Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 84: Việc này, cháu quyết làm bằng được
Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:27:34
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên ngoài chuồng bò. Thẩm Nam Sơ cầm lọ chất lỏng dạng sệt, quan sát kỹ lưỡng, đưa lên mũi ngửi ngửi. Lưu Hoài Nghĩa và Trương Khánh Phong căng thẳng cô.
"Thử gội đầu cho cháu xem." Thẩm Nam Sơ đưa lọ cao gội đầu cho Trương Khánh Phong. Không hai lời, Trương Khánh Phong lấy cao gội đầu bắt đầu gội. Suốt quá trình, Thẩm Nam Sơ những ngửi thấy mùi khó chịu nào mà còn thoang thoảng mùi cỏ xanh thơm mát. Mùi hương khá , quá nồng, kết hợp với bã càng thêm đậm đà.
Lưu Hoài Nghĩa hồi hộp hỏi: "Đồng chí Thẩm, thấy thế nào?" "Không tồi." Lần Thẩm Nam Sơ tỏ vẻ hài lòng. "Thế thì ."
Tảng đá trong lòng Lưu Hoài Nghĩa kịp rơi xuống đất thì Thẩm Nam Sơ bồi thêm một câu: "Quy trình chế tạo hiện tại vẻ phức tạp, ông Lưu xem thể tinh giản bớt ạ."
Lưu Hoài Nghĩa suýt nghẹn họng: "Cái con bé , sợ ông rảnh rỗi quá ?" "Động não nhiều giúp phòng ngừa bệnh đãng trí tuổi già đấy ạ." Thẩm Nam Sơ tươi rói. Lưu Hoài Nghĩa bực bội .
"Chị dâu, chị dâu ơi!" Dưới chân núi truyền đến tiếng gọi gấp gáp của Bùi Vân Chu. "Thỏ đẻ !"
Cuối cùng cũng đẻ. Gương mặt Thẩm Nam Sơ rạng rỡ hẳn lên. "Ông Lưu, chuyện nhờ cả ông nhé." Nói xong, Thẩm Nam Sơ chạy biến về nhà. Lưu Hoài Nghĩa từ chối cũng chẳng kịp.
Khi Thẩm Nam Sơ về đến nhà, thỏ đẻ xong. Ba chú thỏ con, những cục thịt hồng hào, mở mắt, lông tơ mềm mại như một lớp nhung mỏng. Đẻ ít, nhưng thế khéo.
"Chú Tư, chú tìm trưởng thôn đến đây, bảo chị việc cần gặp." Thẩm Nam Sơ tìm cớ đuổi khéo Bùi Vân Chu . Thằng nhóc ngốc cũng chẳng thỏ đẻ xong .
Khi trong nhà chỉ còn một , cô lập tức đổi từ hệ thống 12 con thỏ Angora con, đặt chung với ba con thỏ nhà sinh. Thỏ con mới sinh con nào cũng hồng hồng núc ních như , chẳng ai phân biệt là thỏ thường, là thỏ Angora.
Khi Vương Kiến Quốc hớt hải chạy đến, Thẩm Nam Sơ ôm cả ổ thỏ con đón. "Trời đất ơi, đẻ bao nhiêu con thế ?" Vương Kiến Quốc ghé sát đếm: "Một, hai, ba..." "Mười lăm con?!"
Vương Kiến Quốc tin mắt , đếm đếm . Lần vẫn là mười lăm con, ông mới tin. "Bé Sơ, đúng là cháu mát tay thật! Nuôi thỏ khéo thế, một lứa mà những mười lăm con." Giọng ông đầy ngưỡng mộ. Ông nuôi giỏi lắm cũng chỉ tám con một lứa.
Thẩm Nam Sơ hề chột : "Chắc là cờ b.ạ.c đãi tay mới đấy chú ạ!" Vương Kiến Quốc gật gù.
"À chú ơi, thỏ con cháu kinh nghiệm nuôi, chăm thế nào, là chú mang về nuôi hộ cháu nhé!" Thẩm Nam Sơ bồi thêm: "Hai con thỏ giống lông dài lắm, cháu cố ý chọn để nhân giống. Nếu lứa thỏ con lông mọc , chúng thể triển khai sự nghiệp nuôi thỏ lấy lông quy mô lớn."
Vương Kiến Quốc xong kích động vô cùng: "Yên tâm, khoản chăm thỏ thì chú nghề , cứ để chú lo." "Vâng chú, chúng cũng cần chuẩn sớm, đơn xin phép huyện."
Thẩm Nam Sơ xong xuôi cấp gây khó dễ. Phải tranh thủ lúc xin giấy phép đàng hoàng. Cá nhân thì gọi là đầu cơ trục lợi, nhưng thôn thì là kinh tế tập thể, kiếm tiền cho tập thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-84-viec-nay-chau-quyet-lam-bang-duoc.html.]
Vương Kiến Quốc tính toán: "Mai chú lên trấn họp, cháu cùng chú một chuyến nhé!" Thẩm Nam Sơ suy nghĩ một chút: "Vâng, mai cháu cùng chú. chú ơi, chú chắc là lãnh đạo trấn sẽ đồng ý ?"
Vương Kiến Quốc trầm ngầm. Việc ông cũng là đầu (như gái mới về nhà chồng), trong lòng cũng chẳng gì chắc chắn. Ông c.ắ.n răng, hạ quyết tâm: "Không đồng ý thì chú quỳ đến khi nào họ đồng ý mới thôi."
Thẩm Nam Sơ giật khóe miệng. Thế thì quá. "Chú , lát nữa cháu một bản kế hoạch, mai chúng mang theo bản kế hoạch trình bày." "Kế hoạch thư? Là cái gì thế?" Vương Kiến Quốc mơ hồ, nhưng vẫn gật đầu lia lịa. "Được, , ."
Thẩm Nam Sơ tiện thể đưa yêu cầu: "Chú ơi, bản kế hoạch một cháu xuể, chú để Bùi Vân Chu ở giúp cháu nhé!" "Không thành vấn đề." Vương Kiến Quốc phất tay, chuyển nhiệm vụ đồng của Bùi Vân Chu hôm nay thành trợ lý lách cho Thẩm Nam Sơ.
Không đồng? Bùi Vân Chu sướng rơn . o( ̄▽ ̄)ブ
Chờ Vương Kiến Quốc ôm đống thỏ , Thẩm Nam Sơ bảo Bùi Vân Chu mang giấy bút . "Chị , chú ." "Vâng." Bùi Vân Chu cầm bút, tư thế sẵn sàng. "Nhớ đừng sai chính tả, đừng tẩy xóa lem nhem đấy nhé."
Câu của Thẩm Nam Sơ Bùi Vân Chu áp lực toát mồ hôi hột. Cậu rụt rè hỏi: "Chị dâu, em nháp chép ?" "Được." Thẩm Nam Sơ hào phóng đồng ý.
"Sẵn sàng ?" Thẩm Nam Sơ rót nước, rửa mấy quả cà chua, khểnh ghế bập bênh. "Rồi ạ." Bùi Vân Chu thẳng lưng, quyết tâm như tráng sĩ trận.
Thẩm Nam Sơ c.ắ.n miếng cà chua, bắt đầu : "Trang thứ nhất, chính giữa, bảy chữ to: Kế hoạch sản xuất thôn Vương Gia." "Trang thứ hai, dòng đầu tiên: Mục lục." ...
Hai mươi phút , Thẩm Nam Sơ xong bản kế hoạch. Phần còn là việc của Bùi Vân Chu. Nhìn em chồng cắm cúi lách, Thẩm Nam Sơ thầm khen thông minh quá. Tìm sướng thật.
"À đúng chú Tư, chép xong bản thì chép thêm hai bản nữa nhé." Bùi Vân Chu: "Hả??? Vâng ạ ~~~" Ba bản kiểu gì chẳng chọn một bản hảo nhất? ( •̀ ω •́ )✧
...
Ngày hôm , Thẩm Nam Sơ ôm bản kế hoạch mới lò cùng Vương Kiến Quốc đến ủy ban trấn.
Văn phòng chủ tịch trấn. Nghe xong ý định của Vương Kiến Quốc, chủ tịch trấn Lâm Ái Dân trầm ngâm hồi lâu. "Lão Vương , cân nhắc, mà là trấn tiền lệ !" "Chủ tịch trấn, tiền lệ thì thôn Vương Gia chúng xin tiên phong." Vương Kiến Quốc chuẩn tinh thần đ.á.n.h trường kỳ kháng chiến.
Lâm Ái Dân vẫn chịu nhả : "Lão Vương, nếu đồng ý mà thành, cuối cùng ai chịu trách nhiệm đây?" Lâm Ái Dân hiện đang bù đầu vì lo tăng sản lượng lương thực cho trấn, lo chuyện khác. Ông thấm thía khuyên nhủ Vương Kiến Quốc: "Trấn năm nào sản lượng lương thực cũng đội sổ huyện. Thôn Vương Gia các ông lo tập trung sản xuất lương thực để sớm thoát nghèo, năm nay tiếp tục bục kiểm điểm phê bình ?"
Cảnh tượng đó... Vương Kiến Quốc thấy chua xót trong lòng. Năm nào cũng , thêm năm nữa cũng chẳng . Ông c.ắ.n răng, đ.á.n.h cược một phen: "Việc , quyết bằng . Có phê bình cũng !!!"