Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 92: Tối nay cô đừng có làm tôi mất mặt đấy

Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:27:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau bữa tối, Bùi Chính Năm báo cáo cửa phòng. Bên trong tiếng nước chảy, Thẩm Nam Sơ đang tắm. Viết xong hai bản báo cáo, tiếng nước ngừng nhưng cửa vẫn mở. Anh định xem thì cửa mở.

 

Thẩm Nam Sơ xuất hiện trong bộ váy đỏ rực rỡ, tùng váy xòe rộng như đóa mẫu đơn. Eo thon chiết gọn gàng. Tóc đen uốn lọn xõa vai. Khuôn mặt trang điểm tinh tế, môi đỏ quyến rũ. Như một tiểu yêu tinh câu hồn đoạt phách. Yết hầu Bùi Chính Năm chuyển động, mặt chỗ khác.

 

Thẩm Nam Sơ xoay một vòng: "Đẹp ? Đồ mang từ Bắc Kinh đấy." Đây là chiến bào của cô! Cô tiến gần, mùi hương thoang thoảng bay tới: "Tối nay cái cô hoa đào nát của kiểu gì cũng kiếm chuyện với , nhớ phối hợp diễn cho đấy."

 

Bùi Chính Năm chẳng lọt tai, chỉ chằm chằm đôi môi đỏ mọng của cô. Đột nhiên đưa ngón cái quệt mạnh một cái: "Như ăn tiết lợn ." "Anh mới ăn tiết lợn! Đây là son môi!" Thẩm Nam Sơ gạt tay , chạy soi gương. "May quá lem."

 

Bùi Chính Năm nghiêm, tay chắp lưng, ngón cái vẫn còn lưu cảm giác mềm mại , lén lút xoa xoa. "Tối nay cô đừng mất mặt đấy." Thẩm Nam Sơ dịu dàng (nhưng đầy đe dọa): Nếu hỏng chuyện khiến bà đây thiệt hại, bà cho thế nào là hoa hồng nhuộm máu.

 

Bùi Chính Năm gật đầu: "Lát nữa cùng đồng đội . Xong việc sẽ tìm cô. Cô cứ đợi ở chỗ cũ." "Được." Cùng một cái sân vận động cả, lo gì. Cần thì hét lên là xong.

 

...

 

Sân vận động dựng xong sân khấu lớn. Biểu ngữ đỏ rực, loa đài rè rè. Người nhà quân nhân lục tục đến đông đủ. Bùi Chính Năm đưa Thẩm Nam Sơ đến khu vực nhà. "Nghe , nhờ chị Ngưu Ái Hoa chăm sóc cô. Có gì hiểu cứ hỏi chị . Nhớ kỹ, tuyệt đối gây chuyện, chơi trội." "Tại ?" Cô nghiêng đầu hỏi. "Bởi vì..." Anh kéo cổ áo cô lên cao hơn chút. Bởi vì ngày mai mặt dán lên bia tập b.ắ.n của cả sư đoàn! Hôm nay ở nhà ăn em ghen tị nổ mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-92-toi-nay-co-dung-co-lam-toi-mat-mat-day.html.]

 

"Không gì! Cô cứ an phận là ." Chị Ngưu Ái Hoa - vợ Đoàn trưởng Điền, giọng oang oang như loa phóng thanh xuất hiện đúng lúc. "Ui chao ơi! Thất tiên nữ hạ phàm ?" Chị ôm lấy tay Thẩm Nam Sơ tít mắt. "Đại đội trưởng Bùi cưới cô vợ xinh thế đúng là mả tổ bốc khói xanh." "Chị chuẩn quá ạ." Thẩm Nam Sơ gật đầu chút khiêm tốn. Bùi Chính Năm: "..."

 

"Yên tâm, chị sẽ trông chừng cô cẩn thận!" Chị Ngưu Ái Hoa tính tình sởi lởi, thích sự thẳng thắn của Thẩm Nam Sơ. Bùi Chính Năm chào chị về khu vực sĩ quan.

 

Sự xuất hiện của cô vợ xinh lập tức thu hút ánh . Bùi Chính Năm mà vẫn yên tâm, chốc chốc ngoái . Càng càng tức. Mấy lính cổ dài như hươu cao cổ, hạt dưa rơi đầy đất, nước dưa hấu chảy ròng ròng xuống cổ áo mà ... Biết thế lôi cô luôn từ lúc ăn xong, cho về váy nữa. Giờ thì , trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi.

 

Trong hậu trường, Đường Lệ Na trang điểm xong, tự tin ngó ngoài. Cô thấy ngay Thẩm Nam Sơ rực rỡ trong bộ váy đỏ giữa đám đông xám xịt. Vừa ghen hận. Đồ hồ ly tinh, chờ đấy!

 

Buổi biểu diễn bắt đầu. Thẩm Nam Sơ c.ắ.n hạt dưa chị Ngưu đưa cho xem. Thú thật là chán ngắt. Phục trang , diễn viên cũng thường. Cô mất hết hứng thú.

 

Cuối cùng, tiết mục đinh cũng tới. "Múa hái ". Đường Lệ Na dẫn đầu nhóm múa bước trong trang phục màu xanh non. Cô tự tin thể hiện những động tác múa "kỹ thuật cao" do tự biên đạo. Công bằng mà thì cũng tạm, nhưng so với Thẩm Nam Sơ thì còn kém xa. Thẩm Nam Sơ mà buồn ngủ.

 

Kết thúc bài múa, tiếng vỗ tay vang lên. Đường Lệ Na khiêu khích về phía Thẩm Nam Sơ, nhưng cô chẳng thèm để ý, đang mải buôn chuyện với các chị em. Đường Lệ Na tức điên, giật mic của dẫn chương trình: "Kính thưa thủ trưởng và các đồng chí! Hôm nay nhiều nhà quân nhân đến dự, là mời một đại biểu lên biểu diễn góp vui nhỉ?" Cả sân vận động im phăng phắc.

 

 

Loading...