Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 210: Để chị đi khuyên nhủ một chút nhé?
Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:00:07
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Càng gần đến tết, nhà nào nhà nấy đều bắt đầu bận rộn. Nhà họ Bùi cũng ngoại lệ. Tuy Bùi Chính Năm và bố Bùi rảnh về thôn Vương gia ăn tết , nhưng đồ tết vẫn chuẩn .
"Chị dâu, chị thấy Bùi Vân Tịch ?" Bùi Vân Chu thò đầu cửa nhà chính hỏi.
"Không thấy." Thẩm Nam Sơ đang bế Bùi An Thần, lắc đầu.
"Chị chắc chắn chạy sang nhà trưởng thôn ." Đây là thứ N Bùi Vân Chu tìm Bùi Vân Tịch. "Cũng chẳng nhà trưởng thôn báu vật gì mà Bùi Vân Tịch cứ chạy sang đấy suốt!"
Bùi Vân Chu lầm bầm xong thì bóng dáng Bùi Vân Tịch xuất hiện ở cổng viện: "Bùi Vân Chu, em ngứa da ? Lại chị với chị dâu."
Bùi Vân Tịch xách cái rổ nhà chính. "Thím Hoa Lan bảo em sang lấy ít hạt dưa thím tự rang. Em nếm thử xem ngon ."
Bùi Vân Chu tay mắt lanh lẹ, thò ngay móng vuốt rổ.
Bốp!
Bùi Vân Tịch đập mạnh tay Bùi Vân Chu. "Đi rửa cái tay bẩn của em ."
"Bùi Vân Tịch, chị mưu sát em ruột." Bùi Vân Chu la oai oái.
Bùi Vân Tịch lười để ý đến thằng em ngốc nghếch, đặt rổ hạt dưa mặt Thẩm Nam Sơ. "Chị dâu, ăn hạt dưa ạ."
"Ừ." Thẩm Nam Sơ bốc một nắm hạt dưa, bắt đầu cắn.
"Thế nào, ngon chị dâu?" Bùi Vân Tịch cũng tự bốc một nắm.
"Hạt dưa ngon đấy." Thẩm Nam Sơ Bùi Vân Tịch đầy ẩn ý. "Người, cũng tồi chứ?"
Hả?
Bùi Vân Tịch giật rơi cả hạt dưa tay xuống đất. Giây tiếp theo, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng lên trong nháy mắt. Cô bé luống cuống tay chân bắt đầu nhặt lên.
Bùi Vân Chu ngơ ngác gãi đầu: "Chị dâu, chị bảo nào tồi? Nhà trưởng thôn á? Thế thì khỏi bàn, hôm qua Vương Đại Bảo với Vương Tiểu Bảo còn cho em hai cái kẹo đấy!"
Thẩm Nam Sơ Bùi Vân Tịch, mà . Mặt Bùi Vân Tịch đỏ như m.ô.n.g khỉ. Bùi Vân Chu chẳng nhận điều gì bất thường, tự bốc một nắm hạt dưa việc của .
Cả gian nhà chính chỉ còn Thẩm Nam Sơ, Bùi Vân Tịch và nhóc Bùi An Thần đang ngủ say trong nôi.
"Chị dâu, chị chỉ trêu em thôi." Bùi Vân Tịch ngượng ngùng trách yêu.
"Hả? Chẳng lẽ chị đoán sai ?" Thẩm Nam Sơ tinh nghịch chớp mắt. "Mấy hôm thím Hoa Lan còn bảo chị là giới thiệu đối tượng cho Vương Vệ Dân, chị còn ngăn đấy. Hay là, để chị khuyên nhủ thím một chút nhé?"
"Chị... dâu..." Bùi Vân Tịch dậm chân.
Thẩm Nam Sơ trêu Bùi Vân Tịch nữa, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
"Vương Vệ Dân là . Chỉ là, trong kế hoạch tương lai của em ?" Thẩm Nam Sơ Bùi Vân Tịch và Vương Vệ Dân mâu thuẫn vì chuyện .
"Chị dâu, đợi điểm thi, em định đăng ký Học viện Y khoa Bắc Kinh." Lời Bùi Vân Tịch khiến trong mắt Thẩm Nam Sơ hiện lên vẻ hài lòng. "Quân khu bên họ năm nay kế hoạch điều động, nộp đơn xin chuyển đến quân khu gần Bắc Kinh ."
Câu cuối cùng của Bùi Vân Tịch khiến Thẩm Nam Sơ ngạc nhiên.
"Thế nên thời gian qua em mới chạy sang nhà họ Vương liên tục ?"
"Cũng hẳn..." Giọng Bùi Vân Tịch càng lúc càng nhỏ. "Chẳng do chị chăm Thần Thần tiện, em mới giúp chị chạy chạy ?"
Thẩm Nam Sơ bật . "Cô nương , tìm cớ cũng lôi chị ."
"Chị... dâu..." Mặt Bùi Vân Tịch càng đỏ hơn.
Thẩm Nam Sơ tươi rói: "Hai đứa định khi nào chuyện với bố ?"
"Anh bảo đợi lệnh điều chuyển xuống, khi qua đó sẽ đến nhà bái phỏng bố ."
Lời Bùi Vân Tịch khiến ấn tượng của Thẩm Nam Sơ về Vương Vệ Dân hơn hẳn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-210-de-chi-di-khuyen-nhu-mot-chut-nhe.html.]
"Được đấy."
"Chị dâu..." Bùi Vân Tịch ấp úng. "Cái đó, đến lúc đấy, chị thể đỡ cho em vài câu mặt bố ?"
"Em sợ bố đồng ý ?" Thẩm Nam Sơ trúng tim đen.
"Vâng." Bùi Vân Tịch gật đầu.
"Đây vấn đề em cần lo lắng." Thẩm Nam Sơ Bùi Vân Tịch. "Nếu Vương Vệ Dân ngay cả ải bố cũng qua , thì em nên cắt đứt ý nghĩ về !"
Bùi Vân Tịch ngẩn . Cô bé cứ tưởng chị dâu về phía .
"Không nghĩ ?"
Suy nghĩ của Bùi Vân Tịch hiện rõ mặt, Thẩm Nam Sơ .
"Thế thì về suy nghĩ cho kỹ ." Câu cuối cùng của Thẩm Nam Sơ đầy ẩn ý.
Bùi Vân Tịch: "..."
"Nếu thực sự nghĩ , em thể đợi hai em về hỏi ."
Trong mắt Thẩm Nam Sơ lóe lên vẻ tinh quái. Bùi Vân Tịch chị dâu đầy nghi hoặc. Cô bé nghi ngờ chị dâu ý , nhưng chẳng tìm bằng chứng.
...
Bắc Kinh.
Văn phòng Tư lệnh, quân đoàn Trung ương.
Bố Bùi, Bùi Chính Năm và Bùi Chính Vĩ họp xong, đang chuyện phiếm.
"Bố, tết ông bà nội về Bắc Kinh ạ?" Bùi Chính Vĩ như buột miệng hỏi.
"Ông bà già , chịu nổi vất vả, nên ở thôn ăn tết thôi! Đợi sang xuân ấm áp về." Bố Bùi cầm ca tráng men, nhấp một ngụm nóng.
"Cũng ." Bùi Chính Vĩ gì nữa.
Bùi Chính Năm liếc bố Bùi: "Anh cả, mấy hôm nữa em sang Mỹ đón Giáo sư Lưu và về. Tết chỉ và bố ăn tết ở Bắc Kinh thôi."
Trong mắt Bùi Chính Vĩ lóe lên tia tham lam vụt tắt.
"Không , em cứ yên tâm . Anh sẽ chăm sóc bố chu đáo." Bùi Chính Năm gật đầu, đáy mắt hiện lên tia hàn quang.
"Đợi Giáo sư Lưu về, khoa học kỹ thuật quân sự nước nhà nhất định sẽ tiến thêm một bước." Bố Bùi cảm thán.
"Chứ còn gì nữa? Chỉ cần bản thiết kế của Giáo sư Khúc, lo gì chúng trở thành cường quốc?" Ánh mắt Bùi Chính Vĩ ngày càng sáng rực. "Chỉ tiếc là bản thiết kế của Giáo sư Khúc mất tích rõ tung tích."
Bùi Chính Vĩ thở dài đầy tiếc nuối.
Bố Bùi rũ mắt xuống, che giấu cơn sóng gió trong lòng. Không ngờ, mục tiêu là bản thiết kế của Giáo sư Khúc.
Năm đó, bố Bùi khi còn trẻ chịu trách nhiệm đón Giáo sư Khúc về nước. Không ngờ nửa đường mấy nước phục kích. Trước khi c.h.ế.t, Giáo sư Khúc bí mật cho bố Bùi địa điểm cất giấu bản thiết kế các loại vũ khí quân sự. Trong trận phục kích đó, bộ đội ngũ hy sinh. Chỉ bố Bùi nhờ cấu tạo tim khác thường nên mới giữ mạng sống.
Về nơi cất giấu bản thiết kế của Giáo sư Khúc, ngoài bố Bùi , ai . Kẻ lưng Bùi Chính Vĩ tâm cơ thâm sâu ai bằng. Từ khi bố Bùi sống sót trở về, bắt đầu bố cục, đ.á.n.h tráo Bùi Chính Vĩ thật. Nằm vùng mấy chục năm, chỉ vì bản thiết kế của Giáo sư Khúc.
. Hiện tại, rốt cuộc ai là con mồi, ai là thợ săn còn !
Bố Bùi liếc Bùi Chính Năm. Bùi Chính Năm lập tức hiểu ý.
Vở kịch bắt đầu .
...
◇