Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 263: Ai to gan như vậy, dám bắt nạt em Ba nhà chúng tôi?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:11:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bùi Vân Tịch quả thực cái logic vớ vẩn chọc .

 

Cô ngẩng đầu lên với vẻ cạn lời đến cực điểm, Tần Trân đang vẻ nghĩa chính ngôn từ, khóe miệng nhếch lên một độ cong mỉa mai:

 

"Tần Trân, ý của là, lòng thì nhất định cảm kích ?"

 

"Mặc kệ cần , nguyện ý , chỉ cần bày tỏ lòng , mang ơn đội nghĩa mà tiếp nhận?"

 

"Đây là cái đạo lý gì ? Chuyện của , khi nào đến phiên khác tới quyết định nên nên cảm kích?"

 

Lời của cô giống như s.ú.n.g máy, nhanh chuẩn, lưu tình chút nào:

 

"Lòng của là chuyện của , nhận là tự do của ."

 

"Sao hả, cần giúp đỡ còn thành sai ?"

 

"Cái công phu đạo đức bắt cóc của , xem còn mạnh hơn bản lĩnh học y nhiều đấy."

 

Cái miệng của Bùi Vân Tịch tiếng là độc địa, một khi mở miệng liền chọc thẳng chỗ hiểm.

 

Tần Trân lời chặn đến n.g.ự.c khó chịu, mặt trướng đỏ bừng, phản bác phát hiện căn bản chút sức phản kháng nào về mặt mồm mép, chỉ thể phí công trừng mắt Bùi Vân Tịch:

 

"Cậu... ..."

 

"Cậu" nửa ngày cũng một câu phản bác chỉnh.

 

Triệu Kính thấy tình cảnh càng thêm khó coi, chạy nhanh kéo cánh tay Tần Trân, thấp giọng :

 

"Thôi, Tần Trân, đừng nữa. Là... là nên nhiều chuyện."

 

Lời của càng Tần Trân cảm thấy Bùi Vân Tịch khiến Triệu Kính chịu oan ức tày trời.

 

Bùi Vân Tịch lười để ý tới bọn họ, xách cuộn chăn nệm nặng nhất và cặp sách lên, tay xách nách mang bao lớn bao nhỏ, chút vất vả cửa ký túc xá.

 

Chờ Bùi Vân Tịch đến cổng trường, tìm một bóng cây chờ, oan gia ngõ hẹp, gặp Triệu Kính đang đạp xe tới cùng Tần Trân ở ghế .

 

Bánh xe đạp mới tinh lăn qua mặt đất, phát tiếng vang nhẹ nhàng.

 

Tần Trân một tay nhẹ nhàng vịn eo Triệu Kính, mặt mang theo vẻ đắc ý kiểu khoe khoang.

 

Hai hành lý gọn nhẹ, tạo thành sự đối lập rõ rệt với đống hành lý chất như núi bên cạnh Bùi Vân Tịch, qua xác thật nhẹ nhàng thoải mái hơn ít.

 

Khi xe đạp ngang qua Bùi Vân Tịch, tốc độ chậm .

 

Tần Trân liếc xéo Bùi Vân Tịch, khóe miệng bĩu môi:

 

"Ái chà, thế, ai tới đón ? Còn đây chờ công? Không bảo cần đưa ?"

 

Bùi Vân Tịch trợn trắng mắt: "Ai bảo ai đón?"

 

"À, đang đến bà chị dâu ở Đại học Bắc Kinh của hả?"

 

Tần Trân lập tức nghĩ đến lời đồn ở Đại học Bắc Kinh, chị dâu tự lái xe đưa đón :

 

"Cái bà chị dâu đó của , ốc còn mang nổi ốc ?"

 

"Nghe nha, chị gian lận ở trường, bắt quả tang, ầm ĩ lắm, chậc chậc, thật là mất mặt hổ..."

 

vốn dĩ chỉ định châm chọc mỉa mai Bùi Vân Tịch vài câu để trút giận chuyện ở ký túc xá, nhưng một hồi liền lôi cả cái tin đồn vớ vẩn về Thẩm Nam Sơ mà cô , giọng điệu tràn ngập vẻ hả hê khi gặp họa.

 

Đáng tiếc, tin tức của cô thời.

 

Bùi Vân Tịch vốn dĩ chỉ lười phản ứng Tần Trân, nhưng lời chỉ nhắm cô, thế mà còn dám bôi nhọ chị dâu mà cô kính trọng và bảo vệ nhất - Thẩm Nam Sơ!

 

Việc chạm đến điểm mấu chốt của Bùi Vân Tịch!

 

Sắc mặt Bùi Vân Tịch nháy mắt trầm xuống, ánh mắt trở nên sắc bén như dao.

 

"Tần Trân, miệng sạch sẽ một chút cho !"

 

Giọng Bùi Vân Tịch lạnh như băng: "Cậu dám tung tin đồn nhảm về chị dâu ?"

 

Tần Trân ánh mắt của cô dọa giật một cái, nhưng ngay đó ỷ Triệu Kính ở bên, đang xe đạp, gan liền to lên, mạnh miệng :

 

" bịa đặt cái gì? Bên ngoài đều truyền như thế! Đại học Bắc Kinh dán đầy bố cáo kìa! Thẩm Nam Sơ chính là gian lận..."

 

còn xong, Bùi Vân Tịch nổi giận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-263-ai-to-gan-nhu-vay-dam-bat-nat-em-ba-nha-chung-toi.html.]

hai lời, một bước dài xông lên phía , động tác nhanh đến kinh .

 

Chỉ thấy tay trái cô nhanh như chớp vươn , túm chặt lấy cánh tay Tần Trân, đó dùng sức kéo mạnh xuống!

 

"A!"

 

Tần Trân kịp phòng ngừa, hét lên một tiếng, cả ngạnh sinh sinh lôi từ ghế xe đạp xuống, lảo đảo vài bước, suýt chút nữa ngã sấp mặt, bộ dáng chật vật chịu nổi.

 

"Bùi Vân Tịch! Cậu cái gì !"

 

Triệu Kính thất kinh, vội vàng bóp phanh, chân dài bước xuống xe, vội vàng tiến lên ngăn cản, sợ hai nữ đồng chí thật sự đ.á.n.h .

 

Bùi Vân Tịch giảo hoạt vô cùng.

 

như tiếp tục lao Tần Trân, nhưng thực tế khóe mắt vẫn luôn liếc Triệu Kính.

 

Ngay khoảnh khắc Triệu Kính vươn tay tách cô và Tần Trân , chân Bùi Vân Tịch như lơ đãng trượt một cái, lấy một góc độ cực kỳ xảo quyệt, đột nhiên đ.â.m sầm Triệu Kính đang định can ngăn!

 

Cú va chạm của Bùi Vân Tịch khéo, dùng chính là lực đòn bẩy.

 

Mọi sự chú ý của Triệu Kính đều dồn việc tách hai , ngờ Bùi Vân Tịch sẽ đột nhiên chơi chiêu .

 

Chân căn bản vững, kêu "ái da" một tiếng, cả mất thăng bằng, lao thẳng về phía !

 

Mà ngay phía , chính là Tần Trân mới vững, còn đang hồn!

 

"Rầm!"

 

"Á!"

 

Hai tiếng kêu sợ hãi vang lên, hai ngã đè lên một cục chắc nịch.

 

Triệu Kính đè cả lên Tần Trân, chiếc xe đạp cũng đổ "loảng xoảng" sang một bên.

 

Cú ngã của Tần Trân thật sự đau điếng, khuỷu tay và đầu gối đập xuống nền đất cứng, đau đến mức cô nhe răng trợn mắt, nước mắt lưng tròng.

 

cùng lúc đó, thích đè chặt như thế, khiến cô trong cơn đau đớn, đáy lòng tự chủ nảy sinh một tia ngượng ngùng và mừng thầm bí ẩn, đúng lúc chút nào.

 

Triệu Kính thì t.h.ả.m .

 

Khi ngã xuống, mắt cá chân truyền đến cơn đau thấu tim, hiển nhiên là trẹo .

 

Anh thử lên, nhịn hít một ngụm khí lạnh, trán toát mồ hôi hột.

 

Tần Trân nhanh cũng phát hiện Triệu Kính , thấy vẻ mặt thống khổ và cái chân dám chạm đất của , chút tâm tư kiều diễm nhen nhóm nháy mắt sự phẫn nộ thế.

 

giãy giụa bò khỏi Triệu Kính, cũng bất chấp đau đớn : "Anh Triệu, chứ?"

 

Triệu Kính lắc đầu.

 

Tần Trân thở phào nhẹ nhõm, đầu chỉ mũi Bùi Vân Tịch, mắng té tát:

 

"Bùi Vân Tịch! Cái đồ đàn bà chanh chua! Cậu cố ý! Cậu dám đẩy Triệu! Cậu xem chân Triệu thương kìa! để yên cho ! nhất định sẽ tìm lãnh đạo trường, xử phạt!"

 

Bùi Vân Tịch tại chỗ, phủi phủi tro bụi hề tồn tại tay, mắt lạnh Tần Trân đang tức hộc m.á.u và Triệu Kính mặt mày trắng bệch vì đau. Trên mặt cô chút sợ hãi nào, ngược còn mang theo vẻ nhẹ nhõm khi mưu kế thực hiện .

 

định mở miệng mắng , đúng lúc ——

 

Một tiếng động cơ ô tô trầm thấp hữu lực từ xa tới gần, tốc độ cực nhanh! Ngay khoảnh khắc đến gần cổng trường, tài xế đột nhiên đ.á.n.h tay lái, đồng thời kéo phanh tay!

 

"Két —— kít!"

 

Lốp xe ma sát với mặt đất phát âm thanh ngắn ngủi mà chói tai, chiếc xe màu đen thực hiện một cú drift cực kỳ mắt, dứt khoát lưu loát, dừng vững vàng ngay mặt Bùi Vân Tịch.

 

Màn xuất hiện bất thình lình nháy mắt trấn áp tất cả tại hiện trường.

 

Tiếng c.h.ử.i bậy của Tần Trân im bặt, Triệu Kính cũng quên cả đau ở chân, cùng những học sinh xung quanh thu hút tới, trợn mắt há hốc mồm chiếc xe phảng phất như từ trời giáng xuống .

 

Ngay đó, cửa kính ghế lái hạ xuống, lộ một khuôn mặt kiều diễm bức , mang theo vài phần chút để ý nhưng khí tràng mười phần.

 

Thẩm Nam Sơ một tay đặt vô lăng, nghiêng đầu.

 

Đôi môi đỏ mọng hé mở, giọng cao nhưng rõ ràng truyền tai :

 

"Ai to gan như , dám bắt nạt em Ba nhà chúng ?"

 

...

 

 

Loading...