi sự giày vò . Chi bằng đến lúc đó cả bốn cùng về thôn Vương gia ăn tết. Đợi sang xuân ấm áp hãy lên.

 

Ngày hôm khi Thẩm Nam Sơ hết ở cữ, Bùi Vân Tịch và Bùi Vân Chu về đến Bắc Kinh. Kỳ thi khá gấp gáp, hai chị em về đến nơi thì ngày thi .

 

Bùi Vân Tịch và Bùi Vân Chu thấy Bùi An Thần thì thích mê, vây quanh ngắm nghía mãi thôi. Mãi mới lưu luyến cầm sách lên ôn tập.

 

"Sao thi nhanh thế nhỉ? Em còn bao nhiêu thứ ôn đây !" Bùi Vân Chu rên rỉ.

 

"Bớt kêu ca , lo mà học. Cậu mà đỗ thì tự thôn Vương gia nhé!" Bùi Vân Tịch dọa một câu khiến Bùi Vân Chu im re.

 

Thẩm Nam Sơ giường, vắt chân chữ ngũ, hai chị em cãi , thảnh thơi vô cùng.

 

"Chị dâu, chị học ? Ngày thi , chị hoảng tí nào ?" Bùi Vân Tịch và Bùi Vân Chu đồng thanh hỏi.

 

Thẩm Nam Sơ bình chân như vại: "Chị ôn xong hết !" Mấy quyển sách lật qua một là nhớ gần hết .

 

Bùi Vân Tịch: "..."

 

Bùi Vân Chu: "..."

 

Nhắc đến sách giáo khoa ôn tập, Thẩm Nam Sơ nhớ đến Bùi Chính Năm. Hôm mang sách về, cô đầy mong chờ:

 

"Em xem , chỗ nào hiểu ? Nhân lúc ở nhà, giảng cho em."

 

Thẩm Nam Sơ chỉ cần mục lục là nội dung sách gì. Kiến thức đơn giản thế nắm thì cô nước về lò tu luyện . nể tình nam chính tích cực như , Thẩm Nam Sơ cảm thấy nên dội gáo nước lạnh .

 

Thế là, cô lật bừa một trang sách lịch sử, chỉ một chỗ: "Chỗ bình luận thế nào ạ?"

 

Bùi Chính Năm ngẩn : "Cái đó... em đợi chút, để xem !"

 

Môn lịch sử , rành lắm. Xem chút là thôi.

 

(つ﹏⊂)

 

Loading...