Không, vẻ như Tạ Huyền Thần đơn phương mắng, cãi .
Tạ Huyền Thần mắng choáng váng, vô lý gây sự? Hắn chủ động gây chuyện? Không hề chuyện , đây là ?
Tạ Huyền Thần bừng tỉnh nhận đúng, thời gian để tranh cãi chuyện . Hiện tại tình trạng của định, mất nhiều máu, cơn đau cùng với mất m.á.u khiến còn duy trì chút lý trí, nhưng nghĩa là thể mãi như .
Nếu Mộ Minh Đường, Tạ Huyền Thần hề do dự, nhưng bây giờ nàng, Tạ Huyền Thần buộc nghĩ xem nàng thương . Thấy bên ngoài , Tạ Huyền Thần cố gắng đuổi cản trở : "Ta chừng mực, nàng ngoài ."
"Chàng dùng lý do lừa một , nghĩ còn tin nữa ?"
Hai quân đối đầu, gọi trận quan trọng, Tạ Huyền Thần vốn nghĩ kỹ sẽ gì khi gặp Tạ Huyền Giới và những khác, kết quả bất ngờ Mộ Minh Đường nghi ngờ phẩm hạnh. Hắn thấy vô cùng oan ức, nhịn bật thốt: "Ta khi nào lừa nàng?"
Tạ Huyền Giới cũng nhịn ho khan, bọn họ xếp trận sẵn sàng, nhưng Tạ Huyền Thần đang gì? Hắn xem thường họ ?
Mộ Minh Đường phớt lờ, nàng lập tức thấy tay Tạ Huyền Thần thêm mấy vết thương, nàng đau lòng giận, đưa tay nắm lấy tay Tạ Huyền Thần, cố gắng bẻ ngón tay , cướp mảnh vỡ từ tay .
Lực của Mộ Minh Đường so với Tạ Huyền Thần, Tạ Huyền Thần nổi gân xanh, gần như chịu nổi: "Nàng c.h.ế.t ? Buông tay!"
"Ta buông, c.h.ế.t luôn là ! Nếu chết, cũng sống nổi, thà c.h.ế.t trong tay còn hơn c.h.ế.t trong tay khác. Nếu quyết tâm chết, thì hãy g.i.ế.c cùng."
Máu tay Tạ Huyền Thần chảy lên Mộ Minh Đường, lâu , tay nàng cũng đầy máu, mà khiếp sợ. Tạ Huyền Thần gần như dốc hết sức để kiềm chế bản , cuối cùng cũng để Mộ Minh Đường cướp vũ khí từ tay , Mộ Minh Đường dùng hết sức ném mảnh vỡ thật xa, nhưng cuối cùng cũng chỉ rơi cách đó ba bước.
Khoảng cách với Tạ Huyền Thần mà , chẳng gì cản trở. Mộ Minh Đường ở bên cạnh, còn mạnh hơn cả xích sắt nặng nề. Mộ Minh Đường vẫn chút e dè đặt tay lên cánh tay , ngăn m.á.u chảy : "Chàng mất nhiều m.á.u quá, uống thuốc , tìm thái y đến băng bó cho ."
Tạ Huyền Thần cảm thấy m.á.u lạnh nóng, giờ thể kiểm soát sức lực của , dám chạm Mộ Minh Đường, sợ nàng ở đây sẽ thương. Hắn mất m.á.u lâu, lúc môi tái nhợt, giọng cũng trở nên khàn khàn: "Mang nước ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-142.html.]
Tạ Huyền Giới một nữa cảm thấy kinh ngạc, thể chăm chú động tác của Tạ Huyền Thần. Thuốc giải độc tính gây nghiện, lâu dài sẽ thành thói quen, Tạ Huyền Giới , hoàng đế , Tạ Huyền Thần cũng .
Biết rõ thuốc đúng, Tạ Huyền Thần thể thật sự uống ? Tạ Huyền Giới nghi ngờ Tạ Huyền Thần động tác giả để đánh lừa họ, nhưng cho đến khi Tạ Huyền Thần ngửa cổ nuốt thuốc xuống, Tạ Huyền Giới cũng chớp mắt, chờ đòn tấn công như dự đoán.
Tạ Huyền Thần thật sự uống thuốc, một loại thuốc mà rõ ràng vấn đề.
Trong những mặt, lẽ chỉ Mộ Minh Đường nhẹ nhàng như trút gánh nặng. Nàng vỗ nhẹ lưng Tạ Huyền Thần hỏi: “Chàng còn cần nước ?”
Tạ Huyền Thần lắc đầu, từ từ dậy. Từ khi cửa, đây là đầu tiên Tạ Huyền Thần để mắt đến đám binh lính đang đó. Mọi khỏi nắm chặt khiên và kiếm, cảm thấy căng thẳng lời.
Tuy nhiên, Tạ Huyền Thần chỉ lạnh lùng và kiên nhẫn : “Ta và vương phi cãi , liên quan gì đến các ngươi? Cút!”
Tưởng Minh Vy khó khăn lắm mới lấy hết can đảm cửa, bước qua ngưỡng cửa thấy một chữ “cút”, chỉ điều là từ Tạ Huyền Thần.
Tưởng Minh Vy dừng bước, ngẩng đầu tìm kiếm, thấy biểu cảm của Tạ Huyền Giới khó coi. Ngoài , những vệ binh khác cũng vẻ mặt cực kỳ khó tả, khó hiểu và đầy tủi .
Tưởng Minh Vy cảm thấy điều gì đó : “Chuyện gì ?”
“Bệnh tình của An Vương khống chế…” Vệ binh tỏ vẻ khó , “Hôm nay chỉ là An Vương và Vương phi cãi thôi.”
“Vậy thì ?”
“Bây giờ An Vương bảo chúng cút.”
Lúc , bên trong vang lên tiếng hô đầy nội lực của Mộ Minh Đường: “Đợi , khi các ngươi cút thì sửa cửa cho !”