Mộ Minh Đường mỉm  ân cần: “Đệ  và tam  tình cảm thật ,  là trưởng bối  thấy cũng yên tâm.  , tam , pháp y  kết quả khám nghiệm ?”
 
Tạ Huyền Giới cúi đầu, : “Bẩm nhị tẩu, pháp y   kết quả.” Hắn  xong liếc  phía ,  hiệu cho pháp y tiến lên.
 
Pháp y nhận lệnh,  dám ngẩng đầu  Mộ Minh Đường, bước tới vài bước  quỳ xuống: “Bỉ chức xin an cho vương gia, vương phi.”
 
“Nguyên nhân cái c.h.ế.t là gì?”
 
Nhiều ánh mắt trong phòng đổ dồn về phía pháp y, pháp y vẫn cúi đầu, trán chạm đất: “Bẩm vương phi, là c.h.ế.t đuối.”
 
Chết đuối? Mộ Minh Đường   liền nhíu mày,   thể? Lúc  Tạ Huyền Thần  bên cạnh, chậm rãi hỏi: “Là    đẩy xuống nước c.h.ế.t đuối,  tự  rơi xuống nước c.h.ế.t đuối?”
 
Pháp y   giật , lưng căng thẳng hơn. Quả nhiên là   đầu năm xưa, dù bệnh tật, im lặng nhiều năm, vẫn  khả năng  thấu  chuyện. Pháp y càng cúi sâu mặt xuống đất, : “Không  dấu vết  khác, chắc là tự   may rơi xuống nước, kiệt sức  c.h.ế.t đuối.”
 
Tạ Huyền Thần gật đầu,  hỏi thêm. Lúc  sắc mặt  trông thật tệ,  ánh đèn giống như giấy, như thể chỉ cần chạm  là rách. Mộ Minh Đường cảm thấy Tạ Huyền Thần hôm nay yếu đuối phần nào là giả, nhưng lúc  sắc mặt trắng bệch của  là thật.
 
Mộ Minh Đường  đám   mặt thấy phiền, cô  chắc rằng pháp y   thể khai thác  gì thêm, nên cũng   lãng phí thời gian, đỡ Tạ Huyền Thần hỏi: “Hôm nay ngài  tốn nhiều sức,   ngoài trời gió lâu, chúng  về nghỉ  nhé?”
 
Lần  Tạ Huyền Thần  từ chối nữa, gật đầu đồng ý. Lúc ,  tinh mắt đều  thể nhận  Tạ Huyền Thần tinh thần  ,  ai dám cản . Tạ Huyền Giới và Tưởng Minh Vy lùi  tránh đường, cúi chào: “Cung tiễn  trưởng và tẩu tẩu.”
 
Mộ Minh Đường khẽ gật đầu, : “Hôm nay nhờ  Tấn Vương và Tấn Vương phi bận rộn suốt cả chiều giúp chúng . Vương gia  thể  ,    cùng ngài về uống thuốc,  tiễn hai vị .”
 
Tạ Huyền Giới càng cúi đầu, : “Không dám. Nhị ca bệnh tình quan trọng, thần  và nội tử xin cáo lui.”
 
Mộ Minh Đường ừm một tiếng, dặn dò  hầu: “Các ngươi lát nữa tiễn Tấn Vương và Tấn Vương phi  ngoài, trời tối, cẩn thận kẻo hai vị  trượt ngã.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-160.html.]
 
Không ai mong chờ lời  từ miệng Mộ Minh Đường, Tạ Huyền Giới  quen, vẫn kính cẩn tiễn Mộ Minh Đường và Tạ Huyền Thần  ngoài. Sau khi hai  họ , Tạ Huyền Giới liếc  pháp y, pháp y lập tức cúi , : “Tấn Vương yên tâm, tiểu nhân hiểu rõ, tuyệt đối  tiết lộ  ngoài.”
 
“Ngươi hiểu rõ là .” Tạ Huyền Giới lạnh lùng cảnh cáo một tiếng,  cùng    về phòng bên cạnh.
 
Mộ Minh Đường và Tạ Huyền Thần về phòng, cả hai  nhắc  chuyện buổi chiều, như thể   gì xảy . Mộ Minh Đường vẫn gọi thái y đến,  khi bắt mạch cho Tạ Huyền Thần, liền đuổi hết   ngoài, lấy viên hương tồn từ trưa đưa cho thái y xem.
 
Mộ Minh Đường cầm viên hương tồn bằng đồng  hoa văn chim hoa,  bên ngoài   gì khác biệt. Cô hỏi: “Thái y, trong  là hương liệu gì?”
 
Thái y cầm lên ngửi, : “Bẩm vương phi, trong  là trầm hương,  tác dụng hành khí chỉ thống, nạp khí bình suyễn.”
 
Mộ Minh Đường ồ một tiếng, hỏi: “Ngửi lâu  hại gì ?”
 
“Điều ... vi thần  từng  qua. Tuy nhiên, loại hương liệu   quý, thường  các gia đình quý tộc sử dụng, trong cung cũng thường . Vi thần hành nghề nhiều năm,  từng  ai  phản ứng   với trầm hương.”
 
Mộ Minh Đường lộ vẻ yên tâm,  thưởng cho thái y,  gọi nha   tiễn thái y về.
 
Nha  tiễn thái y , trong phòng trở nên trống trải và yên tĩnh. Mộ Minh Đường cúi đầu, chậm rãi xoay viên hương tồn trong tay.
 
Hoa văn quả thật giống hệt, nhưng viên  mới quá.
 
Mộ Minh Đường khẽ nhướn mày, Tạ Huyền Thần đoán  tâm tư của  , quả nhiên đoán trúng.
 
Đến tối,  khi tắm rửa, Mộ Minh Đường nhanh chóng kéo rèm giường . Tạ Huyền Thần đang  bên bàn  sách, bỗng thấy ánh sáng tối , ngẩng đầu  thấy động tác của Mộ Minh Đường,  : “Phu nhân gấp gáp như    gì?”
 
Mộ Minh Đường lườm  một cái, khàn giọng : “Ít lời , lên giường .”