Mộ Minh Đường bước , thấy cả sảnh hoa lệ đồng loạt hành lễ, tiếng chào hỏi cao thấp đều đều. Mộ Minh Đường  nghĩ nhiều, chỉ gật đầu: “Không cần đa lễ,  xuống .”
 
Mọi  tạ ơn xong, mới thướt tha   chỗ cũ. Vì  Mộ Minh Đường đến, chỗ  trong hoa sảnh  chút  đổi nhỏ, nhưng tổng thể   vẫn  như .
 
Rõ ràng    đổi,  cảnh cũng   đổi, nhưng  khi Mộ Minh Đường đến, bầu  khí trong hoa sảnh    khác. Trước đó họ còn bàn tán xôn xao về An Vương phủ, nhưng giờ đây khi Mộ Minh Đường ,  ai dám lộ  chút nào.
 
Tiểu thư Hầu phủ  chuyện   càng thêm sợ hãi,  dám thở mạnh, sợ gây chú ý của Mộ Minh Đường.
 
Mộ Minh Đường thì  để tâm, nàng  quen với việc   giả dối,  mặt  một đằng,  lưng   một nẻo. Người sống  đời, đa  chuyện  trải qua, thực   ai quan tâm. Tương tự, chuyện của  khác, quan điểm của  khác, phần lớn cũng vô nghĩa.
 
Để tâm đến họ,  càng  cho họ cảm thấy quan trọng. Mộ Minh Đường chẳng buồn tìm hiểu sự im lặng kỳ lạ trong hoa sảnh khi nàng bước , dù  thì cách họ nghĩ cũng  thể  đổi vận mệnh thuận lợi của nàng, ngược  còn  nhường nhịn nàng.
 
Không ưa thì cũng  chịu.
 
Mộ Minh Đường  xuống, thấy  quen cũ là Tưởng Minh Vy. Mộ Minh Đường lâu   kiếm chuyện, thấy Tưởng Minh Vy liền vui vẻ chào hỏi: “Vương phi Tấn Vương, thì  ngươi cũng đến? Thật là hiếm ,  nhớ là ít nhất ba tháng   gặp ngươi ở bên ngoài.”
 
Thật đúng là đụng  đau đó, nụ   mặt Tưởng Minh Vy cứng , miễn cưỡng giữ thể diện: “Gần đây   nhiễm phong hàn,    ngoài lây bệnh cho  khác, nên ở trong phủ dưỡng bệnh. Ta  thấy nhớ nhung gì nhiều,  ngờ tẩu tẩu  nhớ  như . Nếu tẩu tẩu  gặp , lúc nào cũng  thể đến phủ Tấn Vương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-252.html.]
 
Vào ngày rằm tháng Giêng, Tưởng Minh Vy   Hoàng đế nổi giận lớn, ngay cả Hoàng hậu và Tạ Huyền Giới cũng  liên lụy. Mấy tháng nay, ngay cả Tạ Huyền Giới cũng  cẩn thận, huống chi là Tưởng Minh Vy sống  sự giám sát của Hoàng hậu và Tạ Huyền Giới.
 
Việc Tưởng Minh Vy   ngoài, chẳng  là chuyện ai cũng  rõ. Cũng nhờ đoàn sứ thần Bắc Nhung đến kinh, Hoàng đế tổ chức yến tiệc lớn, tất cả vương tôn công tử đều  tham dự, Tưởng Minh Vy mới  thể thuận tiện  ngoài. Bất kể Hoàng hậu  bất mãn với Tưởng Minh Vy đến , hiện tại, Tưởng Minh Vy vẫn là chính thất của Tạ Huyền Giới,  thể để  thất  tiếp đãi.
 
Mọi  hôm nay thấy Tưởng Minh Vy đều hiểu rõ, vì nể mặt Tưởng gia và Tấn Vương, ai cũng giữ im lặng,  ai ngu ngốc hỏi Tưởng Minh Vy mấy tháng qua  . Chỉ  Mộ Minh Đường,  đến  chọc đúng chỗ đau.
 
Mộ Minh Đường    nhận thức    đụng  chỗ đau của  khác, vẫn nhiệt tình hỏi chuyện Tưởng Minh Vy: “Ta đến phủ Tấn Vương thật tiện ? Nghe  phủ Tấn Vương quy củ  nghiêm,  quản lý đều là nữ quan  tín bên cạnh Hoàng hậu. Nếu  đến mà  tuân thủ quy củ, chẳng  sẽ  nữ quan  vui?”
 
“Tẩu tẩu  gì .” Trên mặt Tưởng Minh Vy trang điểm  đậm, trông nhợt nhạt và cứng đờ. Nàng  Mộ Minh Đường  xong, gượng : “Mẫu hậu  thích tẩu tẩu, luôn nhắc nhở  học theo tẩu. Nếu tẩu tẩu đến phủ Tấn Vương, mẫu hậu sẽ vui mừng  kịp,   nữ quan bên cạnh mẫu hậu  dám khó chịu với tẩu tẩu chứ?”
 
Mộ Minh Đường mỉm , giọng điệu  chút trêu chọc: “Thì  Hoàng hậu còn  với ngươi những lời , thật khiến  hổ thẹn. Nếu ngươi  ngại   phiền,   sẽ  khách sáo nữa.”
 
Mộ Minh Đường  câu  quả thật là công khai gây sự,  chút che giấu niềm vui khi thấy  khác gặp nạn. Đều là vương phủ, tại  phủ Tấn Vương  quy củ nghiêm ngặt, do nữ quan trong cung quản lý, còn An Vương phủ kế bên  để Mộ Minh Đường tùy ý  loạn?
 
Chẳng  vì Hoàng hậu đối xử khác biệt giữa hai . Tưởng Minh Vy và Mộ Minh Đường đều là chính thất của các vương gia, nhưng vị thế trong phủ và cuộc sống thoải mái   khác .
 
Mộ Minh Đường và Tưởng Minh Vy  chuyện, các phu nhân  bên cạnh  ai dám chen . Một  là chính phi của hoàng tử đích xuất,  còn  là chính phi của kẻ bá đạo kinh thành. Một  họ  thể đắc tội trong tương lai,   hiện tại cũng  thể chọc . Đừng  Tưởng Minh Vy  vẻ thất sủng, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, dù  thất sủng thật thì Tưởng Minh Vy cũng  thể  các mệnh phụ xem thường.