Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 264: Tâm của cậu cũng lớn quá đấy?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 05:11:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chị dâu!"

 

Bùi Vân Tịch thấy Thẩm Nam Sơ hạ cửa kính xe xuống, đôi mắt nháy mắt sáng rực lên.

 

Chút lệ khí đối chọi gay gắt nháy mắt tiêu tán còn tăm , phảng phất như đứa trẻ oan ức rốt cuộc cũng gặp phụ thể chống lưng cho .

 

Cửa xe "cạch" một tiếng mở , Thẩm Nam Sơ lưu loát nhảy từ ghế lái xuống.

 

Cô mặc một chiếc áo khoác kaki kiểu công nhân vặn, dáng đĩnh đạc, cử chỉ toát lên vẻ phóng khoáng khó tả.

 

Gần như cùng lúc, cửa xe bên cũng mở, Bùi Vân Chu nhanh chóng xuống xe.

 

Cậu hai lời, chạy chậm tới bên cạnh Bùi Vân Tịch, vươn tay xách đống hành lý bao lớn bao nhỏ của cô lên xe.

 

Phần còn là chuyện của phụ nữ các cô.

 

Thẩm Nam Sơ bước những bước thong dong, thẳng đến mặt Tần Trân đang bệt đất với bộ dạng chật vật và Triệu Kính sắc mặt trắng bệch ôm mắt cá chân.

 

yên, lợi thế chiều cao cộng thêm khí tràng mạnh mẽ vô hình tỏa tạo thành một loại áp lực từ cao xuống.

 

Ánh mắt cô đầu tiên nhàn nhạt lướt qua Triệu Kính đang đau đớn và hổ, ngay đó dừng khuôn mặt còn vương nước mắt và sự phẫn hận của Tần Trân.

 

"Em Ba, bọn họ bắt nạt em ?"

 

Giọng Thẩm Nam Sơ bình tĩnh gợn sóng, vui giận, tự một sức mạnh thót tim.

 

"Vâng , chị dâu!"

 

Bùi Vân Tịch, nãy còn mồm mép lanh lợi, sức chiến đấu bùng nổ, giờ phút lập tức đổi thành biểu cảm đáng thương hề hề.

 

Cô nàng gật đầu lia lịa, chỉ Tần Trân cáo trạng: "Cô em, còn tung tin đồn về chị, khó lắm! Triệu Kính còn định giúp cô , suýt chút nữa đẩy ngã em đấy!"

 

Cái bản lĩnh đổi trắng đen, ăn cướp la làng của cô nàng, vận dụng đến mức lô hỏa thuần thanh, chút nào thấy đỏ mặt.

 

Này... Này quả thực là ác nhân cáo trạng mà!

 

Tần Trân tức giận đến cả phát run, phổi sắp nổ tung, chỉ Bùi Vân Tịch: "Cậu... ..." nửa ngày trời, thể lập tức tổ chức ngôn ngữ phản kích hữu hiệu.

 

Thẩm Nam Sơ chỉ đó, ánh mắt bình tĩnh , khiến cô cảm giác như mãnh thú chằm chằm, sống lưng lạnh toát.

 

Mà Triệu Kính ở bên cạnh, giờ phút chút ngẩn .

 

Ánh mắt tự chủ Thẩm Nam Sơ thu hút.

 

Vốn dĩ, cho rằng sự tươi tắn hoạt bát của Bùi Vân Tịch là hàng đầu, ngờ phụ nữ gọi là "chị dâu" mắt một phong thái khác biệt.

 

Vẻ của cô trưởng thành hơn, mang theo sự lười biếng chút để ý, nhưng ánh mắt sắc bén cùng khí chất hiên ngang phóng khoáng quanh hòa quyện , tạo thành một sức quyến rũ cực mạnh.

 

Khiến trong lúc nhất thời tim đập nhanh mất kiểm soát, gần như quên cả cơn đau ở mắt cá chân.

 

Đây... quả thực chính là hình mẫu phụ nữ hảo trong tưởng tượng của !

 

Mày Thẩm Nam Sơ nhíu khó phát hiện.

 

hai kẻ đang đất, một kẻ tức đến nên lời, một kẻ chằm chằm ngẩn ngơ, trong lòng cảm thấy buồn .

 

Chỉ bằng hai kẻ qua sức chiến đấu yếu nhớt , thật sự thể bắt nạt cô em chồng đanh đá như ớt chỉ thiên nhà ?

 

sang Bùi Vân Tịch đang nỗ lực giả vờ đáng thương, trong mắt mang theo chút thấu hiểu và bất đắc dĩ:

 

"Nghịch ngợm!"

 

Trong giọng bao nhiêu trách cứ, ngược mang theo chút dung túng.

 

"Hì hì!"

 

Bùi Vân Tịch thấy chị dâu thấu mánh khóe của , cũng giả vờ nữa, đắc ý nhăn mũi, như con mèo nhỏ trộm mỡ.

 

Thẩm Nam Sơ lắc đầu, cảm thấy vở kịch nên kết thúc, cô xoay chuẩn gọi các em lên xe rời .

 

lúc ,

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-264-tam-cua-cau-cung-lon-qua-day.html.]

"Chờ, chờ một chút! Vị đồng chí , xin chào!"

 

Triệu Kính rốt cuộc lấy tinh thần, nén đau, giãy giụa dậy:

 

"Chúng là bạn học của Bùi Vân Tịch, ... khả năng chút hiểu lầm."

 

Anh cố gắng vớt vát chút hình tượng, đặc biệt là mặt "chị dâu" kinh .

 

Thẩm Nam Sơ , bước chân khựng , nhướng mày, xoay , mang theo ánh mắt soi xét về phía Triệu Kính, tựa hồ xem còn gì.

 

Không đợi Thẩm Nam Sơ mở miệng, Bùi Vân Tịch ở bên cạnh giống như gà bảo vệ con, nháy mắt xù lông, giành một bước mở miệng, lời như s.ú.n.g liên thanh, độc cay:

 

"Triệu Kính, thế? Cậu Tần Trân còn đủ, tán tỉnh thành, bây giờ đ.á.n.h chủ ý lên chị dâu hả?"

 

"Tâm của cũng lớn quá đấy? Ăn trong bát còn trong nồi, cũng tự xem bản đức hạnh gì, xứng ?"

 

"Bùi Vân Tịch, hươu vượn cái gì?!"

 

Triệu Kính lời lưu tình chọc thủng tâm tư bí ẩn lóe lên trong sâu thẳm nội tâm.

 

Tức khắc, mặt lúc xanh lúc trắng, khó coi đến mức chỗ dung . Anh phản bác, nhưng chột , bắt đầu từ .

 

Ngược là Tần Trân, lời của Bùi Vân Tịch, thấy bộ dạng quẫn bách vì trúng tim đen của Triệu Kính, một cơn tà hỏa xông thẳng lên não.

 

hận Bùi Vân Tịch lựa lời, càng hận Triệu Kính thế nhưng thật sự lộ ánh mắt kinh diễm với Thẩm Nam Sơ.

 

Tất cả đều tại bọn họ!

 

Tần Trân đột nhiên bò dậy từ đất, cũng bất chấp phủi bụi , liền the thé giọng bênh vực Triệu Kính, thuận tiện quên dẫm đạp Thẩm Nam Sơ:

 

"Bùi Vân Tịch, bớt ngậm m.á.u phun ở đây ! Anh Triệu mới loại như !"

 

"Cậu tưởng ai cũng giống ... giống nhà ? Hừ, chừng vài chính là ỷ vài phần nhan sắc, khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt đấy!"

 

dám trực tiếp chỉ Thẩm Nam Sơ mà mắng, nhưng ánh mắt đầy hàm ý rõ ràng dừng Thẩm Nam Sơ.

 

Bùi Vân Tịch , thế còn chịu ?

 

Dám mặt cô ngấm ngầm hại bôi nhọ chị dâu cô kính trọng nhất?

 

Cô nháy mắt liền nổ tung, hỏa lực khai, cãi với Tần Trân.

 

Lần so với lúc ở cửa ký túc xá còn kịch liệt hơn.

 

Bùi Vân Tịch từ ngữ phong phú, logic rõ ràng, chuyên chọn chỗ đau của Tần Trân mà chọc.

 

Mắng đến mức Tần Trân chút sức lực chống cự, chỉ thể lặp lặp những câu tái nhợt vô lực như "Cậu bậy", "Cậu càn".

 

Thẩm Nam Sơ và Bùi Vân Chu ( cất xong hành lý ) sóng vai , hai đều ý định tiến lên ngăn cản, ung dung Bùi Vân Tịch đơn phương "xả đạn".

 

Bùi Vân Chu thậm chí còn thì thầm với chị dâu:

 

"Cái miệng của chị Ba, ở Đại học Y sợ là đắc tội ít , mà cũng thắng ít trận !"

 

"Nhìn thấy chị vẫn lợi hại như , em yên tâm ."

 

Khóe miệng Thẩm Nam Sơ nhếch, gật đầu.

 

Trận cãi vã xác thật gì hồi hộp, là cục diện nghiêng về một phía.

 

Cô kiên nhẫn chờ, thẳng đến khi Bùi Vân Tịch tựa hồ mắng sướng miệng, khí thế cũng đủ , mới nhanh chậm nữa tiến lên.

 

Tần Trân mặt đỏ tai hồng, đang thở hổn hển, ngữ khí bình đạm nhưng mang theo ý vị thẩm vấn đầy uy lực:

 

"Cô tên là Tần Trân?"

 

Thẩm Nam Sơ dừng một chút, tựa hồ đang hồi ức cái gì, đó bừng tỉnh :

 

"Tần Dung là gì của cô?"

 

...

 

 

Loading...