Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 205: Mua cả ba cái sân luôn á?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:00:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắt xì ~~~

 

Bùi Chính Năm xoa mũi.

 

"Chính Năm, em cảm ? Uống nhiều nước ấm ." Bùi Chính Vĩ quan tâm em trai.

 

"Em ." Bùi Chính Năm bưng ca tráng men uống một ngụm nước ấm, tiếp tục bàn chuyện chính. "Anh cả, cứ theo lời ."

 

"Được." Trong mắt Bùi Chính Vĩ lóe lên tia tinh quái.

 

Sau khi nhận về, Bùi Chính Vĩ phục hồi chức vụ cũ. Đây là sự sắp xếp cố ý của tổ chức cấp . Mọi ngoài mặt đều theo ý Bùi Chính Vĩ, chờ lòi đuôi cáo. Bùi Chính Vĩ rõ ràng hưởng thụ cảm giác bày mưu tính kế. Đã hơn nửa tháng . Thợ săn dù cẩn thận đến cũng đến lúc hành động.

 

Bùi Chính Năm Bùi Chính Vĩ, mặt tràn đầy ý . Hy vọng Bùi Chính Vĩ sẽ "tranh đua" một chút, để còn kịp về nhà ăn tết.

 

...

 

Ở nhà Bùi Vân Tịch, Bùi Vân Chu và thím Điền chăm sóc Bùi An Thần nên Thẩm Nam Sơ yên tâm. Nhân lúc rảnh rỗi, hôm nay cô cùng Bùi xem nhà. Giang Kiệt giúp thăm dò , chỉ cần Thẩm Nam Sơ và Bùi ưng ý là .

 

"Phía là căn thứ nhất, của một giáo sư già, ông chuyển nơi khác sống cùng con cái nên mới bán cho đáng tin cậy."

 

Giang Kiệt chỉ cánh cổng sơn son sâu trong ngõ, khung cửa vẫn còn giữ tấm biển cũ kỹ đề bốn chữ "Canh độc gia truyền" ( ruộng học).

 

"Sân hai tiến (hai lớp sân), sân cây táo già, sân thể trồng rau, gần chợ, sinh hoạt thuận tiện."

 

Giang Kiệt gõ cửa, vị giáo sư già mở. Trong sân lát gạch xanh sạch sẽ, cây táo cành lá xum xuê tỏa bóng mát rượi. Mẹ Bùi đến mái hiên, sờ song cửa gỗ chạm khắc: "Nhà bảo dưỡng thật."

 

Giáo sư già gật đầu: "Đồng chí thật tinh mắt. Giá cả ở con ngõ là hợp lý . Nếu thực lòng mua thì chúng dễ chuyện."

 

Thẩm Nam Sơ để ý giá cả, ánh mắt quét qua bố cục sân vườn, sân xem hướng nắng, sang Giang Kiệt: "Cậu cả, căn cháu nhớ , chúng xem căn tiếp theo."

 

Giọng điệu bình thản như đang mua mớ rau cải khiến cả Bùi và Giang Kiệt đều ngớ . Con bé chẳng vẻ gì là đắn đo thế nhỉ?

 

Căn nhà thứ hai ở con ngõ kế bên, là một tứ hợp viện ba tiến, cửa hai con sư t.ử đá, tuy sứt mẻ nhưng vẫn toát lên vẻ khí phái của Bắc Kinh xưa. Trong sân hòn non bộ, hồ cá nhỏ, chỉ là lâu năm ai chăm sóc nên tích đầy lá rụng.

 

Chủ nhà là một cán bộ về hưu, chỉ xà nhà chính : "Nhà do cha để , xà đều là gỗ thông thượng hạng, hồi đó xây tốn bao nhiêu tiền của, nếu cháu trai việc nơi khác, cũng chẳng nỡ bán."

 

Mẹ Bùi đến lóa cả mắt, kéo tay Thẩm Nam Sơ thì thầm: "Sân rộng thật, An Thần lớn lên thể chạy nhảy thoải mái, nhưng mà... tốn bao nhiêu tiền đây?"

 

Giang Kiệt cũng giúp tính toán: "Căn ba tiến đắt hơn căn hai tiến nhiều."

 

Chưa dứt lời, Thẩm Nam Sơ sang chủ nhà: "Sân cháu thấy ưng ý, giá cả nếu bớt thêm chút nữa thì hôm nay cháu chốt luôn."

 

Chủ nhà ngẩn , ngờ cô gái trẻ sảng khoái đến : "Cô bàn bạc với gia đình ? Đây tiền nhỏ."

 

"Không cần bàn bạc ạ, mua nhà là để nhà ở thoải mái, sân đủ rộng, chồng cháu thích, giá cả hợp lý là ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-205-mua-ca-ba-cai-san-luon-a.html.]

Thẩm Nam Sơ khẳng định chắc nịch, sang Giang Kiệt: "Cậu cả, giúp cháu chuyện thêm với chủ nhà, cháu sang xem cái tiểu viện bên cạnh."

 

Hóa lúc nãy cửa cô để ý, cạnh cái sân ba tiến còn một cái tiểu viện một tiến, cửa đóng, dán tờ giấy tìm chuyển nhượng. Giang Kiệt còn kịp phản ứng, Thẩm Nam Sơ gõ cửa tiểu viện —— chủ nhà là một bà cụ, con trai bộ đội chăm sóc, bán nhà để đơn vị sống cùng con.

 

Tiểu viện tuy lớn nhưng dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, gian chái tây còn giàn nho sai trĩu quả xanh, thích mắt. Thẩm Nam Sơ tính toán, tiểu viện sát vách sân ba tiến, nếu mua cả hai đập thông tường thì rộng rãi gian độc lập. Quả là tuyệt vời.

 

Khi Thẩm Nam Sơ sân ba tiến, Giang Kiệt chốt xong giá cả với chủ nhà.

 

"Cậu cả, đây chút, cháu bàn chuyện ."

 

Ra đến sân, quan sát xung quanh ai, Thẩm Nam Sơ mới mở lời: "Cậu cả, cháu lấy cả sân ba tiến và tiểu viện bên cạnh, cộng thêm căn hai tiến lúc nãy nữa, mua hết."

 

Lời thốt , cái túi tay Bùi rơi bịch xuống đất, Giang Kiệt kinh ngạc há hốc mồm:

 

"Nam Sơ! Cháu, cháu gì cơ? Mua cả ba cái sân cùng lúc? Thế, thế hết bao nhiêu tiền! Cháu đủ tiền ?"

 

Mẹ Bùi cũng cuống quýt kéo tay Thẩm Nam Sơ: "Nam Sơ , con đừng bốc đồng! Một cái sân là đủ nhà , mua nhiều thế gì?"

 

Thẩm Nam Sơ nhặt túi lên đưa cho Bùi, trấn an: "Mẹ đừng lo. Con tiền để dành từ , cộng thêm tiền trợ cấp của Chính Năm, trả tiền ba cái sân vẫn dư dả. Hơn nữa, ba cái sân cạnh , đập thông tường là đủ rộng, nhà đông mấy cũng ở thoải mái. Giờ chúng mua thêm chút tài sản, chuyện gì cũng nơi an cư lạc nghiệp."

 

Cô ngừng một chút bổ sung: "Vả vị trí mấy cái sân , cũng tiện, gần đồn công an. Gặp sân hợp ý thế dễ , bỏ lỡ thì tiếc lắm."

 

Thẩm Nam Sơ còn đang tính hôm nào trốn ngoài mua thêm mấy căn nữa cơ!

 

Giang Kiệt vẻ sắp xếp đấy của Thẩm Nam Sơ, nhớ lời chị gái kể về sự tháo vát của cô ở thôn Vương gia, trong lòng dần phục: "Con bé , đúng là quyết đoán hơn cả đàn ông! Chỉ cần cháu đồng ý, chuyện với các chủ nhà ngay, hôm nay sang tên luôn!"

 

Thẩm Nam Sơ Bùi.

 

"Con quản tiền, con quyết định." Mẹ Bùi bất đắc dĩ đồng ý, nhưng trong lòng vui như mở cờ.

 

"Cậu cả, lát nữa chúng hẹn ba chủ nhà lệch giờ , mỗi cách nửa tiếng."

 

Giang Kiệt gật đầu. Để khác ba căn nhà do cùng một mua một lúc, chắc chắn sẽ đàm tiếu. Thời buổi giàu quá cũng chuyện .

 

Chiều hôm đó, Giang Kiệt giúp liên hệ từng chủ nhà, đến đơn vị xin giấy chứng nhận chuyển nhượng nhà ở. Cuối thập niên 70, mua bán bất động sản tư nhân giấy chứng nhận của đơn vị hoặc khu phố mới yên tâm.

 

Thẩm Nam Sơ giả vờ ngân hàng rút tiền, đếm tiền mặt thanh toán sòng phẳng mặt chủ nhà, nhanh gọn đến mức mấy vị chủ nhà đều tấm tắc khen ngợi.

 

Khi cả ba cái sân đều sang tên xong xuôi thì mặt trời ngả về tây. Giang Kiệt đưa ba chùm chìa khóa cho Thẩm Nam Sơ, kìm cảm thán:

 

"Nam Sơ, giờ cháu thành đại địa chủ của cái ngõ ! Sau mợ đuổi khỏi nhà thì nhớ cho đến ăn chực đấy nhé!"

 

Thẩm Nam Sơ nắm chặt chìa khóa, rạng rỡ: "Không thành vấn đề, bao no luôn ạ!"

 

...

 

Loading...