Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 99: Tôi khuyên ông chạy ngay bây giờ còn kịp

Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:30:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên sân phơi lúa, đen kịt, tất cả dân làng thôn Vương Gia đều mặt.

 

Phía , chỗ trưởng thôn Vương Kiến Quốc để phát biểu, hiện tại là cha Bùi, Lưu Hoài Nghĩa, Trương Khánh Phong, còn gia đình bốn nhà Trịnh Đồng Vĩ. Bảy bọn họ n.g.ự.c đều treo tấm bảng.

 

Vương Kiến Quốc bên cạnh, sắc mặt xanh mét nhưng lực bất tòng tâm. Bùi Vân Tịch và Bùi Vân Chu dìu Bùi, bà nội và ông nội Bùi bên cạnh, vẻ mặt bi ai.

 

Phùng Khang Bình đắc ý bục cao. Trong tay gã cầm cái loa lớn, nước miếng văng tứ tung:

 

"Bà con cô bác! Hôm nay chúng thanh toán triệt để lũ đầu trâu mặt ngựa ! Bọn chúng ăn mòn chủ nghĩa xã hội, phá hoại cách mạng! Cần đấu tố cho thối hoắc!"

 

Đám Băng Đỏ bên hùa theo hô khẩu hiệu: "Đả đảo lũ đầu trâu mặt ngựa!" "Kiên quyết ủng hộ cách mạng!" "Bắt bọn chúng tiếp nhận cải tạo!"

 

Dân làng thôn Vương Gia , ai nấy đều về phía trưởng thôn Vương Kiến Quốc. Vương Kiến Quốc liếc mắt hiệu một cái. Dân làng vốn định mở miệng, lúc càng yên tâm khóa chặt miệng . Một an phận thì khi nhận ánh mắt cảnh cáo của trưởng thôn cũng vội vàng im lặng.

 

Trừ gia đình Vương Chí Đại, bọn họ đồng thanh hô to: "Đả đảo lũ đầu trâu mặt ngựa! Dạy dỗ bọn họ, cho bọn họ sự lợi hại."

 

Thấy dân làng phối hợp, Phùng Khang Bình hài lòng lắm. Gã hiệu cho thuộc hạ phía , tên lập tức hiểu ý.

 

Cha Bùi đẩy lên , cổ treo tấm bảng "Đầu trâu mặt ngựa". Trán ông lấm tấm mồ hôi, nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp, ánh mắt lộ vẻ bất khuất. Phùng Khang Bình đắc ý dào dạt, gã cố ý chọn ngày Thẩm Nam Sơ vắng mặt, chính là để tránh con mụ đanh đá đó phá rối.

 

"Bà con cô bác!" Phùng Khang Bình gân cổ lên hô, "Hôm nay chúng kiên quyết quán triệt chỉ thị cấp , tiêu diệt những dư độc phong kiến !"

 

Dưới đài mấy tên Băng Đỏ lập tức đầu vỗ tay, gia đình Vương Chí Đại sức hưởng ứng. Tiếng vỗ tay thưa thớt lẫn lộn vài tiếng phụ họa.

 

Phùng Khang Bình hài lòng, tiếp tục kích động: "Đặc biệt là nhà họ Bùi! Cậy con trai quan trong quân đội, ngày thường kiêu ngạo hống hách, hôm nay cần giáo d.ụ.c cho trò!"

 

Nói xong, gã phất tay, mấy tên Băng Đỏ lập tức chụp lên đầu cha Bùi một cái mũ giấy cao, bên xiêu vẹo ba chữ to "Phái phản động".

 

"Cúi đầu! Nhận tội!" Tên Băng Đỏ quát lạnh.

 

Cha Bùi lạnh một tiếng, yên nhúc nhích.

 

"Ngoan cố đổi!" Phùng Khang Bình giận dữ, "Đánh cho tao!"

 

Mấy tên Băng Đỏ lập tức xông lên, giơ gậy gộc định động thủ, thì đột nhiên ——

 

"Đội trưởng Phùng!"

 

Một giọng nữ lanh lảnh truyền đến từ phía đám đông: "Náo nhiệt thế , báo cho một tiếng hả?"

 

Cả sân im phăng phắc.

 

"Ầm ầm ——!"

 

Một tia sét x.é to.ạc bầu trời, chấn động khiến run bắn.

 

"Phùng Khang Bình, gan ông cũng nhỏ nhỉ? Nhân lúc nhà, bắt nạt bố hả?"

 

Mọi đồng loạt đầu .

 

Thẩm Nam Sơ ở lối sân phơi lúa, gió thổi tung góc áo, khóe miệng nàng ngậm nhưng đôi mắt lạnh như dao.

 

"Thẩm... Thẩm Nam Sơ?!" Sắc mặt Phùng Khang Bình biến đổi. "Cô quân đội ?"

 

Thẩm Nam Sơ chậm rãi tới: "Sao thế, đội trưởng Phùng quan tâm lịch trình của quá nhỉ?"

 

Phùng Khang Bình cố trấn tĩnh: "Thẩm Nam Sơ, cô đừng cản trở công tác cách mạng! Hôm nay buổi đấu tố là chỉ thị của cấp ! Cô mà dám ngăn cản, chính là chống đối tổ chức!"

 

Thẩm Nam Sơ nhạo: "Chỉ thị cấp ? Được thôi, ông lấy văn bản đây cho xem."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-99-toi-khuyen-ong-chay-ngay-bay-gio-con-kip.html.]

Phùng Khang Bình nghẹn họng, văn bản nào? Đây là lãnh đạo bên trực tiếp gọi điện thoại giao phó.

 

Thẩm Nam Sơ khẩy, ánh mắt quét qua cha Bùi đang treo bảng đài, cuối cùng dừng mặt Phùng Khang Bình: "Phùng Khang Bình, ông cảm thấy ở đây, ông thể tùy tiện bắt nạt nhà ?"

 

Phùng Khang Bình nàng chằm chằm đến sởn gai ốc, nhưng miệng vẫn cứng: "Thẩm Nam Sơ! Cô đừng quá kiêu ngạo! Hôm nay buổi lãnh đạo phê chuẩn, cô nếu dám ngăn cản, sẽ đấu tố luôn cả cô!"

 

Phùng Khang Bình hiệu bằng mắt cho mấy tên Băng Đỏ mới tới. Mấy tên lập tức tiến lên, vây quanh Thẩm Nam Sơ.

 

Thẩm Nam Sơ tránh né, cũng chẳng thèm để ý. Nàng ngẩng đầu trời. Mây đen càng lúc càng dày, sấm chớp ầm ầm.

 

Nàng đột nhiên .

 

"Đội trưởng Phùng," Thẩm Nam Sơ chậm rãi , "Ông tại hôm nay trời âm u sấm sét thế ?"

 

Phùng Khang Bình sửng sốt: "Tại... tại ?"

 

Thẩm Nam Sơ chỉ lên trời: "Bởi vì ông trời cũng nổi nữa đấy."

 

Vừa dứt lời, một tia sét chợt lóe cắt ngang bầu trời, ngay đó "Đùng" một tiếng nổ lớn, rung chuyển cả mặt đất. Phùng Khang Bình sợ đến run , nhưng nhanh cố tỏ cứng rắn: "Thẩm Nam Sơ! Cô đừng giả thần giả quỷ!"

 

"Phùng Khang Bình, ông sét đ.á.n.h là cảm giác gì ?" Thẩm Nam Sơ đột nhiên hỏi.

 

Phùng Khang Bình ngẩn : "Cái gì?"

 

Thẩm Nam Sơ nắm lấy bảng thông báo bên cạnh, bẻ lấy một chiếc đinh sắt dài lỏng lẻo, tung hứng trong tay: " khuyên ông chạy ngay bây giờ còn kịp."

 

Phùng Khang Bình còn kịp phản ứng, Thẩm Nam Sơ kéo lấy sợi dây thép đặt ở một bên. Sợi dây vốn dĩ Vương Kiến Quốc định dùng để lồng thỏ hôm nay. Bây giờ khéo dùng .

 

Thẩm Nam Sơ buộc một đầu dây thép đinh sắt, đó đột ngột cắm phập chiếc đinh xuống đất. Còn đầu dây bên , Thẩm Nam Sơ buộc trực tiếp cái xẻng.

 

Cầm cái xẻng, Thẩm Nam Sơ nở nụ đầy ẩn ý với Phùng Khang Bình.

 

Phùng Khang Bình trực giác thấy nguy hiểm, theo bản năng lùi mấy bước, khéo lùi đến gốc cây lớn. Trong mắt Thẩm Nam Sơ lóe sáng. Ngu xuẩn.

 

Giây tiếp theo, Thẩm Nam Sơ dùng sức, ném thẳng cái xẻng lên ngọn cây, mắc kẹt thẳng cành cây.

 

"Oanh —— rắc!!"

 

Một tia sét đ.á.n.h xuống, chuẩn xác trúng cái xẻng sắt, dòng điện truyền theo dây thép, trong nháy mắt nổ tung một mảng tia lửa!

 

"Á ——!"

 

Đám Băng Đỏ sợ đến hồn xiêu phách lạc. Phùng Khang Bình đang ở trung tâm tia lửa càng là sợ đến mức ngã bệt m.ô.n.g xuống đất, đũng quần ướt sũng.

 

"Lôi... Lôi Công nổi giận!" Có dân làng hoảng sợ hô lên.

 

Thẩm Nam Sơ tại chỗ, lạnh Phùng Khang Bình: "Đội trưởng Phùng, còn tiếp tục đấu tố ?"

 

Mặt Phùng Khang Bình trắng bệch, lăn bò chạy về phía máy cày: "Rút, rút lui! Đi mau!"

 

Đám Băng Đỏ hoảng hốt chọn đường, kẻ còn nhảy tót xuống mương bên cạnh, bò lăn bò toài chạy trốn. Mấy dân nhát gan cũng vội vàng chạy về nhà. Cái sân phơi lúa vốn đang náo nhiệt, trong nháy mắt chỉ còn lác đác vài .

 

Chạy một đoạn, thấy sấm sét nữa, Phùng Khang Bình lắp bắp cố vớt vát thể diện: "Thẩm... Thẩm Nam Sơ! Cô... cô chờ đấy! Cô đây là phong kiến mê tín! sẽ báo cáo!"

 

Thẩm Nam Sơ nhặt một cái gậy lên, ném mạnh qua, "Bốp" một cái trúng lưng Phùng Khang Bình: "Báo ! Còn dám đến nữa, sét đ.á.n.h trúng đầu ông đấy!"

 

Đáp Thẩm Nam Sơ là tiếng máy cày nổ "phành phạch" dồn dập, Phùng Khang Bình chạy trối c.h.ế.t.

 

...

 

Loading...