Kiểu dáng xa lạ với Mộ Minh Đường, nàng nhiều quả cầu xông hương tương tự, chỉ điều chúng bằng vàng hoặc bạc, hoa văn cũng tinh xảo hơn. Những quả cầu xông hương thể treo giữa rèm giường, hoặc đeo , thể để yên xông hương hoặc đốt hương, thêm đó là hình dáng tinh xảo, các quý bà yêu thích.
Mộ Minh Đường cũng ngoại lệ, Tạ Huyền Thần mua đồ bao giờ mua ít, phụ kiện quần áo chuẩn cho nàng nhiều. Hơn nữa, Mộ Minh Đường thời gian vì vơ vét của cải của hoàng đế, cơ bản thu thập gần hết các quả cầu xông hương bằng vàng thị trường. Mộ Minh Đường rõ đồ trong kho của , nàng chắc chắn rằng đây là của .
Huống hồ, Mộ Minh Đường gần ngửi thử, chắc chắn bên trong từng đốt hương. Điều càng bình thường, cho dù Mộ Minh Đường quên một quả cầu xông hương, nàng cũng sẽ đặt thứ lửa tủ gỗ mà đốt. Nàng cảnh giác với lửa, tuyệt đối sẽ phạm sai lầm như .
Mộ Minh Đường cảm thấy điều gì đó , cầm quả cầu xông hương lật qua lật xem. Lúc từ phía truyền đến tiếng thị nữ, Mộ Minh Đường lập tức nắm chặt quả cầu xông hương, giấu nó trong lòng bàn tay.
Nàng , thấy một thị nữ mặc áo xanh ở cửa, cúi đầu hỏi: “Vương phi, nhà bếp sai tới hỏi, bữa trưa xong, lúc nào mang lên?”
Mộ Minh Đường lộ vẻ gì, giấu quả cầu xông hương tay áo, : “Mang lên , ngươi bảo họ dọn cơm.”
“Dạ.” Thị nữ xong, cung kính rời . Không là Mộ Minh Đường tưởng tượng , nàng luôn cảm thấy khi lui , thị nữ liếc nhanh về phía tay áo nàng một cái.
Sau chuyện quả cầu xông hương, Mộ Minh Đường liền nghĩ đến một điều kỳ lạ khác. Trùng hợp , hôm qua nàng vốn định chùa Tướng Quốc, đó thấy ngoài quá tốn thời gian, nên thôi. Nếu nàng thực sự ngoài như kế hoạch, chắc chắn thể về kịp, cách khác, khi Tạ Huyền Thần phát bệnh, nàng vẫn đang ở ngoài phủ.
Mộ Minh Đường đột nhiên toát mồ hôi lạnh. Vì điều lo lắng, Mộ Minh Đường ăn trưa mà ngừng nghĩ về chuyện quả cầu xông hương, bữa ăn chẳng vị gì. Sau khi dọn dẹp bàn ăn, Mộ Minh Đường quyết định chiều nay sẽ tìm thái y để kiểm tra hương liệu trong quả cầu.
Cứ coi như nàng đa nghi cũng , chuyện gì là nhất, coi như nàng mua sự an tâm cho .
Khi Tạ Huyền Thần tỉnh dậy buổi trưa, thấy Mộ Minh Đường im lặng, rõ ràng là đang lo lắng điều gì đó. Tạ Huyền Thần hỏi: “Có chuyện gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-153.html.]
Chuyện đè nặng trong lòng Mộ Minh Đường cả buổi chiều, nàng thể hiện ngoài cũng với ai, nhưng khi Tạ Huyền Thần hỏi, nàng liền tự nhiên : “Có một chuyện, xử lý thế nào.”
“Chuyện gì?”
Mộ Minh Đường thôi, thấp giọng : “Ta tìm thấy một quả cầu hương trong một cái tủ lâu dùng ở tẩm điện, bên trong còn hương đốt.”
Mộ Minh Đường tuy chỉ một chút, nhưng Tạ Huyền Thần liền hiểu ngay. Khuôn mặt lạnh xuống, hỏi: “Đồ ?”
“Ta để trong tủ .” Mộ Minh Đường dám mang , nàng sợ hương liệu trong đó thật sự vấn đề, nếu đến gần Tạ Huyền Thần sẽ gây hại cho , nên khi ăn xong liền cất tủ. Bây giờ Tạ Huyền Thần nhắc đến, Mộ Minh Đường lập tức dậy, từ trong tủ lấy quả cầu hương đó.
Mộ Minh Đường cầm đồ vật lên, chút do dự. Tạ Huyền Thần dậy, mặt bình tĩnh lạnh lùng, khác với thường ngày: “Ta , đưa đây.”
Mộ Minh Đường chỉ thể kìm nén lo lắng mà đưa cho . Tạ Huyền Thần cầm lấy, xoay xoay trong tay, bỗng đưa lên gần mũi. Mộ Minh Đường hoảng sợ, vội vàng ngăn : “Nguy hiểm! Thái y còn kiểm tra mà.”
Tạ Huyền Thần hỏi: “Nàng gọi thái y ?”
“Chưa. định chiều nay sẽ lén để Trương thái y kiểm tra.”
Mộ Minh Đường dứt lời, bỗng thấy ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập. Cách đó xa, tiếng thét kinh hoàng của a : “Vương phi, , ngoài vườn c.h.ế.t đuối!”
Tiếng của a nhỏ, trong phòng rõ mồn một. Tạ Huyền Thần khẽ, : “Không cần hỏi nữa, kết quả .”