Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 241: Cho tôi một cơ hội thể hiện

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:10:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến Cục Văn vật, Thẩm Nam Sơ thẳng đến văn phòng Cục trưởng Quách.

 

"Nam Sơ, cô đến , mau theo ."

 

Cục trưởng Quách vẻ mặt lo lắng, dẫn Thẩm Nam Sơ về phía kho hàng.

 

"Cục trưởng Quách, xảy chuyện gì ạ?" Thẩm Nam Sơ hỏi.

 

"Mới về một lô văn vật, lượng cực lớn, chúng đủ , nhờ cô qua giúp giám định phân loại. Hơn nữa trong lô ít đồ hiếm, mấy ông già chúng sợ nhầm, cô ở đây chúng cũng yên tâm hơn." Cục trưởng Quách giải thích.

 

Thẩm Nam Sơ gật đầu, theo ông kho. Kho hàng chất đầy các loại hòm lớn nhỏ, mấy nhân viên đang bận rộn khui hòm, kiểm kê hiện vật.

 

Thẩm Nam Sơ đeo găng tay, cầm một món đồ đồng mới lấy , cẩn thận quan sát. Món đồ đồng tạo hình độc đáo, bề mặt hoa văn tinh xảo, qua là niên đại lâu đời, là trân phẩm hiếm .

 

trong lúc hỗ trợ phân loại, cô phát hiện điều bất thường. Một lô đồ vật rõ ràng là văn vật quý hiếm, thế mà ai đó tự ý phân loại nhóm đồ giả cổ. Trong đó một thanh kiếm đồng thau thời Chiến Quốc, kiếm tuy rỉ sét nhưng hoa văn rõ nét, chuôi kiếm còn khắc hoa văn Thao Thiết hiếm thấy.

 

Thẩm Nam Sơ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua kiếm, cảm nhận xúc cảm ôn nhuận mà năm tháng để , đây tuyệt đối đồ giả cổ thể nhái .

 

Trong lòng Thẩm Nam Sơ dấy lên nghi ngờ, cô lặng lẽ đ.á.n.h những món đồ , ghi chép đặc điểm, thậm chí cả những hoa văn nhỏ nhất sổ tay, còn cố ý một ký hiệu nhỏ chỉ cô hiểu ở góc thùng đựng những món đồ khả nghi.

 

Cô bất động thanh sắc tiếp tục phụ giúp, thi thoảng còn cố ý trò chuyện với nhân viên phụ trách đăng ký bên cạnh:

 

"Chị Vương, lô đồ giả cổ tinh xảo thật đấy, thu ở về thế ạ?"

 

Nhân viên tên Vương lắc đầu: "Cụ thể chị cũng rõ, sáng nay Trương Kiến Quân bảo mấy thứ đều là đồ nhái, bảo bọn chị chuyển thẳng khu đồ giả cổ, bọn chị cứ thế mà thôi."

 

Tim Thẩm Nam Sơ thót một cái. Trương Kiến Quân phụ trách quản lý kho, theo lý nắm rõ tiêu chuẩn phân loại văn vật nhất, thể xếp đồ thật nhóm đồ giả?

 

Đến chập tối, việc phân loại văn vật cũngòm hòm. Thẩm Nam Sơ vệ sinh một chuyến, lúc thấy Trương Kiến Quân lén lút ngó nghiêng ở cửa kho, tay nắm chặt một chùm chìa khóa. Cô lập tức nấp cây cột, thấy Trương Kiến Quân mở cửa kho, một lúc xách một cái túi đen, bước nhanh về phía cửa .

 

Thẩm Nam Sơ lặng lẽ bám theo một đoạn, thấy giấu cái túi gầm bàn việc của mới rời . Lấy ngay thì lộ liễu quá. Đây là định mấy hôm nữa mới mang chứ gì?

 

Khóe miệng Thẩm Nam Sơ nhếch lên nụ lạnh. Thú vị thật, ngờ Cục Văn vật kẻ trộm nhà khó phòng. Thế là cho cô một cơ hội thể hiện .

 

lúc , một đàn ông mặc đồ lao động tới, thấy Thẩm Nam Sơ thì mắt sáng lên:

 

"Nam Sơ, cô cũng ở đây ? đến Cục Văn vật báo danh, chúng là đồng nghiệp ."

 

Thẩm Nam Sơ ngẩng đầu lên, là Trịnh Đồng Vĩ.

 

"Anh đến đúng lúc lắm, việc nhờ giúp."

 

Thẩm Nam Sơ kể chuyện văn vật mất tích, những chi tiết cô quan sát và hành động bất thường của Trương Kiến Quân cho Trịnh Đồng Vĩ , tiện thể luôn về những món đồ cô ghi nhớ.

 

"Trương Kiến Quân chắc chắn sẽ chuyển văn vật , để mắt đến hành tung của giúp nhé?"

 

"Được, thành vấn đề. Không ngờ đến Cục Văn vật cơ hội lập công, tuyệt quá." Trịnh Đồng Vĩ mặt đầy phấn khích. Anh thích lính lác, thích lãnh đạo cơ.

 

Thẩm Nam Sơ bàn bạc với Trịnh Đồng Vĩ một chút, cuối cùng lên một kế hoạch.

 

Sáng sớm hôm , Trịnh Đồng Vĩ mang tin đến cho Thẩm Nam Sơ. Tên Trương Kiến Quân trộm thêm một món đồ nữa. Tên ngốc còn giấu tất cả đồ ăn trộm ngay tại chỗ việc của . Không quá to gan là ngu ngốc đây. Thẩm Nam Sơ cũng cạn lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-241-cho-toi-mot-co-hoi-the-hien.html.]

Gần trưa, Thẩm Nam Sơ cố ý hẹn Cục trưởng Quách đến kho hàng thị sát công việc, còn báo cho Trịnh Đồng Vĩ tìm cớ gọi Trương Kiến Quân kho.

 

Cục trưởng Quách đến kho, Thẩm Nam Sơ liền cầm cuốn sổ tay lúc , giả vờ đối chiếu cau mày:

 

"Cục trưởng Quách, ngài xem , mấy món đồ giả cổ đăng ký hôm qua tìm mãi thấy nhỉ? Đặc biệt là thanh kiếm đồng thau , hôm qua còn cố ý đ.á.n.h dấu, giờ đến cái thùng cũng thấy."

 

Nói , cô chỉ ký hiệu nhỏ ở góc thùng.

 

Trương Kiến Quân xong mặt cắt còn giọt máu, ánh mắt hoảng loạn liếc về phía cái thùng trống , cố trấn tĩnh:

 

"Cục trưởng Quách, thể nào, hôm qua còn kiểm tra mà, đều ở đó cả, chắc chắn đồng chí Thẩm nhớ nhầm , chừng là để sai chỗ."

 

"Có nhớ nhầm , chúng tìm thử là ngay."

 

"Để tìm cho, giỏi tìm đồ nhất đấy." Trịnh Đồng Vĩ xung phong nhận việc.

 

Trương Kiến Quân thì hoảng hồn, hai chân mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất:

 

"Cục trưởng Quách, sai ! nhất thời hồ đồ, nghĩ mấy món đồ nhái bán chút tiền nên giấu , lấy về ngay đây, xin ngài tha cho !"

 

Thẩm Nam Sơ và Trịnh Đồng Vĩ ngờ tên Trương Kiến Quân kém cỏi đến thế. Bọn họ mới bóng gió vài câu sợ mất mật .

 

Sắc mặt Cục trưởng Quách xanh mét, lạnh giọng : "Loại bại hoại trộm cắp của công như mà đòi tha? Tuyệt đối thể! Trịnh Đồng Vĩ, giải , giao cho cơ quan công an xử lý, tiện thể thu hồi văn vật về đây!"

 

Trịnh Đồng Vĩ lập tức tiến lên khống chế Trương Kiến Quân, áp giải ngoài.

 

Giải quyết xong xuôi, Cục trưởng Quách Thẩm Nam Sơ với ánh mắt tán thưởng: "Nam Sơ, cô lắm! Không chỉ mắt văn vật tinh tường mà còn thông minh như , may nhờ cô, nếu đúng là phát hiện trong cục sâu mọt!"

 

Thẩm Nam Sơ , giọng bình thản: "Cục trưởng Quách quá khen, đây là việc cháu nên . Cục trưởng Quách , việc quản lý của Cục Văn vật siết chặt hơn nữa."

 

Cục trưởng Quách gật đầu lia lịa: "Cô đúng, chúng nhất định sẽ tăng cường quản lý, tuyệt đối để chuyện xảy nữa."

 

"Chuyện đơn giản như ạ." Thẩm Nam Sơ tin chuyện kẻ .

 

"Ý cô là..." Thần sắc Cục trưởng Quách trở nên nghiêm trọng.

 

"Thanh kiếm đồng thau đó đơn giản, tại phân loại đồ giả cổ?" Thẩm Nam Sơ Cục trưởng Quách.

 

Cục trưởng Quách gì, chìm trầm tư.

 

Chờ Trịnh Đồng Vĩ mang hai món đồ Trương Kiến Quân giấu về. Cục trưởng Quách lập tức kiểm tra. Kiếm đồng thau khó phân biệt, nhưng món đồ sứ thì Cục trưởng Quách liếc mắt cái là nhận ngay niên đại. Văn vật rõ ràng như coi là đồ giả? Sao thể chứ.

 

Thẩm Nam Sơ phiền Cục trưởng Quách suy nghĩ. Vài phút , ông ý tưởng.

 

" sẽ điều tra rõ. Chuyện của Trương Kiến Quân sẽ tìm cớ ém xuống. Nam Sơ, cô giúp để ý một chút xem ai khả nghi ."

 

Thẩm Nam Sơ gật đầu: "Vâng, thành vấn đề."

 

Chuyện thực đơn giản. Cô đối tượng nghi ngờ , chỉ cần xác nhận một chút là . Tuy nhiên, thể để Cục trưởng Quách cảm thấy cô giải quyết chuyện quá dễ dàng. Nếu thì nổi bật năng lực của cô? Làm giúp cô vững gót chân ở Cục Văn vật đây? Không tướng quân thì là lính giỏi.

 

...

 

Loading...