Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 256: Không hổ là chị dâu của mình, đúng là lợi hại!

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:11:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng, ngày thi cuối kỳ cũng tới.

 

Sáng sớm tháng Bảy, ánh mặt trời mang theo nhiệt độ nóng rát. Trong khí tràn ngập thở căng thẳng và lo âu.

 

Thẩm Nam Sơ cũng vì việc thi hai bài thi của hai khóa khác trường học sắp xếp riêng một phòng thi để đặc quyền.

 

Cô vẫn giữ thần sắc bình tĩnh bước phòng học của lớp , tìm chỗ dán tên xuống. Cô hòa nhập với những bạn học xung quanh, thì lẩm bẩm ôn bài, thì mặt mày trắng bệch vì quá căng thẳng.

 

Cách giờ mở đề chính thức còn hơn mười phút, trong phòng học hầu như thấy tiếng trò chuyện, chỉ còn tiếng lật sách xôn xao và tiếng hít thở dồn dập.

 

Không ít bạn học vẫn đang liều mạng theo kiểu "nước tới trôn mới nhảy", hận thể ép chút nước trong vài phút cuối cùng, đôi mắt cứ dán chặt sách giáo khoa.

 

Hình thành sự đối lập rõ rệt với bọn họ chính là Thẩm Nam Sơ.

 

Nàng khí định thần nhàn ở đó, phảng phất như mắt là kỳ thi nghiêm túc quyết định thành bại của cả học kỳ, mà chỉ là một buổi bài tập lớp bình thường.

 

Chủ nhiệm lớp Tôn Minh, bởi vì lo lắng chuyện Thẩm Nam Sơ thi liên tiếp hai bài thi độ khó cao của năm nhất và năm ba, trong lòng thực sự yên, nên cố ý chủ động yêu cầu tới giám thị để tự để mắt tới cô.

 

Vừa bước phòng học, ánh mắt ông theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Thẩm Nam Sơ đầu tiên.

 

Khi thấy bộ dáng "lão tăng nhập định", nhàn nhã như thể chuyện liên quan đến của cô, trong lòng Tôn Minh tức khắc chút hụt hẫng, thậm chí chút nôn nóng kiểu "chỉ tiếc rèn sắt thành thép".

 

Cái cô nương !

 

Lát nữa là tác chiến liên tục, thi hai bài thi độ khó địa ngục đấy!

 

Ít nhất cũng tỏ căng thẳng một chút chứ! Cho dù giống bên cạnh "nước đến chân mới nhảy", giả vờ giả vịt một chút cũng mà!

 

Nhìn xem các bạn học khác kìa.

 

Bùi Vân Chu đang cau mày lật nhanh vở ghi chép, thằng nhóc Trương Cường thì gấp đến độ sắp giật hết tóc đầu xuống, Lý Triết thì cầm sách lẩm bẩm học thuộc lòng...

 

Tôn Minh thật qua gõ gõ bàn Thẩm Nam Sơ, nhắc nhở cô hãy coi trọng kỳ thi lên.

 

Đáng tiếc, Thẩm Nam Sơ vẫn cứ giữ bộ dạng mây trôi nước chảy.

 

"Các em trật tự! Chuẩn thi!"

 

Tôn Minh hít sâu một , đến bục giảng, gõ gõ bàn, dõng dạc tuyên bố:

 

"Hiện tại, đem tất cả những đồ vật liên quan đến bài thi, sách giáo khoa, vở ghi chép, tài liệu ôn tập, tất cả đều mang lên bục giảng! Nhanh lên!"

 

Tôn Minh dứt lời, trong phòng học vang lên một tràng tiếng sột soạt dậy và tiếng thở dài.

 

Các bạn học lưu luyến nỡ gấp sách vở , "một bước ba bước ngoái đầu" mang tài liệu lên bục giảng.

 

Có vài khắc khổ thậm chí còn , tranh thủ vài giây cuối cùng liếc thêm mấy cái, hận thể đôi mắt xuyên thấu để mang kiến thức phòng thi.

 

Mà trong ngăn kéo của Thẩm Nam Sơ sớm trống trơn, cô căn bản mang bất kỳ tài liệu ôn tập nào tới.

 

Tôn Minh cau mày tuần tra phòng học một vòng, xác nhận tất cả tài liệu đều nộp lên xong, lúc mới bắt đầu phát đề thi.

 

Khi tờ đề thi mang theo mùi mực in truyền tới tay mỗi học sinh, phòng học trong nháy mắt rơi tĩnh mịch, ngay đó liền vang lên tiếng hít khí lạnh và tiếng rên rỉ khe khẽ nối tiếp .

 

Đề , cũng quá khó !

 

So với bài tập ngày thường và đề thi thử đều hóc búa, phức tạp hơn nhiều!

 

Chỉ riêng phần trắc nghiệm, các lựa chọn khiến hoa cả mắt, chứ đừng đến những câu hỏi dài dòng, yêu cầu vận dụng kiến thức tổng hợp ở phần tự luận.

 

Bùi Vân Chu cầm bút, mày nhíu chặt thành một cục, đối với câu hỏi đầu tiên liền rơi trầm tư.

 

Trương Cường càng là vò đầu bứt tai, trán toát mồ hôi mỏng, đôi mắt quét qua quét đề thi, nhưng dường như tìm thấy chỗ để đặt bút, trong miệng nhịn lẩm bẩm:

 

"Xong xong , cái đề gì thế , cũng quá biến thái..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-256-khong-ho-la-chi-dau-cua-minh-dung-la-loi-hai.html.]

Lý Triết, ngày thường thành tích cũng tệ lắm thì trầm hơn chút. Cậu hít sâu một , vội vã động bút, mà nhanh chóng xem qua một lượt cả tờ đề.

 

Dần dần, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, suy tư lâu mới bắt đầu tính toán giấy nháp, chậm chạp đặt bút phiếu trả lời.

 

Trong khi đó, ánh mắt Thẩm Nam Sơ bình tĩnh gợn sóng, phảng phất như thứ cô thấy là bài toán khó, mà đơn giản như 1 cộng 1 bằng 2.

 

Cô cầm bút máy lên, hề do dự tạm dừng, bắt đầu múa bút thành văn.

 

Ngòi bút lướt mặt giấy, phát tiếng "sàn sạt" đều đặn và nhẹ nhàng, tạo thành sự khác biệt một trời một vực với sự nôn nóng thể đặt bút của các bạn học khác.

 

Sự chú ý của Tôn Minh vẫn luôn đặt ở phía Thẩm Nam Sơ, hầu như tuần tra nơi khác.

 

Trời mới , khi ông nhận túi đề thi cuối kỳ niêm phong của năm nhất và năm ba từ phòng giáo vụ, ông Thẩm Nam Sơ toát một phen mồ hôi lạnh!

 

Ông trộm liếc qua một cái, đề thi cuối kỳ , tổ bộ môn hiển nhiên là xuống tay tàn nhẫn, độ khó vượt xa năm.

 

Đề thi năm nhất khó, mà đề thi năm ba càng thể gọi là cấp độ địa ngục, kiến thức sâu rộng, dạng đề linh hoạt đa biến, ngay cả ông là giáo viên cũng thấy da đầu tê dại.

 

Hiện tại, thấy Thẩm Nam Sơ nhận đề xong chỉ lược xem một chút liền bắt đầu trả lời trôi chảy, trái tim đang treo lơ lửng của Tôn Minh rốt cuộc cũng thoáng buông xuống một chút.

 

Ít nhất, cô giống như một bạn học, trực tiếp đề khó dọa sợ đến mức động đậy nổi bút.

 

Thời gian từng giọt từng giọt trôi trong bầu khí căng thẳng.

 

Trong phòng học chỉ còn tiếng ngòi bút ma sát trang giấy và tiếng thở dài nặng nề thỉnh thoảng truyền đến.

 

Nửa giờ trôi qua, ngay khi đại đa bạn học còn đang đau khổ vật lộn với mấy câu trắc nghiệm đầu tiên, Thẩm Nam Sơ đột nhiên giơ tay lên.

 

Trong lòng Tôn Minh "lộp bộp" một cái, tưởng rằng Thẩm Nam Sơ gặp đề bài hóc búa giải quyết hỏi, vội vàng từ bục giảng bước nhanh xuống, khom lưng, hạ giọng quan tâm hỏi:

 

"Trò Thẩm, ? Có chuyện gì ? Là đề bài vấn đề ?"

 

Thẩm Nam Sơ ngẩng đầu, ánh mắt trong veo bình tĩnh, ngữ khí thản nhiên : "Thầy Tôn, em xong , em nộp bài."

 

Cái gì?!

 

Tôn Minh quả thực thể tin tai !

 

Ngắn ngủi nửa tiếng đồng hồ liền xong?

 

Sao thể!

 

Đây chính là đề thi cuối kỳ độ khó vượt mức quy định đấy!

 

Ông theo bản năng thoáng qua đồng hồ, xác nhận lầm thời gian, về phía tờ bài chi chít, chữ tinh tế của Thẩm Nam Sơ, khiếp sợ đến nhất thời nên lời.

 

Không chỉ Tôn Minh tin , các bạn học trong phòng câu của cô cũng tất cả đều ngây như phỗng, động tác nhất trí ngẩng đầu lên, ánh mắt tập trung cô, phảng phất như thấy chuyện nghìn lẻ một đêm!

 

Trương Cường đang đối diện với một bài toán hàm mà sầu thảm, Thẩm Nam Sơ nộp bài, kinh ngạc đến mức cây bút trong tay rơi "lạch cạch" xuống bàn, miệng há to đến mức thể nhét một quả trứng gà.

 

Cậu dùng sức dụi dụi mắt: "Cô xong ? Mới nửa tiếng thôi mà! Trời ơi! còn xong phần trắc nghiệm nữa!"

 

Lý Triết cũng vẻ mặt khó thể tin, đẩy đẩy mắt kính, bộ dáng bình tĩnh tự nhiên của Thẩm Nam Sơ, xem bài thi mới một phần ba của , khổ lắc lắc đầu.

 

"Khoảng cách giữa với ... quả nhiên còn lớn hơn giữa và chó... Chuyện cũng quá khoa trương ..."

 

Ngay cả luôn luôn trầm , chút hiểu về thực lực của Thẩm Nam Sơ là Bùi Vân Chu, giờ phút cũng ngẩn .

 

Cậu vốn cảm thấy ôn tập cũng coi như đầy đủ, tuy rằng đề bài khó, nhưng nỗ lực một chút chắc là thể ứng phó.

 

tốc độ của chị dâu nhà ... vượt qua phạm vi hiểu của .

 

Không hổ là chị dâu của , đúng là lợi hại!

 

(๑•̀ㅂ•́)و✧

 

 

Loading...