Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 207: Nhìn cô thi không tốt là tôi yên tâm rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:00:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo tiếng chuông dự "reng reng" vang lên, các thí sinh chen chúc ùa trường thi.

 

Thẩm Nam Sơ theo dòng , tìm vị trí của dựa theo báo danh thẻ dự thi. Vừa xuống cô sững sờ.

 

Chỗ của cô thế mà ở ngay phía chếch bên của Khương Thư Ý, hai chỉ cần ngẩng đầu lên là thể thấy .

 

Khương Thư Ý thấy Thẩm Nam Sơ, khóe miệng nhếch lên nụ đắc ý, vẻ mặt tràn đầy tự tin, mặt như rõ mấy chữ to "Lần chắc chắn thi hơn cô".

 

Hai tay cô đặt gầm bàn, đầu ngón tay vô thức gõ nhẹ lên đùi, như đang nhận tín hiệu gì đó.

 

Thẩm Nam Sơ lười để ý đến cô , lấy bút máy và giấy nháp từ trong túi .

 

Các thí sinh lục tục chỗ, phòng học trong nháy mắt yên tĩnh , ngay cả tiếng hít thở cũng rõ mồn một.

 

Không ít thí sinh chắp tay n.g.ự.c cầu nguyện, còn nhắm mắt lẩm bẩm "thi trúng đó, khoanh bừa cũng đúng", thậm chí nam sinh căng thẳng đến mức chân run bần bật, cái bàn cũng rung lên "bần bật", khiến giám thị liếc liên tục.

 

Đột nhiên, một nam sinh ở hàng ghế đầu ngã "rầm" xuống đất, mặt mày trắng bệch như giấy, môi tím tái, dọa cho các thí sinh xung quanh hét toáng lên.

 

Giám thị vội vàng chạy tới, xổm xuống bấm nhân trung cho , lớn tiếng gọi: "Mau! Ai gọi bác sĩ y tế! Đưa em chỗ thoáng gió bên ngoài!"

 

Phòng học trong nháy mắt loạn thành một đoàn, thí sinh định dậy xem náo nhiệt thì một cô giám thị khác quát lớn: "Tất cả yên! Không cử động! Tiếp tục bài! Chỉ là ngất xỉu thôi, gì mà xem!"

 

Khoảng mười phút , bác sĩ y tế đưa nam sinh , sắc mặt khá hơn chút nhưng vẫn còn yếu.

 

Giám thị cho chỗ trống phía cuối lớp, dặn dò: "Nếu thấy khỏe thì giơ tay báo, đừng cố quá." Nam sinh gật đầu, tay cầm bút vẫn còn run run.

 

Cuối cùng, giám thị bắt đầu phát đề thi.

 

Tờ đề thi trắng tinh truyền đến tay Thẩm Nam Sơ, cô nhanh chóng lướt qua các câu hỏi, khóe miệng kìm nhếch lên.

 

Mấy câu đơn giản quá.

 

Đề văn ngữ văn là "Một ngày khó quên", bài toán đại cuối cùng cũng là dạng bài cô giảng cho Bùi Vân Chu, ngay cả câu hỏi ngắn môn Chính trị cũng là nội dung cô bắt hai chị em học thuộc lòng tối qua.

 

Cô cầm bút máy, thoăn thoắt, ngòi bút lướt giấy tạo tiếng "sột soạt", tư duy mạch lạc như "hack".

 

Các thí sinh xung quanh thuận lợi như , cô nữ sinh sốt ruột c.ắ.n cán bút đến mức sắp gãy cả ; còn nam sinh giơ tay xin vệ sinh, mặt đỏ bừng, rõ ràng là do quá căng thẳng.

 

Đang lúc Thẩm Nam Sơ mải mê bài thì giọng của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu:

 

"Ký chủ đại đại! Phát hiện Khương Thư Ý gian lận! Cô đang lén dùng hệ thống truyền đáp án! Dao động năng lượng của hệ thống rõ ràng."

 

"Ồ? Dựa hệ thống để gian lận ? Thế thì đỡ tốn sức ."

 

Thẩm Nam Sơ nhướng mày, dùng khóe mắt liếc Khương Thư Ý.

 

Chỉ thấy cô cúi đầu, khóe miệng ngậm nụ đắc ý, tay lia lịa, nhưng thi thoảng dừng hai giây, ánh mắt đờ đẫn, rõ ràng là đang đợi hệ thống truyền đáp án.

 

Vừa nãy lúc bài toán, cô còn theo bản năng nhíu mày, chắc là do các bước giải hệ thống truyền đến cô hiểu.

 

"Hệ thống của cô chỉ truyền đáp án trắc nghiệm và câu hỏi ngắn thôi, bài văn vẫn tự , hiện tại đang kẹt !"

 

Giọng hệ thống mang theo chút hả hê:

 

"Mi thể gây nhiễu hệ thống của cô , nhận đáp án ?"

 

Thẩm Nam Sơ hỏi.

 

"Chuyện nhỏ thì ." Hệ thống nhanh nhảu trả lời. "Ký chủ đại đại, ngay bây giờ ?"

 

"Đừng vội, để cô loại nhanh thế thì mất vui."

 

Khóe miệng Thẩm Nam Sơ nhếch lên nụ tinh quái:

 

"Mi đừng gây nhiễu liên tục, cứ lúc lúc , phá vỡ tâm lý của cô . Lát nữa sẽ thêm chút lửa, để cô tự lộ tẩy."

 

"Rõ! Ký chủ đại đại xa thật đấy! thích!"

 

Hệ thống phấn khích đồng ý, nhanh báo cáo : "Xong ! Trông cô giờ căng thẳng lắm! Căng thẳng đến mức cầm nổi bút kìa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-207-nhin-co-thi-khong-tot-la-toi-yen-tam-roi.html.]

Thẩm Nam Sơ nén , cố ý chậm , đợi đến khi Khương Thư Ý bắt đầu bài văn thì đột nhiên giơ tay:

 

"Thưa cô, bút máy em rỉ mực, thể cho em xin tờ giấy lau ạ?"

 

Giám thị tới, lấy khăn giấy trong túi đưa cho cô, ánh mắt quét qua cả phòng thi, vặn thấy vẻ mặt đau khổ của Khương Thư Ý.

 

"Em , em chứ?" Giám thị nghi hoặc hỏi. "Có căng thẳng quá ? Có nghỉ ngơi hai phút ?"

 

Khương Thư Ý vội vàng lắc đầu: "Không , em ạ!"

 

càng sốt ruột, tín hiệu trong đầu càng nhiễu loạn chói tai. Tay cầm bút run rẩy dữ dội hơn, thậm chí cẩn thận vẩy mực bài thi, đen một mảng lớn.

 

Thẩm Nam Sơ thấy thời cơ chín muồi, cố ý kêu "á" một tiếng, rơi cây bút máy trong tay xuống đất. Khi cúi xuống nhặt, chân cô "vô tình" đá chân ghế của Khương Thư Ý.

 

Khương Thư Ý vốn đang hoảng loạn, va chạm bất ngờ, tay run lên, cả cây bút rơi xuống đất, mực từ ngòi bút b.ắ.n tung tóe lên áo thí sinh phía .

 

"Làm cái gì thế hả!" Thí sinh phía trừng mắt . "Áo mới mua đấy!"

 

Mặt Khương Thư Ý đỏ bừng, cuống tức, nhưng chỉ đành c.ắ.n răng xin :

 

"Xin , xin , cố ý..."

 

cúi xuống nhặt bút, trong lúc luống cuống tay chân, hệ thống đột nhiên hét lên trong đầu cô : "Cảnh báo! Dao động năng lượng bất thường! Giám thị đang chằm chằm cô đấy!"

 

Lời càng hoảng hơn, động tác nhặt bút trở nên lóng ngóng, khuỷu tay vô tình va bàn, thẻ dự thi bàn rơi "bộp" xuống đất.

 

Giám thị tới, cúi xuống nhặt thẻ dự thi giúp cô , ánh mắt dừng một chút những ngón tay đang run rẩy của cô :

 

"Em , nếu thực sự quá căng thẳng thì hít thở sâu để bình tĩnh , đừng ảnh hưởng đến các thí sinh khác."

 

Lời như an ủi, nhưng thực chất mang hàm ý cảnh cáo.

 

Trong lòng Khương Thư Ý chột , dám giám thị nữa, vội vàng thẳng dậy, nhưng trong đầu thi thoảng vang lên tiếng "xè xè" nhiễu sóng như dòng điện. Đừng là báo đáp án, nhiễu cô là may lắm .

 

Khương Thư Ý chỉ đành c.ắ.n răng tiếp, bài văn lộn xộn, đến chính cô cũng chẳng đang cái gì.

 

Thẩm Nam Sơ phía , ngóng động tĩnh phía , khóe miệng lén nhếch lên.

 

Khi tiếng chuông thu bài vang lên, Khương Thư Ý gần như chạy trốn khỏi phòng thi, suýt chút nữa quên cả cầm bút.

 

Thẩm Nam Sơ thu dọn đồ đạc xong xuôi, thấy Khương Thư Ý đang dậm chân ở khúc quanh hành lang, vẻ mặt dữ tợn.

 

Nhìn thấy Thẩm Nam Sơ, mặt Khương Thư Ý tràn đầy địch ý.

 

Thẩm Nam Sơ cố tình tới, giọng điệu đầy vẻ vô tội:

 

"Bác sĩ Khương, thi cử thế nào ? Vừa nãy trong phòng thi thấy tay cô run bần bật, còn tưởng cô khỏe, phòng y tế khám ?"

 

Khương Thư Ý chọc đúng chỗ đau:

 

"Không cần cô giả vờ bụng! thi liên quan đến cô!"

 

[Giá trị chán ghét +100]

 

[Giá trị chán ghét +200]

 

[Giá trị chán ghét +300]

 

...

 

Thẩm Nam Sơ !

 

Liên quan lắm chứ lị!

 

"Nhìn cô thi yên tâm ."

 

[Giá trị chán ghét +748]

 

...

 

Loading...