Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 243: Tự mình dẫn xác đến
Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:11:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm thứ hai, vẫn yên tĩnh như tờ.
Liên tục mai phục bốn năm đêm mà chẳng thấy bóng dáng ai. Trịnh Đồng Vĩ nhịn than vãn với Thẩm Nam Sơ:
"Em gái Nam Sơ, đám đúng là rùa rụt cổ, chẳng chịu thò đầu tí nào."
Thẩm Nam Sơ bình tĩnh, cô trong văn phòng, uống nóng, chậm rãi :
"Đừng vội, đối phương chắc chắn đang đợi thời cơ. Lần Trương Kiến Quân bắt, chúng chắc chắn đề phòng, sẽ dễ dàng tay ."
Trịnh Đồng Vĩ gật đầu: "Được, dẫn tiếp tục theo dõi chặt chẽ." Nếu lập công lớn... Hắc hắc ~~~ Trịnh Đồng Vĩ nghĩ thôi thấy sướng rơn trong lòng.
...
Cứ thế đợi tròn một tuần, công việc giám định văn vật của Thẩm Nam Sơ cũng kết thúc, bên kho hàng vẫn im lặng tiếng. Thẩm Nam Sơ hiểu rõ trong lòng. Lần bắt Trương Kiến Quân là rút dây động rừng, bọn chúng đang đợi cô rời .
Đã giám định xong văn vật, Thẩm Nam Sơ cũng còn lý do gì để tiếp tục ở Cục Văn vật, đành chào tạm biệt Cục trưởng Quách, chuẩn về trường học.
sáng sớm hôm khi cô rời khỏi Cục Văn vật, cuộc gọi của Trịnh Đồng Vĩ đ.á.n.h thức.
"Em gái Nam Sơ! Không xong ! Năm món văn vật trong kho biến mất !"
Giọng Trịnh Đồng Vĩ đầy lo lắng, qua ống điện thoại cũng thể cảm nhận sự hoảng loạn của . Thẩm Nam Sơ tỉnh ngủ ngay lập tức, cúp máy lao thẳng đến Cục Văn vật.
Đến kho hàng, Cục trưởng Quách và Trịnh Đồng Vĩ đang ở cửa, sắc mặt ai nấy đều khó coi. Khóa cửa kho hàng vẫn nguyên vẹn, mặt đất bất kỳ dấu chân nào, vị trí kệ vốn đặt năm món văn vật giờ trống trơn.
"Anh kiểm tra kỹ , cửa sổ phá, trong kho cũng để bất kỳ dấu vết nào, cứ như... cứ như bốc khỏi thế gian ." Trịnh Đồng Vĩ cau mày, giọng điệu đầy vẻ thể tin nổi.
Thẩm Nam Sơ bước kho, xổm kệ hàng trống, cẩn thận quan sát mặt đất và xung quanh kệ. Ngón tay cô lướt qua cửa kho, phát hiện dấu vết cạy phá nào; kiểm tra tường và trần nhà, cũng tìm thấy gì bất thường.
Chuyện thường thể .
Thẩm Nam Sơ dậy, sắc mặt trầm xuống, gọi hệ thống trong đầu:
"Hệ thống, văn vật biến mất dấu vết thế , kỹ thuật thời đại nhỉ?"
"Ký chủ đại đại, cô đúng." Giọng hệ thống vang lên. " phát hiện trong kho d.a.o động năng lượng hệ thống còn sót , chắc là do sở hữu hệ thống khác ."
Tim Thẩm Nam Sơ thắt , đầu tiên cô nghĩ đến là Khương Thư Ý. Ở thời đại , hệ thống mà cô chỉ Khương Thư Ý. Cô lập tức khóa chặt hung thủ.
"Là Khương Thư Ý ?"
" , ký chủ đại đại, d.a.o động năng lượng còn sót trùng khớp với năng lượng hệ thống Khương Thư Ý." Hệ thống khẳng định chắc nịch.
Thẩm Nam Sơ trầm mặc, hai tay khoanh ngực, mày nhíu chặt.
Khương Thư Ý là nữ chính của cuốn sách , theo cốt truyện gốc, cô đáng lẽ là một lương thiện chính trực, trộm văn vật? Lại còn liên quan đến hệ thống?
Thẩm Nam Sơ rằng, do sự can thiệp của cô, cốt truyện gốc lệch hướng, Khương Thư Ý vì ghen tị với những gì Thẩm Nam Sơ nên sớm hắc hóa, còn cấu kết với Bùi Chính Vĩ chuyện xa.
Cục trưởng Quách Thẩm Nam Sơ im lặng thì càng sốt ruột.
"Nam Sơ, giờ tính đây? Ba món độc bản đó mà tìm thì tổn thất lớn lắm đối với Cục Văn vật chúng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-243-tu-minh-dan-xac-den.html.]
Thẩm Nam Sơ ném cho Cục trưởng Quách ánh mắt trấn an: "Cục trưởng Quách, ngài yên tâm, cháu nhất định sẽ tìm văn vật."
Khương Thư Ý trộm văn vật để gì? Chắc chắn là để bán lấy tiền hoặc tuồn nước ngoài, chỉ cần theo dõi cô , kiểu gì cũng tìm manh mối.
"Anh Trịnh, giúp để ý Khương Thư Ý một chút, nếu thấy cô hành động bất thường thì báo cho ngay."
Khương Thư Ý? Chuyện liên quan gì đến cô ? Trịnh Đồng Vĩ hỏi nhiều: "Được, ngay đây!"
Thẩm Nam Sơ sang Cục trưởng Quách: "Cục trưởng Quách, chuyện tạm thời đừng để lộ ngoài, tránh rút dây động rừng. Có tin tức gì chúng liên lạc ."
Cục trưởng Quách gật đầu, giờ cũng chỉ thể . Ông Thẩm Nam Sơ với ánh mắt tin tưởng: "Nam Sơ, việc nhờ cả cháu, chú tin cháu nhất định giải quyết ."
Thẩm Nam Sơ thêm gì, rời khỏi kho hàng. Bước khỏi cổng Cục Văn vật, cô ngẩng đầu trời, ánh nắng chói chang nhưng trong mắt cô lạnh lẽo vô cùng.
Khương Thư Ý, Bùi Chính Vĩ... xem cơn sóng gió dễ dàng kết thúc như . Vốn dĩ Thẩm Nam Sơ định tìm Khương Thư Ý sớm thế . Không ngờ cô tự dẫn xác đến. Vậy thì những hành động tiếp theo đừng trách cô. Rốt cuộc, phạm , phạm .
Trong mắt Thẩm Nam Sơ lóe lên tia u tối. Cô rảo bước về phía Đại học Bắc Kinh. Xin nghỉ lâu như , cũng nên đến trường lộ diện chút thôi.
...
Trong khuôn viên Đại học Bắc Kinh, những lời đồn đại về Thẩm Nam Sơ vẫn dứt.
Khi Thẩm Nam Sơ về đến nơi thì vặn là buổi trưa. Cô thẳng về ký túc xá nghỉ ngơi.
Tần Dung thấy Thẩm Nam Sơ từ Cục Văn vật trở về, cố ý mát mẻ:
"Có mà, đến đơn vị mấy ngày tưởng ngon lắm, kết quả chẳng vẫn xám xịt mà về ?"
"Tớ thấy , chắc là chẳng bản lĩnh thật sự gì, giúp gì nên mới đuổi về đấy." Vi Lệ Lệ, bạn cùng phòng kiêm cái đuôi của Tần Dung, cũng hùa theo.
" đấy, ngày nào cũng nghỉ học, thành tích chắc chắn tụt dốc, đến lúc thi đạt, xem cô ăn thế nào!"
Thẩm Nam Sơ giọng điệu chỉ ch.ó mắng mèo của Tần Dung, chỉ lạnh một tiếng. Người phụ nữ , mặt cô cũng chẳng dám chỉ thẳng mặt mà mắng. Quá hèn.
Thẩm Nam Sơ đến mặt Tần Dung, ánh mắt lạnh lẽo, khí thế đột nhiên trở nên sắc bén.
Tần Dung chột , ánh mắt hoảng loạn:
"Thẩm... Thẩm Nam Sơ, cô, cô gì? cô, ... khác."
"Xùy!" Thẩm Nam Sơ nhạo, ánh mắt đầy vẻ chế giễu. "Không ngờ cô chỉ hèn nhát mà não còn bé, mấy trò bịt tai trộm chuông ngu ngốc."
Người Tần Dung run lên, môi run rẩy nên lời.
Thẩm Nam Sơ chỉ thấy mất hứng: "Lần , còn để thấy mấy lời thích... sẽ cho cô chữ 'sai' khó thế nào."
Tần Dung kìm run rẩy cả . Ánh mắt Thẩm Nam Sơ đáng sợ quá.
Nhìn Tần Dung run như cầy sấy, Thẩm Nam Sơ thấy thật nhàm chán, về giường ngủ.
Nhìn bóng lưng Thẩm Nam Sơ đang ngủ, trong mắt Tần Dung tràn đầy oán hận nhưng dám ho he nửa lời. Các bạn học xung quanh cũng khí thế của Thẩm Nam Sơ dọa sợ, chẳng ai dám bàn tán về cô nữa.
◇