Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 88: Thẩm Nam Sơ, cô an phận chút cho tôi nhờ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:27:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên con đường núi gập ghềnh, chiếc xe jeep quân sự gầm rú lao về phía , bánh xe ma sát với sỏi đá tạo tiếng rít chói tai. "Chị dâu, chị lái xe ạ?" Cậu lính trẻ buột miệng hỏi. "Hỏi thừa, kỹ thuật lái của chị dâu ngang ngửa đại đội trưởng ." Hùng Lỗi hưng phấn mặt.

 

"Lâu lái nên gượng, để tìm cảm giác ." Hùng Lỗi và hai lính theo phản xạ nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn. Qua gương chiếu hậu, Thẩm Nam Sơ thấy hết. Phía là khúc cua. Khóe môi cô nhếch lên: "Ngồi cho vững."

 

Giây tiếp theo, ánh mắt cô sắc lạnh, một tay đ.á.n.h lái cực nhanh, xe gần như lướt ngang qua khúc cua. Ba đàn ông xe mặt tái mét, bám c.h.ặ.t t.a.y vịn. "Chị dâu! Chậm thôi! Sắp nôn !" Hùng Lỗi kêu xong thì một cú cua gấp, mặt dán chặt cửa kính, méo xệch hài hước.

 

"Nôn xe báo cáo đại đội trưởng các , phạt hít đất 200 cái." Thẩm Nam Sơ đầu , chân nhấn ga, động cơ gầm lên như thú dữ. Ba lập tức ngậm miệng, cố gắng giữ thăng bằng.

 

...

 

Trên đường núi, một chiếc xe khách cũ kỹ đang ì ạch leo dốc, hành khách ngủ gà ngủ gật. Đột nhiên, một bóng xanh vụt qua trong gương chiếu hậu. Chưa kịp định thần, chiếc xe jeep lấn sang làn ngược chiều vượt lên, bánh xe nghiến đá sỏi lạo xạo. "Mẹ ơi! Đơn vị nào thằng điên lái xe thế ?!" Tài xế xe khách trố mắt. Hành khách tỉnh cả ngủ, nhoài cửa sổ . Chiếc xe jeep ở khúc cua tiếp theo drift một cú điệu nghệ, "vù" một tiếng tăng tốc biến mất khúc quanh. "Đó là... nữ tài xế?!" Có hét lên. "Không chứ? hoa mắt ?" " cũng thấy là nữ."

 

...

 

Hùng Lỗi và đồng đội cứ tưởng chị dâu là đại mỹ nhân liễu yếu đào tơ, ai ngờ lái xe còn bạo hơn cả dân chuyên nghiệp. "Chị dâu! Chậm, chậm chút thôi." "Yên tâm, lái chậm lắm ." Thẩm Nam Sơ liếc đồng hồ tốc độ - kim chỉ 125 km/h, vẫn chạm vạch đỏ 130. Nếu sợ nổ lốp, cô còn thể lái nhanh hơn.

 

"Chị dâu, cua!" Cậu lính phía hét lên. Cua ? Muỗi. Thẩm Nam Sơ khẽ, kéo phanh tay, đ.á.n.h lái sang trái, chiếc xe drift ngang qua khúc cua. Ba phía một phen nghiêng ngả.

 

Suốt dọc đường, Hùng Lỗi và đồng đội cuối cùng cũng cảm nhận sự dịu dàng của đại đội trưởng Bùi. So với chị dâu, đại đội trưởng lái xe đúng là quá hiền lành. ┭┮﹏┭┮ Ba nín thở bám chặt ghế.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-88-tham-nam-so-co-an-phan-chut-cho-toi-nho.html.]

Quãng đường mất một tiếng, qua tay Thẩm Nam Sơ chỉ còn nửa tiếng. Cổng doanh trại hiện cuối con đường thẳng tắp. Ba thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng văng ngoài. họ mừng sớm. Cổng doanh trại càng lúc càng gần mà Thẩm Nam Sơ hề giảm tốc. Hùng Lỗi sợ hãi: "Chị, chị dâu, đến nơi ." "Ừ." Đáp là cú nhấn ga lút cán của Thẩm Nam Sơ.

 

Lính gác cổng thấy chiếc xe lao tới từ xa. "Đại đội trưởng, nguy to, xe của Hùng Lỗi mất lái ." Cái gì? Bùi Chính Năm đang ở phòng trực ban lao . Chiếc xe jeep giảm tốc mà còn tăng tốc lao thẳng cổng. Thế mà gọi là mất lái ? Rõ ràng là đang chơi trội. Nhìn rõ lái, Bùi Chính Năm tức điên: "Hùng Lỗi, thằng ranh con, ai cho mày lái xe kiểu đấy? Dừng ngay cho tao."

 

Xe dừng . Cách cổng 10 mét, Thẩm Nam Sơ đ.á.n.h lái, kéo phanh tay. Chiếc xe xoay ngang, lốp miết xuống đường rít lên chói tai, dừng chuẩn xác ngay cạnh cổng. Khụ khụ khụ ~~~ Bùi Chính Năm bụi phủ đầy mặt, nghiến răng tiến ghế lái định mắng. "Cậu..." " ?"

 

Một gương mặt xinh quen thuộc đập mắt . Không vợ - Thẩm Nam Sơ thì là ai? Bùi Chính Năm chớp mắt tin nổi. Thẩm Nam Sơ đẩy cửa bước xuống, vẫy tay chào lính gác: "Chào đồng chí." Cậu lính gác đỏ mặt tía tai: "Chào... chào chị dâu."

 

Hùng Lỗi và hai lính trẻ chân nam đá chân chiêu bò xuống xe. Một nôn khan, hai mặt ngây dại như trải qua thực chiến ác liệt. "Báo... báo cáo đại đội trưởng, chị dâu đưa chúng về an ."

 

Bùi Chính Năm hồn, mặt đen như đáy nồi. Vẻ mặt cau của lúc còn đáng sợ hơn lúc huấn luyện gấp mười . "Thẩm Nam Sơ, ai cho cô lái nhanh thế hả?" Đại đội trưởng giận , chị dâu sắp gặp họa. Nhóm Hùng Lỗi cúi gằm mặt, sợ vạ lây.

 

"Muốn nhanh gặp ." Thẩm Nam Sơ mỉm quyến rũ. "Cô..." Cơn giận của Bùi Chính Năm nghẹn . Giận thì giận, nhưng c.h.ế.t tiệt, trong lòng thấy ngọt ngào. Anh nghiến răng, cố nén khóe miệng đang chực cong lên. "Bớt hoa ngôn xảo ngữ , thành thật chút."

 

Thẩm Nam Sơ chớp mắt, đáy mắt lóe lên tia tinh nghịch. "Thế nếu thành thật, đại đội trưởng Bùi định xử trí thế nào?" Cô tiến gần, ngước . Khoảng cách gần đến mức chỉ cần cúi xuống là chạm đôi môi đỏ mọng . Bùi Chính Năm suýt sa ngã sắc . Anh trừng mắt đám Hùng Lỗi đang hóng hớt: "Nhìn cái gì mà , còn mau lái xe về bãi." "Rõ, đại đội trưởng."

 

Rồi nắm tay Thẩm Nam Sơ: "Về văn phòng với ! Hôm nay giáo d.ụ.c cô mới !" Thẩm Nam Sơ nhướng mày, ngoắc ngón tay lòng bàn tay : "Đại đội trưởng Bùi, định giáo d.ụ.c thế nào đây?" Mặt Bùi Chính Năm đỏ bừng: "Thẩm! Nam! Sơ! Cô an phận chút cho !"

 

...

 

 

Loading...