Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 223: Đã đào xong, không có gì cả
Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:00:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm hôm đó, trăng đen gió lớn, Ngưu Phú Quý dẫn lén lút mò lên núi. Mấy chiếu theo chỗ Thẩm Nam Sơ dừng chân ban ngày, bắt đầu hì hục đào.
Đêm trong núi lạnh thấu xương, gió rít ù ù, lá cây xào xạc như tiếng quỷ sói gào. Ngưu Phú Quý quấn chặt áo bông, đào chửi:
"Cái chỗ khỉ ho cò gáy , đào mãi mà chẳng cái ch.ó gì thế?"
Một dân xoa cánh tay mỏi nhừ than vãn: "Trưởng thôn, là tìm nhầm chỗ ? Đào ba tiếng đồng hồ , ngoài đất với đá chẳng thấy gì cả."
"Đừng nhảm! Đào tiếp !" Ngưu Phú Quý nghiến răng. "Con ranh Thẩm Nam Sơ nếu phát hiện đồ thì thèm lặn lội đến thôn tao ? Đào thêm nửa thước nữa, nếu thì tao rút!"
Mấy cắm đầu đào tiếp, mãi đến khi trời gần sáng mới đào một cái hố sâu 1 mét, rộng nửa mẫu, ngoài mấy mảnh sành vỡ thì chẳng gì.
Ngưu Phú Quý cái hố, trong lòng tức sốt ruột, nhưng vẫn từ bỏ ý định: "Đào thêm mười phút nữa! Biết nhát cuốc tiếp theo là trúng !"
đào mấy phút thì tiếng trêu chọc của Thẩm Nam Sơ vang lên:
"Trưởng thôn Ngưu, các ông đang gì đấy? Sáng sớm tinh mơ lên núi đào đất ?"
Ngưu Phú Quý giật thót , mặt đỏ bừng đến tận mang tai, luống cuống giấu cái cuốc lưng, gượng gạo:
"À... ... thấy các cô hôm nay định đào, nên tính giúp xới đất cho đỡ vất vả mà. Đều là bà con làng xóm, giúp đỡ là chuyện nên ."
"Thế thì cảm ơn trưởng thôn Ngưu quá!" Thẩm Nam Sơ híp mắt, nhặt một cái cuốc đất lên, vẽ một vòng tròn: "Vừa , cũng đang định nhờ các ông giúp một tay đây! Chỉ đào trong phạm vi thôi, cần sâu quá, đào thấy vật cứng thì dừng ."
Trong lòng Ngưu Phú Quý lộp bộp một cái, con ranh Thẩm Nam Sơ chắc chắn là cố ý! lời , đành ngậm bồ hòn ngọt: "Được! Không thành vấn đề! Chúng đông sức mạnh, đảm bảo đào loáng cái là xong!"
Có Ngưu Phú Quý và dân làng giúp sức, tốc độ đào nhanh hơn hẳn. Thẩm Nam Sơ chỉ cần bên cạnh chỉ đạo, bảo họ "màu đất bên đúng, đào sang bên ", chẳng cần động tay chân.
Chẳng bao lâu , thấy tiếng "keng" một cái, cuốc của một dân chạm vật cứng.
"Đào trúng !"
Bùi Vân Chu phấn khích chạy tới, xổm xuống cẩn thận gạt bỏ đất cát. Một phiến đá xanh lộ , mép đá còn khắc hoa văn mây đơn giản, qua là đồ cổ.
Ngưu Phú Quý cũng chen xem, cái gì thế ? Chẳng chỉ là một phiến đá thôi ?
Thẩm Nam Sơ liếc Bùi Vân Chu, : "Vân Chu, đến lúc em thể hiện đấy, !"
Bùi Vân Chu chẳng sợ hãi chút nào. Lần đào mộ ở thôn Vương gia một , sự sợ hãi ban đầu bay biến. Cậu cầm xà beng, chọc khe đá, dùng sức bẩy mạnh, phiến đá kêu kẽo kẹt hé một khe hở, mùi đất ẩm mốc xộc lên.
Cậu đổi góc độ, bẩy tung phiến đá , để lộ ngôi mộ bên . Đèn pin chiếu trong. Ngôi mộ lớn, bên trong đặt một cỗ quan tài gỗ mục nát, bên trong rải rác vài món đồ đồng —— một cái đỉnh đồng thau, hai cái chén rượu đồng thau ba chân, và một xâu tiền đồng chữ.
Ngưu Phú Quý ghé mắt , thấy là mấy thứ đồng nát rỉ xanh, chẳng lấy một thỏi bạc nào, liền mất hứng, bĩu môi chê bai:
" còn tưởng là báu vật gì, hóa đồng nát sắt vụn. Đào cả buổi, phí công vô ích."
Lão còn tưởng đào thỏi vàng, ai ngờ mấy thứ đáng tiền .
"Trưởng thôn Ngưu, mấy thứ ông đừng coi thường nhé." Thẩm Nam Sơ cầm cái đỉnh đồng thau lên, dùng vải lau lớp rỉ xanh bên . "Đây là đồ đồng đầu thời Thanh đấy, ở trấn Ninh An chúng là đầu tiên phát hiện, các chuyên gia Cục Văn vật Bắc Kinh chắc chắn sẽ hứng thú. Chờ đưa lên đó, khéo còn cấp bằng khen cho thôn đấy."
Ngưu Phú Quý đến bằng khen, mắt sáng lên. Không vàng thỏi thì tờ bằng khen do lãnh đạo lớn Bắc Kinh cấp cũng oách phết chứ bộ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-223-da-dao-xong-khong-co-gi-ca.html.]
"Thế... thế để mau chóng thu dọn mấy thứ , kẻo hỏng mất! gọi thêm mấy nữa giúp các cô lấp cái hố nhé!"
Thẩm Nam Sơ gật đầu. Lão Ngưu Phú Quý , điều đấy.
Chờ thu dọn văn vật cẩn thận túi, lấp xong cái hố, mới xuống núi. Trên đường về, Ngưu Phú Quý cứ hỏi hỏi : "Đồng chí Thẩm, bao giờ thì bằng khen về thôn thế? Nếu bằng khen, nhất định sẽ sang thôn Vương gia dập đầu cảm ơn cô!"
Thẩm Nam Sơ đáp: "Cứ đợi , nhanh thôi."
Một tờ bằng khen đổi lấy một đám việc công, quá hời. Trạm tiếp theo là thôn Tiền Gia, cũng dùng chiêu mới .
Hai ngày , Thẩm Nam Sơ dẫn lái máy kéo đến thôn Tiền Gia. Trưởng thôn Tiền Gia - Tiền Mãn Thương gặp mặt hỏi:
"Đồng chí Thẩm, cô đào bảo bối bên thôn Ngưu Gia hả? Sau núi thôn Tiền Gia chúng đồ cổ ? Nếu , cũng thể giúp đào!"
Nhờ phước cái mồm rộng của Ngưu Phú Quý! Lần Thẩm Nam Sơ chẳng cần tốn nước bọt, Tiền Mãn Thương những tự nguyện theo lên núi mà còn chủ động gọi hơn chục dân giúp.
Có dân làng thôn Tiền Gia giúp sức, chẳng mấy chốc đào thấy phiến đá, còn nhanh hơn bên thôn Ngưu Gia nửa tiếng. Bùi Vân Chu và Trịnh Đồng Vĩ cầm xà beng nhảy xuống hố, cùng bẩy đá.
Hai phối hợp ăn ý, loáng cái bẩy phiến đá , để lộ ngôi mộ bên . Ngôi mộ to hơn bên thôn Ngưu Gia một chút, bên trong đặt hai cỗ quan tài gỗ, tuy mục nát nhưng vẫn màu sơn năm xưa.
Bùi Vân Chu cẩn thận dọn sạch đất cát trong quan tài, nhanh lấy vài món đồ gốm sứ —— một cái bát sứ thanh hoa, hai cái đĩa sứ men xanh, và một cái bình gốm hoa văn, màu men sáng bóng, là đồ .
Tiền Mãn Thương ghé xem, thấy chỉ bát đĩa sứ, vàng thỏi, liền bĩu môi: " tưởng tìm vàng thỏi, ai ngờ bát đĩa vỡ."
"Trưởng thôn Tiền, cái ông hiểu ." Thẩm Nam Sơ cầm cái bát sứ thanh hoa lên, chỉ lạc khoản đáy bát. "Ông xem đây là sứ quan d.a.o (lò gốm của quan ), giá trị hơn đồ đồng bên thôn Ngưu Gia nhiều! Cục Văn vật Bắc Kinh mà thu nhận, khi còn tặng cho thôn một cái bằng khen to hơn thôn Ngưu Gia chứ!"
Tiền Mãn Thương , mắt sáng rực lên. Làm lão nhị vạn năm bao lâu nay, giờ đè đầu cưỡi cổ thôn Ngưu Gia một , trong lòng Tiền Mãn Thương sướng rơn.
Lão vội vàng : "Thế để mau chóng thu dọn đống bát đĩa ! gọi thêm mấy nữa giúp các cô lấp phẳng cái hố nhé!"
Thẩm Nam Sơ gật đầu, bảo Bùi Vân Chu và Trịnh Đồng Vĩ cẩn thận thu dọn văn vật, còn bên cạnh ghi chép.
Chờ lấp xong hố, Tiền Mãn Thương vẫn còn hỏi tới tấp: "Đồng chí Nam Sơ, bao giờ thì bằng khen về đến nơi thế?"
"Phải đợi Cục Văn vật Bắc Kinh thẩm định giá trị văn vật ." Thẩm Nam Sơ . " trưởng thôn Tiền cứ yên tâm, sẽ đề cập với Cục trưởng Quách, nhấn mạnh sự cống hiến của thôn Tiền Gia."
Lúc Tiền Mãn Thương mới yên tâm, còn nhiệt tình giữ họ ăn cơm tối, nhưng Thẩm Nam Sơ khéo léo từ chối.
Trên đường lái máy kéo về, Bùi Vân Chu vô cùng phấn khích:
"Chị dâu, chị lợi hại quá! Trưởng thôn Ngưu và Trưởng thôn Tiền đều công cho chúng , chúng chẳng tốn chút sức lực nào!"
Trịnh Đồng Vĩ cũng gật đầu: " thế, cứ đà , chúng thêm mấy thôn nữa, chắc chắn đào thêm nhiều văn vật!"
Thẩm Nam Sơ dội gáo nước lạnh hai : "Nghĩ nhiều , trấn Ninh An chỉ hai ngôi mộ đó thôi, đào xong, hết ."
Bùi Vân Chu: (┭┮﹏┭┮)
Trịnh Đồng Vĩ: (┭┮﹏┭┮)