Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 245: Em đoán được bằng cách nào thế?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:11:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" ."

 

Bùi Chính Năm nén sự nghi hoặc trong lòng, dặn dò Tôn Học Lâm: "Các tạm thời đừng kinh động đến Trịnh Đồng Vĩ, cũng đừng chạm mặt với Khương Thư Ý và Bùi Chính Vĩ. Tiếp tục quan sát xem bọn họ rốt cuộc gì. Có tình huống gì thì báo cáo kịp thời cho ."

 

"Rõ, đoàn trưởng!" Tôn Học Lâm chào kiểu quân đội rời .

 

Bùi Chính Năm ghế, trong lòng đầy rẫy câu hỏi. Anh hiểu Thẩm Nam Sơ, cô kiểu rỗi việc kiếm chuyện , nếu cô cho theo dõi Khương Thư Ý thì chắc chắn lý do. tại với ? Chẳng lẽ nỗi khổ tâm gì?

 

Buổi tối, Bùi Chính Năm về đến nhà, cửa thấy Thẩm Nam Sơ đang chơi cùng bé An Thần. Cậu nhóc khua tay múa chân, miệng ê a ngớt. Thẩm Nam Sơ mỉm dịu dàng, tay lắc lắc cái trống bỏi. Nhìn cảnh tượng , bao nhiêu thắc mắc trong lòng Bùi Chính Năm bay biến sạch.

 

Anh tới cạnh cô, xoa đầu con trai: "Nhóc con, hôm nay ở nhà ngoan ?"

 

"Ngoan lắm! Tiểu An Thần nhà ngoan nhất đấy." Bà nội Bùi và Bùi thi khen ngợi. Bùi Chính Năm con trai, ánh mắt tràn đầy tình phụ tử.

 

Buổi tối, khi Thẩm Nam Sơ đ.á.n.h răng rửa mặt xong khỏi phòng vệ sinh, thấy Bùi Chính Năm bên cạnh, áo sơ mi quân phục còn sơ vin hết, hai tay đút túi quần, dáng vẻ bồn chồn.

 

Cô lau tóc về phía phòng ngủ, khóe mắt thấy đàn ông cứ lầm lũi theo như cái đuôi. Cô dừng bàn trang điểm, cũng dừng theo, mắt ngang liếc dọc, lúc thì đồng hồ treo tường, lúc thì sờ cái ca tráng men tủ đầu giường, nhất quyết dám cô.

 

"Anh việc gì ?" Thẩm Nam Sơ vắt khăn mặt lên ghế, .

 

Bùi Chính Năm hỏi trúng tim đen, hai tay rút khỏi túi quần, ngón tay vô thức mân mê , "Ừ" một tiếng im bặt.

 

Thẩm Nam Sơ nhướng mày, truy hỏi nữa, gấp quần áo mới thu .

 

Lần Bùi Chính Năm càng sốt ruột, theo đến bên tủ quần áo, mũi chân di di xuống sàn nhà, giọng nhỏ hơn cả tiếng muỗi kêu:

 

"Nam Sơ , cái đó... hôm nay Tôn Học Lâm với chút chuyện."

 

"Hửm?" Thẩm Nam Sơ ngẩng đầu lên, cất chiếc áo len gấp gọn ngăn kéo.

 

Bùi Chính Năm sườn mặt cô, môi mấp máy, lời đến bên miệng nuốt xuống, lảng sang chuyện khác: "Cũng gì to tát, chỉ là... chỉ là hỏi em thích ăn sủi cảo , mai mang ít bột mì về nhà."

 

Lúc Thẩm Nam Sơ mới dừng tay, đầu Bùi Chính Năm. Vị đoàn trưởng oai phong lẫm liệt thường ngày ở đơn vị, giờ phút ánh mắt lảng tránh, dối vụng về. Thú vị thật.

 

"Bùi Chính Năm," Thẩm Nam Sơ nén , cố ý nghiêm mặt, "Có chuyện gì thì thẳng, đừng vòng vo lưng em nữa, cứ qua thế em gấp quần áo xong ."

 

Bị cô vạch trần, Bùi Chính Năm ngược thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn rụt rè dịch đến mặt cô, gãi gãi đầu:

 

"Anh chỉ hỏi... em bảo Trịnh Đồng Vĩ theo dõi Khương Thư Ý, là nguyên nhân gì ? Anh nghi ngờ em, chỉ là... chỉ là lo lắng cho em thôi."

 

Nói xong, còn vội vàng bổ sung: "Nếu em cũng , chỉ hỏi chút thôi."

 

Dáng vẻ cẩn trọng chẳng còn chút nào quyết đoán của quân nhân, sống thoát thoát là một "cái đuôi nhỏ" sợ vợ giận.

 

Thẩm Nam Sơ sững một chút, ngay đó hiểu , Bùi Chính Năm chắc chắn cũng đang giám sát Bùi Chính Vĩ nên mới phát hiện hành tung của Trịnh Đồng Vĩ.

 

Cô nhướng mày: "Sao? Anh cảm thấy em lo chuyện bao đồng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-245-em-doan-duoc-bang-cach-nao-the.html.]

 

"Đâu , chắc chắn !" Giọng điệu Bùi Chính Năm mang vài phần lấy lòng. "Anh chỉ tò mò thôi, tại em theo dõi Khương Thư Ý? Cô chuyện gì ?"

 

Nhìn bộ dạng cẩn thận từng li từng tí của chồng, Thẩm Nam Sơ nhịn .

 

"Anh còn nhớ chuyện em kể mấy hôm về vụ mất trộm văn vật ở Cục Văn vật ?" Thẩm Nam Sơ xuống cạnh , bình tĩnh . "Số văn vật đó là do Khương Thư Ý trộm. Hơn nữa, cô còn hợp tác với Bùi Chính Vĩ. Bùi Chính Vĩ phụ trách tiêu thụ văn vật đó, bọn họ thậm chí còn liên hệ với mua nước ngoài, định tuồn văn vật khỏi biên giới."

 

Bùi Chính Năm xong, sắc mặt lập tức trầm xuống: "Thế mà chuyện ! Bùi Chính Vĩ dám cấu kết với ngoài, buôn lậu văn vật quốc gia!"

 

"Hiện tại lúc rút dây động rừng." Thẩm Nam Sơ từ từ kể kế hoạch của . "Trịnh Đồng Vĩ thám thính địa điểm giao dịch của bọn chúng, tuần , tại nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô. Đến lúc đó chúng giăng thiên la địa võng, chỉ bắt quả tang tại trận mà còn thể nội gián trong Cục Văn vật và thế lực nước ngoài lưng chúng."

 

Bùi Chính Năm gật đầu, nén cơn giận trong lòng: "Có cần bên phái hỗ trợ ?"

 

"Thế thì còn gì bằng."

 

Không Thẩm Nam Sơ tin tưởng Trịnh Đồng Vĩ, mà là việc chuyên môn cứ để chuyên môn . Việc bắt , Bùi Chính Năm và đồng đội của tuyệt đối là chuyên gia. Rốt cuộc, nhỡ sơ hở, Thẩm Nam Sơ chẳng tốn thêm chút "quỹ đen" (giá trị chán ghét) để giải quyết ?

 

"Được, thành vấn đề."

 

Bùi Chính Năm thậm chí tính toán sẽ tự dẫn đội. Dù Bùi Chính Vĩ vẫn còn giá trị lợi dụng để câu con cá lớn phía , thể bắt ngay. Vẫn là tự tọa trấn chỉ huy thì yên tâm hơn.

 

Lúc , hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Thẩm Nam Sơ:

 

"Ký chủ đại đại, Khương Thư Ý liên lạc với nội gián trong Cục Văn vật. Nội gián bảo dạo Cục đang kiểm kê, nhắc cô cẩn thận một chút, đừng để phát hiện."

 

Ánh mắt Thẩm Nam Sơ sắc . Xem cá sắp c.ắ.n câu .

 

"Tên nội gián là ai?"

 

"Hì hì, ký chủ đại đại chắc chắn đoán ." Giọng hệ thống đầy vẻ phấn khích.

 

"Tuyệt đối Lý Quan Hoa, cũng thể là Tả Văn Kiệt." Thẩm Nam Sơ , khiến hệ thống ngẩn vài giây.

 

"Ký chủ đại đại, ?"

 

"Là chị Vương đúng ?"

 

Câu của Thẩm Nam Sơ khiến hệ thống hóa đá. Hồi lâu nó mới tìm giọng của :

 

"Ký chủ đại đại, cô... cô đoán bằng cách nào thế?"

 

"Đoán á?" Trong mắt Thẩm Nam Sơ hiện lên vẻ khinh thường. "Đây chẳng là sự thật bày mắt ?"

 

Lý Quan Hoa và Tả Văn Kiệt đến mức Khương Thư Ý mua chuộc. Hơn nữa hai Thẩm Nam Sơ đều tiếp xúc qua, họ đều là thông minh, sẽ vì cái lợi nhỏ mắt mà chôn vùi tiền đồ. Cho nên chỉ thể là chị Vương. Bởi vì phận của chị lỗ hổng.

 

...

 

Loading...