Mộ Minh Đường vẫn  hết bàng hoàng vì cú sốc  chết, một lúc  mới phản ứng   lời Tạ Huyền Thần: “Kết quả gì?”
 
Tạ Huyền Thần chỉ  quả cầu hương trong tay, hỏi: “Ngươi   với ai về việc phát hiện  quả cầu hương ?”
 
Mộ Minh Đường lắc đầu: “Ngoài  ,  ai .” Nàng  xong  dừng , chậm rãi nhíu mày: “Tuy nhiên, khi  phát hiện   buổi trưa, hình như  một nha   thấy.”
 
Tạ Huyền Thần gật đầu, hiển nhiên  dự đoán  điều : “Chắc chắn là bọn chúng  phát hiện , nên mới gấp rút diệt khẩu. Hương liệu bên trong cũng  cần tìm  kiểm tra nữa, chắc chắn  vấn đề.”
 
“Là ai  tay?”
 
“Đi xem sẽ .”
 
Tạ Huyền Thần  xong   dùng tay chạm nhẹ  , quả cầu đồng lập tức mở  từ giữa. Tạ Huyền Thần : “Quả cầu hương   thể giữ  , ngươi tìm một cái hộp để cất hương liệu .”
 
Mộ Minh Đường tuy  hiểu rõ, nhưng vẫn lập tức  dậy tìm hộp. Dù  từng trải qua tình huống , nàng cũng   thể dùng hộp quá nổi bật. Tuy nhiên, những hộp đựng trang sức của nàng đều  tinh xảo,  cái nào  bắt mắt, Mộ Minh Đường đành  liều , lấy một hộp đựng hoa tai của  và một tờ giấy đỏ.
 
Tạ Huyền Thần  thấy những thứ Mộ Minh Đường mang tới,  hiểu: “Ngươi lấy giấy đỏ  gì?”
 
“Bàn về mưu kế,   bằng các , nhưng giấu đồ thì   bằng  .” Mộ Minh Đường  nhanh tay mở lớp lót của hộp đựng hoa tai, dùng giấy từ từ quét hương liệu trong quả cầu hương. Tạ Huyền Thần đại khái hiểu  ý định của Mộ Minh Đường, việc tỉ mỉ    giỏi, chỉ  thể  bên cạnh nhắc nhở: “Đừng đổ quá nhiều, để  một chút trong quả cầu hương.”
 
“Ta hiểu.” Mộ Minh Đường gật đầu,  tờ giấy đỏ mỏng manh phủ một lớp hương liệu, nàng gấp giấy thành một gói nhỏ, đặt  trong hộp đựng hoa tai,  đó đóng lớp lót , nếu    thì  ai  bên trong  giấu đồ.
 
Khi Mộ Minh Đường đang giấu hương liệu, Tạ Huyền Thần  khôi phục quả cầu hương  như cũ. Lúc , nha  báo tin  chạy đến gần,  tiếng bước chân là  sắp . Mộ Minh Đường hạ thấp giọng hỏi: “Quả cầu hương   ?”
 
“Ngươi cứ đặt  ngăn kéo nào đó.” Tạ Huyền Thần chợt nhớ  Mộ Minh Đường  lấy nó từ trong tủ ,  thêm, “Đặt   cái tủ khi nãy.”
 
Đặt   cái tủ khi nãy? Mộ Minh Đường nhíu mày, nhanh chóng : “Lúc trưa  giấu quả cầu hương mặc dù cố tình tránh , nhưng  chắc    khác phát hiện. Nếu  ai đó  quả cầu hương khi chúng   ngoài thì ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-154.html.]
“Chính là để chúng .” Tạ Huyền Thần , “Dù  hương liệu cần thiết chúng   lấy mẫu , phần còn  cứ để chúng tiêu hủy bằng chứng.”
 
“Được.” Mộ Minh Đường nhanh chóng đáp ,  dậy đặt  hộp đựng hoa tai và quả cầu hương. Nàng  mới  xong, nha  báo tin  chạy , thở hổn hển: “Vương phi,  chuyện lớn .”
 
Nha     thấy Tạ Huyền Thần cũng  tỉnh, lập tức quỳ xuống, dập đầu: “Nô tỳ tham kiến Vương gia, tham kiến Vương phi.”
 
“Đứng lên .” Tạ Huyền Thần  khôi phục vẻ uy nghiêm lạnh lùng, hờ hững hỏi: “Bên ngoài  chuyện gì?”
 
Đối diện với Tạ Huyền Thần, nha  rõ ràng  căng thẳng,   nàng hô to gọi nhỏ cả đường, nhưng bây giờ   thể  trọn vẹn một câu: “Bẩm... bẩm Vương gia, Bích Hà  cẩn thận rơi xuống nước, khi   vườn phát hiện  thì nàng  c.h.ế.t đuối .”
 
Mộ Minh Đường và Tạ Huyền Thần  , Mộ Minh Đường hỏi: “Phát hiện ở ? Tại   rơi xuống nước?”
 
“Ở hồ trong vườn, do   vườn phát hiện khi đang vớt bèo. Còn nguyên nhân rơi xuống nước... nô tỳ  rõ.”
 
Bây giờ  là tháng mười một, cây cỏ bên hồ  héo úa,  mà hôm nay     vớt bèo? Mộ Minh Đường  hỏi thêm,  sang  Tạ Huyền Thần: “Vương gia?”
 
“Ta sẽ  xem vườn.” Tạ Huyền Thần    dậy,  lẽ vì  lên quá nhanh,  thể  lảo đảo, dẫn đến một trận ho.
 
Mộ Minh Đường vội vàng đỡ , liên tục bảo nha  mang nước tới. Tạ Huyền Thần ho xong, sắc mặt tái nhợt, môi cũng trắng bệch.
 
Mộ Minh Đường nhất thời  phân biệt  Tạ Huyền Thần đang giả vờ  thật sự ho, vì  rõ thật giả, vẻ lo lắng  mặt nàng  chút giả dối: “Vương gia...”
 
“Không .” Tạ Huyền Thần khẽ xua tay, : “Người c.h.ế.t là chuyện lớn, trong phủ xảy  chuyện lớn như   thể sơ suất. Thân thể   , dẫn đường .”
 
Mộ Minh Đường chỉ  thể thở dài,  với nha : “Ngươi  báo với  trong vườn chờ, Vương gia yếu,  chịu  gió,  mặc đủ quần áo mới  ngoài .”
 
Nha   nghi ngờ gì, dập đầu   . Mộ Minh Đường đỡ Tạ Huyền Thần  phía  bình phong  đồ  ngoài, thấy Tạ Huyền Thần mỗi bước đều lảo đảo, lòng nàng càng thêm lo lắng.
 
Khi đến  bình phong, Mộ Minh Đường nhân lúc giúp  buộc áo choàng, hạ thấp giọng hỏi: “Chàng thật sự  khỏe ? Hay là  ở trong phòng, để   xem là  .”