Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 211: Nam chính tự giác, cũng được đấy!
Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:00:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm 30 Tết, trời hửng sáng, ống khói nhà nào nhà nấy ở thôn Vương gia bốc khói nghi ngút, náo nhiệt vô cùng.
Trong bếp nhà họ Bùi, củi lửa nổ lách tách vui tai. Mẹ Bùi đeo tạp dề vải xanh, đang tất bật bếp lò. Ngọn lửa nhảy múa soi sáng khuôn mặt hồng hào của bà. Một cái chảo gang lớn đang hầm con gà béo mới thịt, một cái chảo khác đang hấp món thịt khâu nhục, cả hai nồi đều sôi sùng sục bốc nghi ngút, mùi thơm nồng nàn tràn ngập căn bếp.
Theo phong tục miền Bắc, đêm giao thừa ăn sủi cảo. Mẹ Bùi thành thạo nhào bột trong chậu, cổ tay xoay chuyển mạnh mẽ, cục bột phát tiếng bạch bạch đều đặn.
"Thằng Ba (Vân Tịch - ở đây tác giả gọi theo thứ tự trong nhà), chọn ít hành lá và cải thảo rửa sạch ." Mẹ Bùi ngẩng đầu lên phân phó, tay vẫn ngừng.
"Vâng ạ ." Bùi Vân Tịch đeo tạp dề hoa nhí, ghế nhỏ cẩn thận nhặt hành.
Mẹ Bùi đậy khăn ướt lên cục bột nhào xong, đặt ở chỗ ấm áp cạnh bếp để ủ bột. Hành lá xanh non còn dính sương sớm, Bùi Vân Tịch chọn từng cây một, vứt lá vàng úa cái mẹt chân, đó rửa sạch rau.
"Mẹ, hành non thật, nhân sủi cảo chắc thơm lắm."
"Chứ nữa, thím Hoa Lan của các con sáng sớm tinh mơ hái mang sang đấy." Mẹ Bùi tủm tỉm.
Trong phòng, bà nội Bùi đang trông bé An Thần. Bà mặc áo bông sẫm màu, mái tóc bạc trắng búi gọn gàng đầu. Bé An Thần tỉnh ngủ, trong lòng bà cố ôm bình sữa b.ú chùn chụt. Bà nội Bùi âu yếm chắt nội: "Ngoan nào, uống nhiều . Uống nhiều chóng lớn, đợi tết sang năm, Thần Thần của bà cố ăn đùi gà !"
Nhà chính, Thẩm Nam Sơ và Bùi Vân Chu đang bận rộn tổng vệ sinh. Đây là truyền thống của nhà, ngày 30 tết nhất định dọn dẹp nhà cửa sạch bong kin kít.
Bùi Vân Chu cầm cái chổi lông gà cán dài, kiễng chân quét mạng nhện xà nhà. Bụi bay mù mịt.
"Chị dâu, chị xem góc cần lau nữa ?" Bùi Vân Chu chỉ khe hở nóc tủ.
Thẩm Nam Sơ bưng chậu nước trong, đang cẩn thận lau chùi cái bàn bát giác, ngay cả khe hở nhỏ nhất cũng bỏ qua.
"Lau , trong ngoài đều lau một lượt." Thẩm Nam Sơ giặt giẻ trong chậu, nước lập tức đục ngầu.
Trán Bùi Vân Chu lấm tấm mồ hôi, đưa tay quệt ngang thái dương, quên mất tay đang dính bụi, thế là để một vệt đen sì mặt, trông y hệt con mèo mướp ăn vụng. Thẩm Nam Sơ thấy thế nhịn trêu:
"Chú Tư, em lau cái tủ còn sạch hơn cái mặt em đấy."
"Chị dâu, ý gì thế?"
Vừa dứt lời, Bùi Vân Chu vô tình hít bụi, hắt xì một cái rõ to.
Thẩm Nam Sơ ngẩng đầu, tít mắt: "Em soi gương , rửa mặt cho kỹ !"
"Á!" Bùi Vân Chu soi gương thấy biến thành mèo mặt lọ. May quá, ai thấy.
...
Ông nội Bùi hôm qua dùng giấy đỏ thượng hạng xong câu đối trong nhà, giờ ông đang gốc hòe già ở sân phơi thóc, câu đối tết cho bà con trong thôn. Giấy Tuyên đỏ rực trải đầy đất, mùi mực tàu quyện với mùi t.h.u.ố.c pháo thoang thoảng trong khí.
"Anh Bùi, cho chữ Phúc nhé!" Ông cụ Vương xoa tay, nhăn tít cả mặt.
"Không thành vấn đề." Ông nội Bùi múa bút, cổ tay xoay nhẹ, chữ Phúc cứng cáp hiện lên giấy.
Ông cụ Vương cầm tờ giấy chữ Phúc mực khô, thấy tổ quốc : "Chữ Bùi hơn tranh in bán ngoài huyện nhiều! Cái mà dán lên cửa lớn, sang năm đảm bảo vận may tới tấp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-211-nam-chinh-tu-giac-cung-duoc-day.html.]
Sân phơi thóc tụ tập đông , ai nấy đều cầm giấy đỏ, xếp hàng chờ ông nội Bùi tặng chữ. Lũ trẻ con chạy nhảy nô đùa trong đám đông, thi thoảng lén lấy trộm cái kẹo mà dân làng biếu ông nội Bùi, lớn mắng đuổi . Không khí tràn ngập mùi mực, mùi kẹo và hương vị tết nồng đượm.
...
Thẩm Nam Sơ chuyển cái thang đến, chuẩn lau bụi bám khung cửa, lát nữa ăn cơm xong còn dán câu đối. Cô leo vững, một tay vịn thang, một tay cầm giẻ lau. Ánh nắng lọt qua khe cửa, chiếu những hạt bụi đang nhảy múa trong khí lấp lánh như bụi vàng. Cô chăm chú lau khung cửa.
lúc , hệ thống đột nhiên nhắc nhở:
"Ký chủ đại đại, bất ngờ lớn đây! Nam chính về , qua con sông là đến nhà nha! Đề nghị ký chủ trượt chân một cái, tạo cơ hội cho nam chính bế kiểu công chúa nào ~"
Gì cơ? Nam chính về ? Hệ thống còn xúi cô diễn màn hùng cứu mỹ nhân nữa á?
Thẩm Nam Sơ vẻ mặt ghét bỏ: "Mấy cái kịch bản cũ rích , chẳng tí sáng tạo nào cả."
Hệ thống: "..."
Ghét bỏ thì ghét bỏ, nhưng mũi chân Thẩm Nam Sơ vô thức điều chỉnh góc độ, giả vờ loạng choạng, khẽ kêu một tiếng ngã ngửa .
lúc , Bùi Chính Năm sải bước vững chãi cổng viện. Anh mặc bộ quân phục thẳng thớm, trông vô cùng oai phong trai. Liếc mắt thấy bóng đang rơi xuống từ thang, tim như ngừng đập. Lao nhanh như một mũi tên, Bùi Chính Năm dang rộng vòng tay đón trọn lấy hình đang rơi xuống.
Thẩm Nam Sơ rơi vòng tay ấm áp rắn chắc, quân phục cọ má cô, mang theo mùi hương bồ kết thanh mát. Cô ngẩng đầu lên, vặn chạm đôi mắt sâu thẳm của Bùi Chính Năm.
Bốn mắt , thời gian như ngừng trôi tại khoảnh khắc . Anh thấy hàng mi cô vương chút bụi, lấp lánh như bụi vàng; cô thấy sự lo lắng trong đáy mắt , sâu thẳm như hồ nước khiến chìm đắm. Ánh nắng viền quanh họ một lớp hào quang, ngay cả bụi bặm bay múa trong khí cũng trở nên dịu dàng.
"Có ?" Giọng Bùi Chính Năm trầm ấm.
Thẩm Nam Sơ khẽ lắc đầu, má ửng hồng: "Em ."
lúc , Bùi Vân Chu cầm một miếng vải trắng hưng phấn chạy từ trong nhà : "Chị dâu! Em nước xong..."
Câu tắc nghẹn trong họng, Bùi Vân Chu hình tại chỗ, hai đang ôm , nhất thời nên tiến lùi.
Mặt Bùi Chính Năm lập tức sa sầm, cau mày: "Bùi Vân Chu! Em dám để chị dâu trèo cao thế ? Việc nặng nhọc chẳng đàn ông chúng nên ?"
"Em... em lau ngay đây!"
Bùi Vân Chu cuống cuồng leo lên thang, vì căng thẳng suýt trượt chân, hai lườm cho một cái. Cậu ấm ức bĩu môi, lầm bầm: "Hồi Bùi Vân Tịch lau, cũng chẳng thấy gì..."
Thẩm Nam Sơ nhịn trộm.
Bùi Chính Năm trừng mắt Bùi Vân Chu: "Đó là vì ở nhà, em đường đường là đàn ông con trai, hổ mà để phụ nữ leo trèo ?"
"Xin, xin ." Bùi Vân Chu vội vàng ngậm miệng, sức lau chùi.
"Đưa giẻ lau cho , phần còn để ." Bùi Chính Năm lấy giẻ lau từ tay Thẩm Nam Sơ, xắn tay áo bắt đầu việc.
Thẩm Nam Sơ tít mắt. Nam chính tự giác thế , cũng đấy!
...
◇